“ Rào “
xô nước đầy hất thẳng vào mặt cô gái tội nghiệp đang ngồi dưới đất trong tình trạng bị trói tay trói chân, bịt băng dính và đang mê man
Xô nước này, đã khiến họ tỉnh lại
Thiên An tỉnh dậy, nhỏ không làm gì cả mà chỉ ngồi im lặng, ánh mắt sớm đã lạnh từ bao giờ. Còn Thảo Anh thì có chút đau cổ mà nhăn mặt lại nhỏ Hạ Vy thì không được bình tĩnh như con nhỏ kia, nhỏ giãy giụa, còn rên:
- … Ưm … ưm … ưm …
tên gác cửa nghe mà hại cả não … bà nội, con không hiểu tiếng hành tinh của bà!
- Y … ày im ặng út y! ( Vy, im lặng chút đi!)
Thảo Anh lườm nhỏ Hạ Vy, nói tiếng mán
Con tiếng ngoài hành tinh nghe thế, chấu lại luôn:
- Oát?! Ày ói ái ì ao ông iểu! ( What?! Mày nói cái gì tao không hiểu!)
- Ày ại ấu iếng ành inh ủa ày ồi ới! =.= ( Mày lại chấu tiếng hành tinh của mày rồi đới!)
- On án ày, ày ấu iếng án ế ố ao ũng ông iểu ược á! ( Con mán này, mày chấu tiếng mán thế bố tao cũng không hiểu được nhá!)
… bla blo …
Thiên An ngồi, nghe cực kỳ là hack não.
Mặt nhỏ tối đen, cố gắng gắt lên:
- IM!
Con mán với con ngời ngoài hành tinh biết điều, trở về im lặng
“ Cộp … cộp … cộp “
Tiếng giày cao gót nên xuống sàn nhà nghe sao mà rợn người
tên gác cửa cúi đầu độ, lễ phép nói:
- Tiểu thư!
- Bọn nó đâu?!
giọng nói chanh chua đáp lại
đứa nó nghe xong, mặt mày đều tối đen … con chó họ Mai!
- Dạ, trong kia ạ!
- Xem ra bọn này làm ăn không tồi!
- Chuyện, điệp viên suất xắc mà!
Thiên An nhíu mày … chắc là nói về cô gái kia. Nhưng nghĩ thế nào thì nghĩ, nó vẫn thấy là cô gái đó rất quen
Rồi con nhỏ kia thì thà thì thụt cái gì đó, phải tận nửa tiếng sau mới bước vào, trên tay nào dao nào kéo, nhìn mà ghớm
Thiên An, Thảo Anh và Hạ Vy đều rất bình tĩnh, ánh mắt không có chút gì là sợ hãi cả, và … nó cò lạnh lùng đến đáng sợ
Nhỏ Mỹ Nghi cười cười nhìn đứa nó, vẫy tay chào:
- Hế lô, không ngờ lại gặp mặt trong tình cảnh này nhờ!
Nói xong cười ha hả rất chi là vô duyên
Cười xong, nhỏ đổi mặt, lườm cái sắc lẹm:
- Bổn tiểu thư chào chúng mày mà chúng mày không chào lại bổn tiểu thư à?!
Mỹ Linh bên cạnh, khinh khỉnh:
- Con ngu này, mày bịt mồm bọn nó vào thế, bọn nó nói bằng mắt à con?!
- Ờ, tao quên!
Nhỏ Mỹ Nghi cười cười
Đoạn, nhỏ phất tay, thằng canh cửa hiểu ý đi lên, không nhân nhượng gì xé cái xoạc phát cái băng dính trên mặt tụi nó. Cả có chút đau, nhíu mày
Nhỏ Mỹ Nghi cười man rợ:
- Haha … nói được rồi đấy, chào tao đi! Nói là “ Bọn em chào Mỹ Nghi tiểu thư “ đi rồi tao tha cho!
đứa nó im lặng hồi lâu, rồi chợt nhếch mép … con này, cuồng dâm sinh hoang tưởng
Mỹ Nghi xám mặt, tay giơ lên không trung, tát phát thật mạnh vào mặt hạ Vy, đã thế, bộ móng tay của nhỏ lại vừa nhọn vừa sắc để lại vết cào trên mặt nhỏ Hạ Vy
- Con chó này, mày làm cái éo gì thế hả?!
Hạ Vy bực, chửi
May là nhỏ còn chửi đó, nếu không nhỏ điên nhỏ chả dậy nhỏ đánh cho không còn xác mà mang về nhà rồi! Chẳng qua là … nhỏ đang bị trói thôi!
Nhỏ Mỹ Nghi vẫn chưa chịu thôi, nhỏ lại tát thêm phát bên kia nữa … cho nó cân
Đoạn, nhỏ bóp cằm Hạ Vy, gằn giọng:
- Con chó! Tao với anh Khánh đang yêu nhau là thế, tự nhiên mày đến, phá hoại hạnh phúc của bọn tao!
phát tát nữa giáng xuống
- Để rồi xem, bây giờ, anh Khánh anh bỏ tao theo mày! Con hồ ly tinh!
Lại phát tát nữa
- Đã vậy … gia đình mày lại còn …
Nhỏ Mỹ Nghi định nói tiếp thì nhỏ Mỹ Tiên ngắt lời:
- Im cho tao!
Mỹ Nghi ai oán nhìn Mỹ Tiên, mắt nhỏ đã bọng nước. Nhỏ bực bội lấy chân đạp cho nhỏ Hạ Vy cái rồi bỏ đi đứng ra sau Mỹ Linh
Thiên An nghe xong, mặt đăm chiêu … gia đình nhỏ Hạ Vy?!
Nhỏ Mỹ Linh nhìn Thảo Anh, ánh mắt đầy phẫn nộ.
Nhỏ giơ tay, cầm mái tóc dài đến đáng ngưỡng mộ của Thảo Anh lên làm nhỏ có chút hơi dịch về phía sau
Vì sao ư?! Kể từ năm lên cấp I đến giờ, nhỏ chưa bao giờ cắt tóc, mái tóc này, nhỏ đã nâng niu biết bao. Thế mà giờ bị bàn tay bẩn thỉu thế này nắm lấy, nhỏ tiếc tóc nên lùi lại =.=
- Tóc mày đẹp nhỉ!
Nhỏ cười cười
Thảo Anh có chút dự cảm không lành
Nhỏ Mỹ Linh nghĩ nghĩ gì đó, chợt phát biểu câu rất là thánh:
- Hay là … do mái tóc này nên anh Duy mới theo mày?!
- Mày điên à?!
Thảo Anh bực bội lên tiếng
Người ta yêu nháu cởi áo cho nhau, méo gì có loại yêu nhau vì mái tóc. Chả biết bệnh viện tâm thần nào lại có gan cho nhỏ này xuất viện sớm thế nhể
- Ừ, tao điên đấy! Tao điên từ lúc gặp mày lần đầu tiên rồi cơ! Mày thì có cái gì hơn tao?! Chả qua được cái nhà mày giàu hơn nhà tao chứ méo gì?!
- Nó hơn mày cả vạn lần đấy!
Nhỏ Hạ Vy chen ngang, tự nhiên, phát tát nữa giáng xuống
Là nhỏ Mỹ Nghi
- Chỗ này đến lượt mày nói à?!
- Thế có đến lượt mày nói không?!
- Có!
- Ghớm, chó mà cũng có phần cơ đấy!
Bla blo …
Nhỏ Hạ Vy giỏi nhất là gì?!
Là cãi nhau
Vậy nên, nhìn nhỏ mà xem, chân tay bị trói, không làm gì được nhỏ kia, vậy nên cái miệng đành phải hoạt động
Thôi, mình sẽ không nói nữa vì sợ các bạn sẽ tẩu hỏa nhập ma với con nhỏ này mất:P
Rồi Thảo Anh và con nhỏ Mỹ Linh, chả biết nói những cái gì mà tay con nhỏ Mỹ Linh đã cầm cái kéo, lướt qua lướt lại trước mặt Thảo Anh
Thảo Anh nhìn, toát cả mồ hôi hột
Đừng nói là nó định … cạo đầu bôi vôi cô đấy chứ?!
Này, không đùa đâu nha!
Nếu là thật, cô giết cả tông giật nhà nó, dây mơ rễ má chut xíu cũng phải diệt, diệt cho bõ tức
- Này thanh niên đừng manh động thế chứ!
Thảo Anh nói, ánh mắt đầy vẻ lo âu
- Haha … không sao đâu, chỉ là giúp cho mày đỡ tốn tiền làm tóc, đỡ tốn dầu gội đầu, dầu xả thôi mà! Cắt đi rồi mày cũng không chết được đâu!
Nhỏ Mỹ Linh cười trông đến là sợ, tay nhỏ bắt đầu cầm những sợi tóc quý giá của Thảo Anh lên, từ từ cắt những sợi tóc quý giá của Thảo Anh
Thảo Anh nhìn mà ứa nước mắt, nó cố tránh cố né, hét lên:
- Đừng … con chó, mày đừng lại gần tao!
- Mày mà còn giẫy, hỏng là tao éo biết đâu! Đến lúc đấy đừng có mà đổ tại tao!
- Còn nói éo phải tại mày?!
Thảo Anh cãi
Nhỏ Mỹ Linh bực, gắt lên:
- Mày thích cạo trọc à?!
Đúng là, nhan sắc vẫn là quan trọng nhất, Thảo Anh nghe xong, im bặt
Nhỏ Mỹ Linh điên tiết, sợ nhỏ lại giẫy thì hỏng truyện, gọi thằng canh cửa vào, hất hàm:
- đứa mày, giữ chặt nó cho tao! Nó mày giẫy là tao cắt luôn lưỡi chúng mày!
- Vâng!
thằng đó tuân lệnh, kìm chặt Thảo Anh đến nỗi nhỏ cảm giác mình thành tượng luôn rồi ý, không thể nào mà cử động được
Thảo Anh, nước mắt rơi lã chã
- Khóc cái éo gì!
Nhỏ Mỹ Linh gắt lên, giơ tay tát nhỏ Thảo Anh phát rồi nhếch mép:
- Nếu có trách thì đừng có trách tao mà hãy trách tại sao anh Nhật Duy lại yêu mày! Và …
Nhỏ ngập ngừng hồi lâu rồi nói:
-.. hãy trách tại sao ông trời lại cho mày làm con nhà đấy!
Thiên An đã đăm chiêu lại càng thêm đăm chiêu … làm con nhà đấy?! Ý chỉ nhà Thảo Anh ư?!
Thế rồi, từng lọn tóc rơi xuống theo như nước mắt của Thảo Anh. Nhỏ thề, mối thù này, không trả không phải là nhỏ
Lúc này, chỉ còn Mỹ Tiên và Thiên An còn im lặng, mặt đối mặt, mắt đối mắt
“ Chát “
phát tát giáng xuống gương mặt nhỏ bé của Thiên An
“ Chát “
Lại thêm phát nữa
“ Chát “
“ Chát “
“ Chát “
…
Cứ thế, những phát tát mạnh mẽ chứa đầu sự đố kỵ giáng xuống gương mặt của Thiên An mà nhỏ chả hề hấn gì cả
Hạ Vy ngồi cạnh, nhìn nhỏ, ánh mắt xót xa:
- An …
“ Chát “
Phát tát lần thứ n giáng xuống mặt nhỏ
Mỹ Nghi gắt lên:
- Thân mình còn lo chưa xong đòi lo thân người khác!
- Đ.. con chó, mày có giỏi thì cởi trói đi, tao với mày solo!
Mỹ Nghi trong s bốc đồng đã cầm con dao sắc nhọn, giơ lên định là sẽ cắt đứt dây trói ra rồi có gì solo thì solo
Nhưng rồi … lời ông nội lại vang lên trong đầu nhỏ
- con nhỏ đó, chính là huyền thoại Rose, không phải là người các con đối phó được đâu!
Huyền thoại hẳn hoi đấy!
Không chơi được đâu!
Thế là nhỏ rút con dao lại, lừ mắt:
- Éo!
- Mày sợ tao chứ gì?!
Bla blo …
Vâng, cỗ máy chiến đấu lại hoạt động
Thiên An hết nhìn bên Hạ Vy lại nhìn sang bên Thiên An, cuối cùng là nhìn nhỏ Mỹ Tiên nở nụ cười lạnh:
- Không ngờ chúng mày chỉ được có thế!
- Ý mày là gì?!
- Chính vì như này, ông đó mới không yêu chúng mày, bỏ theo bọn tao!
- Mày im đi! Là do chúng mày quyến rũ anh ý!
- Mày ảo tưởng vừa thôi! Bọn tao mà phải làm cái việc đốn mạt vậy ư?! Sự thật là từ trước tới nay, bọn hắn chưa hề yêu đứa mày!
- Tao nói mày im!
- Đã không hiểu chuyện rồi còn sủa linh tinh! Mày càng làm thế này, bọn hắn sẽ càng hận bọn mày mà đuổi cùng giết tận chúng mày thôi! Khôn hồn thì thả bọn tao ra!
- Tao nói mày IM ĐI MÀ!
- Tao cảnh cáo, hôm nay, mày thả bọn tao ra, tao sẽ tha cho lần này, nhưng sẽ không có lần thứ đâu!
Thiên An lạnh giọng
Nhỏ Mỹ Tiên chợt cười:
- Hahaaaa … mày nghĩ đây là đâu để mày lên giọng?! Chuẩn bị chết rồi còn già mồm! Mọi sự … đều do mày và … bố mẹ mày mới khiến nó ra nông nỗi này!
Thiên An nhíu mày … sao lại nhắc đến cả bố mẹ nhỏ nữa?! Chả nhẽ bố mẹ nhỏ lại đi gây thù chuốn oán với cái nhà này ư?!
- Hôm nay … mày sẽ phải chết!
Nhỏ Mỹ Tiên gắt lên, đoạn, cầm lấy con dao nhỏ Mỹ Nghi vừa bỏ xuống, hứng về phía Thiên An mà điên cuồng đâm
Đến khi nhỏ bình tĩnh lại thì đã thấy nền đất toàn là máu, Thảo Anh và hạ Vy khóc thét lên, còn nhỏ Thiên An … con dao dâm thẳng bụng nhỏ, máu chảy ra không ngừng
Gương mặt Thiên An xanh xao, mồ hôi chảy đầu đìa, bây giờ, nhỏ chẳng thể làm được gì trong cái tình trạng này cả.
Thiên An nhắm mắt dần buông xuôi, bên cạnh là Thảo Anh và hạ Vy đang khóc nấc lên:
- Thiên An … mày sao vậy?! Đừng có dọa bọn tao!
- Ngày xưa mày ăn đến mấy nhát kiếm của thầy mà có chết được đâu, sao giờ có con dao bé tí đã gục thế?! Này, con chó, tao cấm mày ngủ, DẬY MAU!
Cứ thế, con nhỏ bên cạnh cứ hét lên, nhưng con ở giữa mắt vẫn cứ díp lại, hơi thở mỏng manh đến sợ
Nhỏ khó khăn nói:
- Im … Im lặng chút đi! Làm … làm ơn … cho tao … ngủ … một chút!
- Tao cấm, con chó kia!
- Mày có dậy không thì bảo!
Mặc cho đứa bên cạnh gào muốn khản cổ, Thiên An chỉ cười mỉm … nụ cười rất đẹp, hơi thở nhỏ yếu dần yếu dần
Xung quanh nhỏ … là màu tối đen
Nhưng rồi, nhỏ nghe thấy tiếng ai đó nói có người đến, rồi tiếng đánh nhau, tiếng kêu cứu, tiếng phá cửa và rồi … nhỏ thiếp đi.