Hôm nay, lại bắt đầu một ngày mới, ngày đặc biệt nhất trong tuần đối với mọi học sinh - ngày Chủ Nhật
Như thường lệ, Hạ Vy - kẻ bị coi là osin cao cấp trong cái khu Villa số kia lững thững ra mở chiếc cổng mạ vàng đầy sang trọng.
Đang ngáp ngắn ngáp dài đẩy cổng thì đụng phải một khuôn mặt lạ mà quen
Nhỏ giật cmn mình
OMG, không phải thằng cha Bảo Khánh này nó ám mình rồi đấy chứ?!
Còn cái người kia ấy à, cũng giật mình đâu kém
Hai người đắm đuối nhìn nhau... Và rồi...
- ÔI MẸ ƠI!
Cả hai không hẹn mà cùng hét lên
- Sao cậu/cô lại ở đây?!
Đồng thanh tập
- Nhà tôi thì tôi ở đấy!
Đồng thanh tập
- Cậu/cô thích nhại tôi không hả?!
Đồng thanh tập
... bla blo...
Vụ ẩu đả trước cổng nhà nhanh chóng thu hút được mấy cái người hóng chuyện chạy ra ngoài
- Gì mà ồn ào thế hả?!
Thiên An gắt
Nhưng mà đến khi đụng mắt mấy cái người hàng xóm kia thì cũng ngạc nhiên đâu có kém
- Oan gia ngõ hẹp!
Thảo Anh lầm bầm
Thiên An thì mặt kiểu... ai đôn khe ý
- Không ngờ lại là hàng xóm nha!
Nhật Duy cảm thán, không thể không công nhận rằng thế giới tròn
Hàn Thiên nhìn cái gì ý mà đăm chiêu lắm, lúc Bảo Khánh lên tiếng mới hồn nhập lại xác
- Hay là các cô hâm mộ tụi tôi quá nên cố gắng chuyển nhà đến cạnh nhà tụi tôi hả?!
Bảo Khánh được dịp trêu ngươi
- Hâm mộ cái cục c.. ý! Biết đâu được, cha mẹ cho đi đâu thì bọn tôi ở đấy thôi!
Hạ Vy bất bình lên tiếng
- Điêu, thế là cha mẹ bọn cô hâm mộ tụi tôi hả?!
- Ảo tưởng vừa thôi! Có mà bọn cậu thấy bọn tôi ở đây nên cố tình chuyển đến bên cạnh ý!
- Ọe... bọn tôi thèm vào nhá! Bọn tôi ở đây được năm rồi đấy!
- Biết được cậu nói thật hay phét!
- Thật, tôi thề có trời cao chứng giám!
Bảo Khánh thề độc
- E hèm... Khánh, đầu năm nay đứa mình mới chuyển đến đây mà!
Hàn Thiên hắng giọng nhắc nhở
Mặt Bảo Khánh bây giờ đúng tiêu chuẩn quả cà chua luôn, đỏ đến nỗi mà người ta cảm tưởng bao nhiêu máu trong cái cơ thể bạn đều dồn hết lên mặt rồi ý.
Thằng bé hết liếc Hàn Thiên lại nhìn coi nét mặt Hạ Vy
Team hàng xóm được thể cười nắc nẻ, trông rất mất hình tượng
- Tôi hiểu mà! Tôi hiểu mà! Haha...
Hạ Vy vừa vỗ vai Bảo Khánh vừa cười trông rất chi là đểu.
Bảo Khánh hận không thể vả vỡ mặt cái người đối diện
Nhục, quá nhục, chém gió không thành thì phải biết nhục đến chừng nào rồi đấy!
- Có cần chuyển sang nhà bọn tôi ở luôn không?! Còn nhiều phòng trống lắm!
Thảo Anh cười cười trêu chọc, có chuyện vui, tội gì không có mặt
Từ nãy tới gì, chỉ có đúng Thiên An là im ỉm im ỉm.
Bảo Khánh cứ nghĩ một con người nạnh nùng như nó sẽ không hòa mình vào cuộc vui này đâu cơ.
Ai dè...
- Muốn ở cạnh phòng con Vy hay ở đâu?!
Thiên An tỉnh bơ nói
- Hahaha...
Lần này lại đến lượt hai thằng bạn phản quốc mà cười đau ruột... Bảo Khánh, tao không ngờ mày cung có ngày này đấy con ạ!
Bảo Khánh hận không có lỗ mà chui xuống cho đỡ nhục.
Đột nhiên, cái bộ óc siêu việt kia nghĩ ra cái gì đó, Bảo Khánh chỉ nở một nụ cười đắc thắng
Đoạn, quay ra cười với Hạ Vy:
- Có, tôi ở! Cả thằng Duy và thằng Thiên nữa!
Team hàng xóm nghe thế thì... cạn nhời + sock toàn tập
Cho chết cái tội đùa dai! Hehe...