PERCY
Phỏng vấn PERCY JACKSON, con trai thần Poseidon
Phần thích nhất của cậu về những mùa hè ở Trại Con Lai?
Percy: Gặp các bạn, chắc vậy. Thật tuyệt khi được quay trở lại trại sau một năm ở trường. Nó như là bạn đang quay trở lại nhà vậy. Ngày đầu tiên của mùa hè, khi tôi bước đến nhà của tôi, Connor và Travis đang trộm thứ gì đó từ cửa hàng của trại, và Silena đang tranh cãi với Annabeth khi đang cố làm cho cô ấy thay đổi dáng vẻ bên ngoài. Còn Clarisse đang dúi đầu những đứa trẻ mới vào bồn cầu. Thật tuyệt khi có một vài điều không bao giờ thay đổi.
Cậu đã theo học một vài trường khác nhau. Điều gì khó nhất khi trở thành đứa trẻ mới ở trường?
Percy: Hãy tạo danh tiếng cho mình. Ý tôi là mọi người muốn ép bạn vào một khuôn phép, đúng không? Dù bạn có là một người lập dị hoặc một vận động viên hoặc bất cứ kiểu người nào khác. Bạn phải ngay lập tức làm rõ rằng bạn không phải là người nào đó họ có thể chế giễu, nhưng bạn cũng không thể trở thành một người lập dị vì điều đó. Tuy thế, tôi chắc chắn không phải là người thích hợp nhất để cho các lời khuyên. Tôi không thể hoàn tất được cả năm học mà không bị đuổi khỏi trường hoặc thổi tung một cái gì đó.
Nếu cậu buộc phải đổi thanh Thủy Triều với một vật có phép thuật khác, cậu sẽ chọn vật nào?
Percy: Thật khó, vì tôi thực sự quen với thanh Thủy Triều. Tôi không thể tưởng tượng được việc không có thanh kiếm đó. Tôi đoán sẽ thật tuyệt khi có một bộ vũ khí có thể hòa tan vào bộ áo quần bình thường của tôi. Mặc áo giáp thật đau. Nó nặng. Nóng. Và nó chẳng thời trang chút nào cả, bạn biết đấy? Vì thế việc có quần áo có thể biến đổi thành áo giáp sẽ thật sự hữu ích. Nhưng tôi vẫn không chắc việc tôi sẽ đổi thanh kiếm của mình cho bộ áo quần đó.
Cậu đã nhiều lần thoát hiểm trong gang tấc, nhưng khoảnh khắc đáng sợ nhất của cậu là gì?
Percy: Tôi sẽ nói ngay, đó chính là cuộc chiến đấu đầu tiên của tôi với con Minotaur, ở trên Đồi Con Lai, vì tôi không biết cái quái gì đang diễn ra. Tôi thậm chí còn không biết mình là một á thần vào thời điểm đó. Tôi cứ nghĩ mình đã mất mẹ mãi mãi, và tôi bị mắt kẹt trên một ngọn đồi giữa một cơn dông bão chiến đấu với một con bò khổng lồ trong khi Grover ngất đi và than vãn, “Thức ăn!”. Việc đó thật tệ hại, anh bạn ạ.
Cậu có bất cứ lời khuyên nào dành cho những đứa trẻ cũng đang nghi ngờ mình là các á thần không?
Percy: Hãy cầu nguyện rằng bạn đã nhầm lẫn đi. Nghiêm túc đấy, điều này nghe có vẻ thú vị, nhưng nó là một tin xấu. Nếu bạn nghĩ mình là á thần, hã tìm kiếm một thần rừng. Bạn có thể luôn phát hiện ra họ ở bất cứ trường học nào. Giọng cười của họ rất kỳ quái, và họ ăn bất cứ thứ gì. Họ có thể đi đứng rất buồn cười vì họ đang cố che giấu bàn chân móng guốc của họ bên trong đôi chân giả. Hãy tìm kiếm ngay thần rừng trong trường bạn và người đó sẽ giúp đỡ bạn. Bạn cần phải nhanh chóng đi đến Trại Con Lai. Nhưng nói lại một lần nữa, bạn không muốn trở thành một á thần. Không được thử điều này tại nhà.