Vương Siêu miệng thì kêu người ta cút, Tạ Trúc Tinh đi thật hắn lại đứng đờ ra đó, nửa ngày vẫn chưa hoàn hồn.
Hắn chậm chạp đi qua nhặt di động, mở máy không lên.
Nhịn được một lúc nước mắt liền tí tách chảy ra.
Bên tai vang lên ong ong, tất cả đều là tiếng người đan xen lẫn nhau, ban đầu còn nghe không ra, lắng tai tỉ mỉ nghe chút nữa, từng tiếng sét nổ vang trời.
Bạn bè chơi cùng nhau nói bên kia vách tường, “Nếu chẳng phải thấy nhà nó có tiền, ai rảnh rỗi không có gì làm mà tìm nó lập ban nhạc, coi bộ dạng ngu ngốc của nó kìa, còn tự cho mình có tài lắm hả?”
Tay keyboard mà hắn cho là bạn tâm giao thì bảo, “Cậu đừng có đoán mò, cho tới giờ tôi chưa bao giờ coi cậu là anh em, cậu thật sự không biết mình là kẻ ngốc sao?”
Đoạn Nhất Khôn núp trong WeChat cũng lên tiếng, “Mọi người đều biết Leo là đồ ngốc mà.”
Mọi người đều biết.
Đúng đúng đúng, mọi người đều biết, chính hắn cũng biết nè.
Khi còn bé hắn mời bạn học ăn kẹo, bạn học trước mặt hắn thì nói “Cậu thật là tốt”, quay đầu liền cười hì hì mắng hắn là “Kẻ ngốc lắm tiền”.
Nếu tất cả mọi người đều như thế, vậy cũng đừng nên yêu cầu Tạ Trúc Tinh khác với người ta.
Đằng sau khách sạn là một bể bơi trong nhà, sau đó nữa mới tới bãi biển.
Lúc này trời đã tối, chỉ còn một vài vị khách vừa đánh bài vừa tán gẫu cạnh bể bơi, ánh đèn mập mờ.
Tạ Trúc Tinh ngồi hút thuốc trên cầu thang cách bể bơi mấy mét.
Lần trước cậu và tay keyboard đánh nhau trong nhà vệ sinh ở công ty, tay keyboard nói cậu bắt chước theo con đường của gã, cậu còn cười mỉa trong lòng, tên này cho rằng mặt mũi gã thật lớn.
Ai ngờ ngay cả Vương Siêu cũng nghĩ như vậy.
Cậu quả thật chẳng có gì khác biệt, những chuyện Vương Siêu làm với cậu, kề cận cậu, đối xử tốt với cậu, các kiểu câu dẫn cậu vô ý thức, trước đây cũng đã từng làm với người khác.
Nếu như không phải tay keyboard lòng dạ xấu xa, quả thật làm gì tới lượt cậu, hai người đó đã ở bên nhau từ mấy năm trước rồi, Vương Siêu cũng sẽ đê tiện gợi đòn như vậy, cũng sẽ vừa lý sự vừa dâm đãng, cũng sẽ không cần mặt mũi gọi chồng ơi trên giường.
Cậu càng nghĩ càng giận, rít thuốc vừa nhanh vừa dài, đi kèm theo ánh lửa lập loè là sự sốt ruột và thất vọng trong mắt trong lòng.
Gò má trái có chút đau, cái tát vừa nãy Vương Siêu dùng lực rất mạnh, không hề lưu tình chút nào.
Đúng là vả mặt bôm bốp theo cả hai nghĩa.
Nói Vương Siêu là đồ ngốc không hề oan, chân tâm với giả ý sao có thể giống nhau? Đoạn Nhất Khôn nói gì thì chính là cái đó? Thế sao hắn không đi quen Đoạn Nhất Khôn luôn đi?
Bên chân vứt bảy, tám cái tàn thuốc.
Gió đêm nổi lên, mang theo vị mằn mặn của nước biển.
Tạ Trúc Tinh từ từ tỉnh táo lại, vẫn hơi tức, có điều nhất thời nhớ tới dáng vẻ Vương Siêu quăng điện thoại trong lòng liền mềm xuống, cái di động kia bình thường hắn quý trọng như gì, vừa quăng vừa giẫm như vậy nhất định là tức điên.
Lén giấu Vương Siêu cho Diêm Giai Giai vay tiền, là cậu sai trước.
… Tốt xấu gì cũng là chồng, dỗ dành vợ đâu có chết ai.
Chờ cậu lên lầu về phòng, trong phòng chỉ còn lại một cái valy màu đỏ lẻ loi, cái màu xanh y hệt Vương Siêu dùng đã biến mất.
Cậu gọi xuống lễ tân dò hỏi, người ta nói ban nãy Vương Siêu có gọi xe ra sân bay.
Cậu vội kéo valy xuống dưới trả phòng, cũng gọi xe đuổi theo ra sân bay, trên đường mở app đặt một vé máy bay chuyến về Bắc Kinh gần nhất.
Không tìm thấy người trong sân bay, đăng ký xong tìm trong khoang hạng nhất cũng chẳng thấy, hỏi cả tiếp viên hàng không, Vương Siêu không có mặt trên chuyến bay này.
Hơn hai giờ sáng về tới Bắc Kinh, chạy thẳng một đường về Vọng Kinh Tây viên, cậu định lấy chìa khoá mở cửa, móc chùm chìa khoá trong túi ra mới phát hiện thiếu mất một chìa.
Những chìa khác đều còn nguyên, chỉ thiếu mất cái chìa có thể mở cánh cửa này.
Vương Siêu không có trong nhà, di động gọi không ai bắt, đã ném tới như vậy rồi chắc là hỏng mất hết dùng được.
Tạ Trúc Tinh ngồi trên valy chờ tới rạng sáng cũng không chờ được hắn về.
Hôm nay là ngày , tối mai chính là lễ trao giải Music Pop Charts.
Buổi trưa, Lưu Thông Minh gọi điện thoại cho Tạ Trúc Tinh hỏi, “Hôm nay các cậu bay về đúng không? Mấy giờ hạ cánh? Có cần xe đón không?”
Tạ Trúc Tinh đáp, “Em về rồi… Không biết anh ấy ở đâu.”
Lưu Thông Minh chưa hiểu rõ, hỏi, “Chuyện gì thế? Hai người các cậu không ở cùng nhau hả?”
Tạ Trúc Tinh im lặng một lúc mới nói, “Có lẽ chúng tôi sẽ chia tay.”
Lưu Thông Minh, “… Đừng đùa kiểu này.”
Rất nhanh, y liền biết không phải đùa.
Video hai thành viên nhân khí cao của IceDream là Leo Vương và Tomas Tạ đánh nhau trong nhà hàng khách sạn X ở Tam Á bị người up lên vòng bạn bè, sau đó up tiếp lên weibo, mặt hai người trong video được quay rất rõ ràng, cũng không phải xô đẩy đùa giỡn, ai giỡn với bạn bè mà lại táng người ta một bạt tai?
Cái này không giống với kiểu tin nóng do phóng viên giải trí đăng xưa giờ, nhóm phóng viên mỗi khi chụp được chuyện gì hoặc ảnh gì trước tiên sẽ bàn bạc với công ty quản lý, có thể dùng tiền và quan hệ ém xuống cho yên chuyện thì đa số nghệ sĩ đang “hot” đều cam lòng chi số tiền này. Bây giờ video Tạ Vương đánh nhau không phải bắt nguồn từ phóng viên giải trí mà là từ người qua đường, trước đó hoàn toàn không có dấu hiệu báo trước, bên quan hệ công chúng của Huy Tinh bị đánh cho trở tay không kịp, luống cuống tay chân sắp xếp người đi liên hệ xoá video, nhưng bấy giờ đã muộn, trong một buổi tối video với ảnh chụp đã khuếch tán khắp nơi.
Dạo gần đây IceDream vẫn luôn bị đồn có nguy cơ giải tán, quan hệ giữa Leo Vương với Tomas Tạ không tốt là chuyện ai cũng biết, fan hai nhà Tạ Vương nhiều lần chiến nhau lên tới hot search, người qua đường không để ý tới nhóm chỉ cần thường xuyên lướt weibo đều sẽ biết hai người cũng như hai nhà luôn xích mích nhau, video này vừa tung ra, không riêng gì trong nội bộ fan vỡ tổ mà người qua đường cũng sôi nổi cấp tốc xách ghế tới hóng hớt. Hai nhà Tạ Vương từ chỗ fan đấu nhau trong vòng, phát triển lên mức đại fan lôi chuyện xấu idol nhà kia lên weibo, like share vô cùng có tổ chức có kỷ luật, đêm đó lúc hot nhất còn đứng top đầu weibo, top là video Tạ Vương đánh nhau, top là “Bóc trần Bạch Liên Hoa luyện thành thế nào”, theo sát phía sau top là “Thật phản khoa học: Con đường tẩy trắng của Ngựa giống”.
Nhà “Hoa Vương” fan couple Tạ Vương đó giờ sinh tồn trong kẽ hở lại bị treo ra cho quần chúng chế giễu.
IceDream có hai đề cử trong Music Pop Charts, giải cho album là do ban giám khảo bình chọn, người hâm mộ không thể góp sức gì, còn giải Nhóm nhạc nam của năm được bỏ phiếu trực tuyến, hạn chót là trưa , số phiếu của IceDream vốn bỏ xa vị trí thứ gần vạn bình chọn, có thể nói đã nắm chắc phần thắng, nhưng sau khi video đánh nhau bị tung ra, lòng người trong fandom “Viên đá nhỏ” tan rã, linh hồn coi như sụp đổ, số phiếu của nghệ sĩ đứng thứ nhanh chóng đuổi kịp.
Tối ngày , IceDream tham gia Music Pop Charts, trưởng nhóm Leo Vương vắng mặt.
“Cái quỷ gì” được đưa vào danh sách đề cử Album của năm, kết quả lại trao giải cho một ca sĩ nhạc rock có chút tiếng tăm, giải thưởng vốn tưởng đâu nắm chắc cuối cùng cũng vụt mất.
Lễ trao giải được phát sóng trực tiếp, ống kính lia về phía fan IceDream giơ bảng đèn ở hiện trường, đôi mắt các cô gái ai cũng đỏ ngầu.
Thời điểm kết thúc buổi lễ, năm thành viên IceDream đứng lên khỏi chỗ ngồi với nét mặt vô cùng nghiêm túc, xoay người về phía fan khom lưng xuống, kéo dài cả một phút.
Lúc nhận phỏng vấn truyền thông ở hậu đài, Tomas Tạ không hề mở miệng, bị hỏi về việc đánh nhau cũng chẳng trả lời, toàn bộ đều do những thành viên khác đáp thay, cũng chỉ là lời giải thích rất thông thường “Trong nhà trưởng nhóm có việc đột xuất nên không tới được, nhóm chúng tôi không có mâu thuẫn gì, quan hệ giữa mọi người đều rất tốt, cảm ơn đã quan tâm”, sau đó liền được người đại diện nhanh chóng đưa về.
Tạ Trúc Tinh ở tạm chỗ Quý Kiệt, Quý Kiệt thuê một căn hộ lớn, vốn trống một phòng, có chỗ cho cậu ở tạm.
Trước khi ra mắt quan hệ hai người đã không tệ, mặc dù có lúc Quý Kiệt hơi độc miệng nhưng cũng không phải là người không có mắt nhìn, nhận ra Tạ Trúc Tinh chẳng muốn nhắc tới chuyện Vương Siêu nên rất thức thời không hỏi tới, hơn nữa đầu tháng sau cậu ta sẽ phát hành album rap solo, cũng khá bận rộn.
Tạ Trúc Tinh không có lịch trình gì, cũng chẳng muốn ra ngoài, nằm mọc nấm trong nhà Quý Kiệt.
Cậu còn chưa nghĩ rõ rốt cuộc đây là chuyện gì.
Cái hôm cãi nhau đó, lúc chạng vạng cậu và Vương Siêu còn đi tản bộ bên bờ biển, dép của Vương Siêu bị lún, hắn bèn để chân trần chạy tới chạy lui, không để ý bị một vỏ sò lẫn trong cát cắt vào lòng bàn chân, nhe răng nhếch miệng không chịu đi, hai người liền ngồi yên vị trên bờ cát hóng gió, nhìn mặt trời từ từ lặn xuống mặt nước, ánh vàng cam ngoài khơi xa chậm rãi trở về màu xanh thẫm, nước biển mang theo dư vị tràn lên từng đợt, rồi lại rút xuống, cọ rửa đôi tay đan vào nhau của hai người trên bờ cát.
Bọn họ còn hôn nhau vào thời khắc mặt trời hoàn toàn lặn xuống, phảng phất như nụ hôn ấy kéo dài từ ngày sang đêm.
Lúc đó Vương Siêu còn cười hì hì bảo, “Sau này hai ta qua đây mua một căn nhà, dưỡng lão với nhau.”
Còn muốn dưỡng lão với nhau, vậy mà sao một cái hiểu lầm cũng không qua được?