Lạ lắm nha!
Hôm nay không thấy thầy cô kia đến gọi cửa phòng tụi nó từ lúc giờ nữa mà hôm nay cho ngủ tẹt đến giờ, dậy ăn cơm xong lại cho đi ngủ tiếp, không cần phải học
Bọn nó có chút thắc mắc, nhưng rất nhanh đã dẹp hết qua một bên
Sướng phải biết hưởng chứ!
Thế là tổng cộng ngày hôm đó, đứa nó ngủ được tròn tiếng =.= còn lại là ăn và chơi
Cứ ngỡ thời thế đổi thay, các thầy cô thay tánh đổi nết dễ dãi cho bọn nó rồi cơ. Ai dè đến tối mới biết chuyện:
- Mấy đứa!
- Dạ?!
- Ngày mai về nhà đi!
“ Sặc … “
đứa, đứa đang ăn thịt gà, đứa đang ăn cá và đứa đang húp nước canh tập thể bị nghẹn, mắc xương cá và sặc nước
Cảnh tượng trông rất chi là thảm
Cô Rita như kiểu biết trước được tình huống này sẽ xảy ra rồi ý mà chuẩn bị sẵn nước và khăn giấy đưa cho tụi nó
“ Vệ sinh “ xong xuôi, bọn nó mới dồn dập hỏi:
- Cô ơi sao lại thế ạ?!
- Cô ghét bọn em rồi à cô?!
- Hay tại bọn em ăn nhiều quá, thầy cô sợ tốn kinh phí?!
- Ngày mai bọn em sẽ ăn ít mà, mỗi đứa … bát thôi!
- Điên à, bát làm sao mà no?! bát rưỡi!
- Lại còn rưỡi mới chả rót! bát đi cho tròn!
Bọn nó tranh nhau nói
Cô Rita bật cười … bọn trẻ này, đáng yêu kinh khủng luôn ý!
- Thế … mấy đứa quên rồi à?!
- Quên gì ạ?!
- Lí do mấy đứa đến đây!
Lúc này bọn nó mới ngớ người ra
Phải rồi, còn cả cái vụ đó nữa
Nếu cô không nhắc, chắc bọn nó sẽ quên mất! Dù sao cũng ngót nghét tháng rồi cơ mà!
Không khí chợt trở nên trầm lặng hẳn
Dù sao cũng sắp phải chia xa mà, trầm mặc là chuyện dĩ nhiên, vui vẻ mới là chuyện ấy chứ!
Tối hôm đó, con sâu ham ngủ đã thức tâm sự với người mà chúng sớm đã coi như là người nhà.
người, leo lên mái nhà ngồi ôn lại kỉ niệm xưa:
- Nhớ cái đợt hôm đầu học bắn súng ấy nhỉ?! Haha … Khánh cứ tưởng là Vy đỡ đạn cho mình rồi còn quay ra nói thầy ác độc nữa chứ! Haha …
- Thầy ơi thầy kệ Khánh đi! Khánh bị ảo tưởng sức mạnh mà thầy!
- Hôm đầu tiên phải tập trung để chạy ý, Hạ Vy bảo hôm đó bị … như thế mà?! Chạy không sợ “ lệch “ hả?! Liều mạng nhỉ!
- … Nó nói phét đó cô!
- Này thầy hỏi nè, Thảo Anh với Duy là “ cờ rút “ của nhau hả?! =.=
- …
- Sao đợt tập kiếm ý, Thảo Anh bụi bay vào mắt thôi mà Duy nó chết đứng luôn vậy?
- … Thầy biết rồi mà còn hỏi!
- Ái chà … bọn này … trẻ nghé tuổi ranh đòi yêu đương!
- Bọn cháu tuổi rồi mà bác, tuổi gì nữa đâu?! Mà bọn cháu không có phải là trẻ nghé nhé!
- Thế là gì?!
- … Trẻ trâu! =.=
… bla blo …
Tôi hôm đó thật vui, ngoài trời rất lạnh nhưng cớ sao bọn nó lại thấy ấm áp
Cô Rita, thầy Nobi, thầy Chiba, bác Hiroshi, bác Shita và cả ngôi nhà này nữa, bọn nó sẽ không bao giờ quên – ngôi nhà thứ của bọn nó.
…
Sáng hôm sau:
Cả đám vali đồ dùng đầy đủ khoác trên vai, quần áo chỉnh tề cúi chào mọi người. Lúc này, bọn nó ngó ngang, ngó dọc, ngó đông ngó tây, nói chung là ngó khắp mọi phương hướng luôn.
- Ơ … không có xe à cô?!
Cô Rita đúng lúc ấy thì có điện thoại, nghe điện thoại lúc, cô quay ra, vẻ mặt đầy chán nản:
- Ngại quá mấy đứa ơi!
- Sao ạ cô?!
- … Xe đi nửa đường thì bị trục trặc rồi!
WTF?!
Không đùa đấy chứ?!
Bọn nó há hốc mồm
- A … hay là cô để bọn em ở đây cho đến khi nào xe sửa xong rồi vào đây thì bọn em đi!
Bảo Khánh thông minh tính kế
Bọn nó gật gù … chí phải.
“ Sao nay thằng Khánh thông minh thế không biết?! Mọi ngày tồ tồ mà sao nay lại thông minh đột xuất thế này! “
Suy nghĩ của bộ thầy cô
Cô Rita bí quá, đành phất tay ra hiệu cho tụi đằng sau tiến hành kế hoạch dự bị
“ Vút … “ “ Phập “
Chiếc phi tiêu màu đỏ vừa lạ vừa quen xé gió bay đến cắm phập vào gốc cây cổ thụ to lớn
Cô Rita nhanh nhẹn đi đến, giật phắt tờ giấy ra, ánh mắt chợt trở nên giận dữ:
- Không ổn rồi! Yukyo báo tin người của M.A.I đến cướp người rồi!
- HẢ?!
Tiếng hét của bọn nó to hơn bao giờ hết
Cướp người?! Bọn nó dám?!
Mặc dù có chút “ hão huyền “ nhưng bọn nó quyết định tin cô Rita. Với lại … ở đây không có sóng nên không thể xác nhận độ chính xác của thông tin này được cho nên …
- Mấy đứa mau về đi! Nếu không M.A.I mà đến phá nát bang với lại mấy cái bar của mấy đứa thì sao?!
- …
- Đi bộ từ đây ra đến bìa rừng mất có ngày đêm thôi! Cô sẽ gọi xe đón mấy đứa ở bìa rừng nhé!
- Vâng! Bọn em đi đây! Tạm biệt cô!
Trong bọn nó bây giờ hừng hực lửa giận, cũng không thèm phân tích lời nói của cô Rita nữa, quyết định đi bộ luôn
Đoàn người kéo nhau đi vào rừng … dần dần khuất dạng
Phải đến tối, bọn nó có lẽ mới thấm được … tin cô Rita chính là sai lầm.