“ Két … “
cánh cửa trong WC bật mở, Thiên An đi ra, đi đến cái vòi rửa tay xả nước rồi rửa … rất chi là bình thường.
“ Két … “
Cánh cửa tiếp theo mở ra, Thảo Anh đi ra ngoài, trên tay là cuốn truyện Shin – cậu bé bút chì =.= vừa đọc vừa cười mới ghê, đi đến cái vòi rửa tay, định thả cuốn truyện xuống bệ rửa thì lại thấy nó ướt, xót quyển truyện mới trấn được của mấy đứa lớp dưới, lại nhìn quanh nhìn quẩn cũng không có cái gì thích hợp khô ráo để để cuốn truyện cả. Thế là, Thảo Anh tiểu thư nhà chúng ta đành kẹp vô nách, đoạn, điềm tĩnh rửa tay =.=
“ Két … “
Cánh cửa tiếp theo nữa mở ra, Hạ Vy bước ra, trên tay là chiếc điện thoại đính ruby của nhỏ
Nhỏ nhìn và nhìn cái màn hình điện thoại, cảm giác như kiểu nó muốn nổ thành hình trái tim rồi ý.
Nhỏ tặc lưỡi đầy tiếc nuối:
- Chậc … nếu không phải chụy có cờ rớt rồi thì chụy sẽ hốt cưng về đội chụy ngay lập tức nhá!
Đảm bảo, nếu Bảo Khánh mà nghe thấy cái vụ này, không đột tử là còn may rồi đó
Thiên An hiếu kỳ hỏi:
- Gì vại mày?!
- Trai đẹp!
- …
Bây giờ ấy à, Thiên An cùng Thảo Anh đều chĩa cái ánh mắt đó về phía Hạ Vy, cái ánh mắt mà kiểu kì thị ý
“ Đúng là … giang sơn dễ đổi bản tính khó dời mà! “
Có đứa nào đó nghĩ
“ Két … “
Chợt cánh cửa mở ra cùng lúc, bóng người mảnh mai tiến đến chỗ rửa tay, nhìn thấy đứa nó liền cười nhẹ cái
Thiên An nheo mày, cảm giác nó đã gặp người này ở đâu đó rồi
Nhỏ lén nhìn người kia thì thấy họ đang nhìn đứa nó
Có gì đó không ổn
Thế là, nhỏ dùng đôi mắt xanh sâu thẳm nhìn thấu lòng người của nhỏ cẩn thận phân tích người vừa đi ra
Đồng phục hơi cũ chút, có lẽ là đi mượn bởi cả người đều mặc rộng bộ đồng phục trên người
Dáng người mảnh mai, đi nhẹ nhàng như thế này, chắc chắn là do huấn luyện khắt khe mới có được
Lại nói đến bàn tay, tuy trắng trẻo, được tỉa tót đẹp đẽ nhưng nếu nhìn kỹ sẽ thấy những vết chai sạn, nếu theo như nhỏ nghĩ, chắc chắn là do tập luyện dùng vũ khí nhiều
Nhất là ánh mắt … cực kỳ là sắc lạnh, mặc dù họ cười, nhưng ánh mắt đều rất băng giá
( tác giả chợt cảm thấy … Thiên An đổi nghề đi làm thám tử được rồi đó!)
con nhỏ kia không quan tâm lắm, vẫn chỉ đang dán mắt vào truyện với chả trai =.=
Chợt … cả vặn vòi nước khiến Thiên An có chút cảnh giác nhìn họ
người đó quay lại nhìn nhau rồi lại nhìn Thiên An
Bây giờ, gương mặt nhỏ Thiên An lạnh hơn bao giờ hết, tay nhỏ bắt đầu nắm lại thành quyền
Ai ngờ …
- Bye bye!
cô gái vẫy tay, đoạn, rồng rằn nhau đi ra ngoài, còn lịch sự đóng cửa lại
Thiên An thở phào một cái … chắc do dạo này antifan nó gây nhiều quá cho nên ám ảnh luôn rồi
Nhìn lại con nhỏ kia, nhỏ khinh khỉnh:
- Này, có đi về không đấy?! Thích thì bảo cờ rút chúng mày mua cho!
Thảo Anh nghe thế, cũng đã gấp quyển truyện lại, trong đầu đã chắc chắn là sẽ kêu hật Duy mua
Còn nhỏ Hạ Vy, đã không chịu cất điện thoại đi còn quay ra cãi cùn:
- Mày điên à?! Trai đẹp mua thế nào được?! Lại còn kêu lão mua?! Lão chưa vác xẻng lão đập vỡ mặt tao là còn may rồi đấy!
- … thế mày có cất được cái điện thoại đi không?!
- Đợi tí tao chat nốt tin này với nó!
- Mày tin ngày mai cái nick thằng này thành “ Người dùng facebook “ luôn không?!
- Bị hack thì để tao lấy lại cho nó!
- Tao hack!
- … về thôi chúng mày, muộn rồi đấy!
Nhỏ Hạ Vy nghe thế, sợ cụp đuôi luôn
Nếu nhỏ là hacker, chắc con nhỏ Thiên An này phải là boss! Không nhờn với nhỏ được
Thảo Anh trêu:
- À, con Vy nhắn tin với zai, tẹo tao mách Bảo Khánh cho ông ý phang chết mày luôn!
- Lại đến lượt mày?!
Nhỏ Hạ Vy trừng mắt, đoạn, tay vặn tay cầm cửa WC mở ra. Nhỏ quay đầu lại, nhìn lượt con bạn, giọng răn đe:
- Tao cấm không được mách lão Khánh đâu đấy! Chúng mày không được phá hoại hạnh phúc gia đình nhà tao, biết chưa?!
Thiên An cười đểu:
- Ghê chưa ghê chưa! Chúng mày đã …
Còn chưa kịp nói hết câu, Thiên An đã trợn to mắt, hét lên:
- VY!!!!!!!!!! CẨN THẬN!
Hạ Vy còn chưa kịp quay lại thì đã bị cây gậy gỗ phang vào gáy … trúng chỗ hiểm, nhỏ bất tỉnh nhân sự
Thảo Anh đang đọc truyện, nghe tiếng động thì ngẩng đầu lên, nhìn thấy nhỏ Hạ Vy thì hốt hoảng.
- Ai?!
Đoạn, tính dạy dỗ cho cái người không biết điều kia trận thì lại bị chụp khăn có tẩm thuốc mê loại mạnh, vì bị đánh lén nên nhỏ không thể chống cự. Thảo Anh lịm dần đi
Chỉ còn lại Thiên An đang nhìn cái người mặc áo đen kia bằng ánh mắt sắc lạnh
người này, không phải đối thủ của nhỏ
Nhỏ nhếch mép, tạo thành nụ cười nửa miệng ác quỷ, tạo thành thế chuẩn bị đánh nhau
Cả người kia đều xông vào tấn công nhỏ, nhỏ đều né tránh rất hoàn hảo. Đợi cho người đó thấm mệt thì nhỏ mới tấn công, dùng chân đá vào chân, bụng và đầu khiến người kia đều ngã sõng soài ra đất
Thiên An tiến lại gần người, giật khăn bịt mặt ra … nhỏ cười lạnh … quả nhiên … là người đó
Nhỏ bóp chặt cằm, gằn giọng:
- Nói, ai sai các người tới đây?!
Cô gái kia, cảm giác như xương của mình đang bị nghiền nát, nhưng, cô ta chọn sự im lặng
Thiên An nhếch mép, tăng lực mạnh hơn
Cô gái kia đã không chịu được nữa mà “ Ưm … “ lên tiếng
- Nếu không muốn mất gương mặt này thì nói nhanh!
Thiên An đe dọa
Cô gái kia có vẻ lưỡng lự
Chợt …
- Bỏ nó ra và đi theo bọn tao nếu không muốn bạn mày chết!
Một con nhỏ đang cầm dao kè ngay cổ nhỏ Hạ Vy đang bất tỉnh nhân sự
Thiên An quay lại, thấy cảnh tượng này thì không khỏi nóng máu
Nhỏ quát lên:
- Mày … bỏ nó ra!
Con nhỏ kia đã bắt đầu kè dao vô cổ Hạ Vy, tạo thành đường máu đỏ trông rất ghê rợn
Thiên An mặt tái mét, tay đã bỏ ra khỏi cằm con nhỏ kia
- Đừng …
Thiên An mới nói đến đây thôi, đã bị cây gậy phang vào sau gáy, nhỏ ngã xuống, bất tỉnh nhân sự
Con nhỏ còn lại thả cây gậy xuống, phủi tay
- Mịa cái con này, đá đau vãi!
Con nhỏ bị Thiên An bóp cằm cũng đâu có vừa, nhỏ cúi xuống, dùng tay tát phát, gắt lên:
- Nó còn đã đánh tao thì chớ còn bóp cằm tao! Ax … giờ tao nói thôi cũng thấy đau đây này! Con mất dậy này, chuẩn bị chết đi là vừa!
“ Reng … reng … reng … “
Con nhỏ cầm dao chợt có điện thoại, nhìn thấy cái tên nhấp nháy, ánh mắt nhỏ có chút thay đổi
Nhỏ mở ra rồi đưa lên tai nghe:
- Alo?!
- “ Bắt được bọn nó chưa?! “
- Rồi!
- “ Đưa đến nhà kho ở ngoại thành phía Tây cho tao! “
- Ờ!
- “ Đ.. m. con này, mày ăn nói trống không thế à?! “
- Ăn nói cho cẩn thận, tao không phải người của mày!
- “ … thế nhá! “
Đoạn, đầu bên kia tắt máy
Con nhỏ bỏ điện thoại ra, tháo sim ra, bẻ phát rồi vứt đi.
Đoạn, lấy trong túi áo ra tờ giấy lau, lau chỗ máu trên cổ nhỏ Hạ Vy đi, còn cẩn thận dán ugo vào
Con nhỏ bị bóp cằm lên tiếng:
- Con nhỏ charnh chọe đó gọi à?!
- Ừ!
- Nó bảo đưa đến đâu?!
Con nhỏ cầm gậy hỏi
- Nhà kho phía nam!
- Ừ, thế đi thôi!
Đoạn, con nhỏ người ngợm mảnh khảnh không hề hà gì mà vác con nhỏ cũng người ngợm mảnh khảnh không kém lên lưng, bình thản đi ra phía sau sân trường
Trong thâm tâm ai cũng chỉ có câu:
“ Xin lỗi! “