Phàm Nhân Tu Tiên

chương 1023: kiếp sát lão ma

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Phía sau Ngô điện nửa bộ, trên không trung có đạo ngân quang, tử vụ và một đạo huyết ảnh đang đuổi theo cự toa quanh co không dứt.

Các loại pháp thuật công kích như phong ba bão táp lên trên toa, sau khi quang mang kỳ lạ nổi lên, lại cản được toàn bộ công kích.

Nhật Nguyệt toa không hỗ là một trong tam đại linh toa của nhân giới, hung mãnh công kích tới mức này cũng không làm gì được.

Phía trong cự toa, Mộc phu nhân dồn toàn bộ tinh thần để khống chế linh toa, liều mạng trốn tránh phía công kích sau mà, một bên, một bàn tay xinh đẹp nắm Tứ tượng xích, sắc mặt trắng bệch, bộ dáng suy yếu rõ ràng.

Xem ra lúc trước mạnh mẽ vận dụng thông thiên linh bảo Tứ tượng xích, làm cho pháp lực cơ hồ tiêu hao hết.

"Kiền đạo hữu, ngươi thật muốn cùng hai yêu nghiệt thông đồng làm bậy? Hai người ta thủ hộ bảo vật trong núi, nhưng vì an nguy của nhân giới, sẽ sửa chữa lại phong ấn núi này"

Mộc phu nhân tu vi còn xa mới bằng lão ma và nhị yêu, một lần muốn cướp đường mà chạy tất bị ba người ngăn lại, pháp lực trong cơ thể giảm xuống cực nhanh không khỏi kinh sợ nói.

"Hừ, nói cái gì to tát liên quan tới an nguy nhân giới. ngươi tưởng lão phu là hài đồng ba tuổi chắc. Lại nói lão phu khi nào cùng yêu nghiệt liên thủ. Này nhị vị đạo hữu đối với việc hai người các ngươi tập kích, cũng cảm thấy khó chịu mà thôi. Một cái tiên tông nho nhỏ cũng dám hồ ngôn! Chớ nhiều lời, ngoan ngoãn lấy bảo vật giao ra đây. Mặt khác, kiện ngọc thước kia là phỏng chế phẩm của thông thiên linh bảo sao, cũng lưu lại cho lão phu"

Từ huyết ảnh truyền đến tiếng cười lạnh của Kiền lão ma.

Nghe xong lời này, Mộc phu nhân thở dài một tiếng, biết nói cái gì đi nữa cũng vô ích. Vốn Hóa Tiên Tông các nàng trong mắt thập đại tông môn mà nói cũng chẳng tính là gì to tát.

Dưới sự liên thủ của Kiền lão ma cùng Ngân sí dạ xoa, Nhật Nguyêt toa rốt cục linh quang bắt đầu ảm đạm, dần dần bị buộc tới góc điện phủ.

Trên mặt Kiền lão ma lộ vẻ nanh ác, chuẩn bị cho nhị nữ một kích trí mệnh, trong lúc định đánh vỡ linh toa, trong toa lại truyền đến một trận phạm minh, một đóa bạch liên hiện lên và nhanh chóng tiếp cận Kiền lão ma, một đạo bạch xích đồng thời từ trong toa bắn ra.

"Bất hảo!" Vô luận ngân quang, tử vụ hay huyết ảnh, đồng thời như gặp phải bọ cạp độc, vội vàng lùi bước về sau. Qua lần đầu giao thủ Kiền lão ma và Ngân sí dạ xoa tuyệt không dám để cho mấy cái bạch liên này đến gần người.

Có chút thời gian để thở dốc, bạch xích chợt lóe lên, bay về bên trong toa, cự toa lập tức biến mất tại chỗ, ngay sau đó lại hiện ra sau lưng bọn người lão ma, thẳng đến Bắc cực nguyên quang vọt tới.

Lúc này bạch liên vô thanh vô tức đều tán loạn mở ra, hóa ra chỉ là ảo ảnh có vẻ ghê gớm mà thôi.

Kiền lão ma cùng Ngân sí dạ xoathấy vậy giận dữ, trong lòng biết bị lừa lập tức vận độn quang đuổi theo.

Nhưng đã muộn một bước, Kim ngân cự toa chui vào Bắc cực nguyên quang, vô số ngân ti đều bắn nhanh hướng vào trong bảo vật này, sau khi tiếp xúc của cự toa, liền bị một tầng ngân mạc bắn ngược trở ra.

Mộc phu nhân hai tay bấm pháp quyết, không ngừng thúc dục một khối lệnh bài, vẻ mặt hiện lên vẻ ngưng trọng.

Khối lệnh bài ngân quang lóng lánh, phun ra một cổ hà quang, ngân mạc bên ngoài cự toa này đúng là thần thông của khối lệnh bài này. Một bên, nữ tử tú lệ bởi vì hao tổn pháp lực tế ra Tứ tượng xích, tuy rằng chỉ có phô trương thanh thế nhưng lúc này cũng lung lay sắp đổ, hoàn toàn mất khả năng động thủ.

Mộc phu nhân bên trong bạch mang, quan sát sư muội của mình, trên mặt hiện lên vẻ lo lắng.

"Sư tỷ không cần lo lắng, ta chỉ cần về tĩnh dưỡng mấy năm, liền có thể hồi phục."

Thanh lệ nữ tử cười khuyên.

"Hy vọng vậy. Lấy tu vi hiện tại của ngươi sử dụng Tứ tượng xích, thật sự có chút là làm khó dễ ngươi."

Mộc phu nhân ngần ngại nói.

"Nhưng nếu không sử dụng bảo vật này, hai người ta làm sao có thể ngăn đại tu sĩ như Kiền lão ma lấy đi Hóa Long tỳ chứ. Nhưng thực ra họ Hàn kia rất gian xảo, sau khi lấy bảo vật lập tức rút lui. Nếu không cũng có thể thay ta chia sẻ chút áp lực"

Thanh tú nữ tữ oán hận nói.

Mộc phu nhân nghe xong cũng chỉ cười khổ mà thôi, trong đầu đồng thời hiện lên hình dáng Hàn Lập cùng chiếc quạt cực kỳ đáng sợ kia.

Phía sau cự toa, huyết ảnh, ngân quang, tử vụ theo đuổi không bỏ đồng thời cũng vào trong Bắc cực nguyên quang.

Mộc phu nhân hiện tại cũng đang suy yếu, nếu Nhật Nguyệt toa không phải thật sự thần diệu dị thường, cũng sợ sớm đã bị bắt rồi. Cho nên ba vị này đều không có ý nghĩ bỏ cuộc.

Chẳng qua khi tiến vào trong Bắc cực nguyên quang, bọn người Kiền lão ma lập tức phát hiện không ổn.

Phía trước toa trọng có thể mượn khối bài trực tiếp khống chế ảo trận cấm chế trong Bắc cực nguyên quang, tuy rằng ảo trận dạng này đối với bạn họ không tính là cái gì, nhưng cũng ngăn cản được chút thời gian, để cho linh toa có cơ hội, chớp động mấy cái liền biến mất trong ngân ti dày đặc, không thấy bóng dáng nữa.

Một lần này Kiền lão ma nổi trận lôi đình, mà Ngân sí quỷ dạ xoa và sư cầm thú nhìn từ phía sau, dụng ánh mắt dò xét không tốt lên người Kiền lão ma.

Lão ma nhất thời cảm ứng kinh hãi, lạnh lùng đảo qua, không khách khí nói:

"Như thế nào? Nhị vị còn muốn có chủ ý bất thành với lão phu?"

"Đâu có, đạo hữu thần thông quảng đại như thế, hai người bọn ta làm sao làm việc không sáng suốt này!"

Ngân sí dạ xoa do dự một chút, tựa hồ nghĩ thấy chính là cùng sư cầm thú liên thủ cũng vô pháp dễ dàng hạ lão ma lập tực cười ha ha nói. Sau đó ra hiệu với sư cầm thú, hai yêu lập tức thi triển thần thông mở một đường ra, độn quang rời đi

Đối với hai yêu mà nói, một khi bản mạng lệnh bài của mình đã tới tay, mục đích chủ yếu đã đạt được, không muốn kiếm thêm phiền phức.

Kiền lão ma chứng kiến hai bóng dáng biến mất khỏi Bắc cực nguyên quang, mới cười lạnh một tiếng, hóa thành một đạo huyết ảnh nhắm phương hướng khác bay nhanh đi.

Vô số ngân ti xuyên qua hồng ảnh, căn bản không khiến lão ma tạm dừng độn quang mảy may, quanh co một lúc, liền từ trong ảo trận cấm chế bay ra.

Lúc này trong lòng lão ma mới buông lỏng, đang muốn một hơi bay đến cửa ra, đột nhiên thần sắc biến đổi độn quang chậm lại, huyết quanng trong đôi mắt lóe ra không ngừng.

"Người nào, lăn ra đây cho lão phu!"

Lão ma đột nhiên quát một tiếng chói tai.

"Kiền huynh không hổ là Âm la tông đại trưởng lão, tu vi thật thâm hậu!"

Một giọng nam nhàn nhạt từ phía sau cột đá nào đó phía trước truyền ra, bóng người nhoáng lên, một gã thanh niên bình tĩnh đi ra, quanh người có một cái ô quang tráo*.

*: cái lồng màu đen

"Hàn Lập!"

Kiền lão ma tự nhiên liếc mắt một cái là nhận ra người này, hai mắt híp lại.

"Ngươi ở trong này có một đoạn thời gian không đi sao! Chỉ để chờ lão phu"

Chứng kiến Hàn Lập đem vòng bảo hộ Bắc cực nguyên quang dễ dàng chắn ở bên ngoài. Lão ma cơ mặt nhăn nhó, âm trầm nói

"Xem ra không cần ta nói cái gì nữa, Kiền đạo hữu đã đoán được vài phần, rất đơn giản, Kiền huynh đem pháp quyết giải hồn chú của quý tông, cho tại hạ phục chế một phần!"

Hàn Lập bất động thanh sắc nói.

"Phong hồn chú?"

Lời này làm Kiền lão ma có chút ngoài ý muốn, sau một lượt cân nhắc, tựu ngửa đầu cuồng tiếu.

"Tuy rằng không biết vì sao ngươi muốn chú giải trừ pháp quyết này. Nhưng ngươi cho là lão phu sẽ nói cho ngươi sao chứ?"

"Ta cũng biết, vừa rồi chỉ có lãng phí võ mồm mà thôi. Nhưng nhịn không được muốn thử một lần. Dù sao nếu đem thập đại tông môn đại trưởng lão trừu hồn luyện phách để lấy thông tin, chỉ sợ ta cũng vô pháp tiếp tục đợi tại Đại Tấn "

Hàn Lập thở dài lẩm bẩm nói, tựa như đang nói chuyện phiếm vậy.

Vừa nghe "Trừu hồn luyện phách" nói như vậy, Kiền lão ma đồng tử co rụt lại lập tức bắn ra tinh mang sắc bén như đao kiếm.

"Muốn trừu hồn luyện phách lão phu, cũng phải xem ngươi có bổn sự này hay không. Có cái gì giúp đỡ đồng loạt kêu xuất hiện đi. Bằng vào một Nguyên Anh trung kỳ tu sĩ như ngươi, tuyệt không dám mạnh miệng nói lời này." Lão ma lại bình tĩnh nói.

"Một khi đạo hữu này đã nói, ngươi cũng xuất hiện đi."

Hàn Lập lại không thèm để ý thản nhiên nói.

Câu nói chưa dứt, lão ma nhìn qua cột đá khác sau khi hào quang chớp động, xú phụ thân cùng chiến giáp màu đỏ chuyển thân đi ra, tay nắm côn, mặt không chút thay đổi.

"Là ngươi? Tiểu tử này cho ngươi chỗ tốt gì, ngươi lại cùng hắn liên thủ, ta có thể cho ngươi chỗ tốt lớn hơn nữa?"

đầu tiên Kiền lão ma rùng mình, lập tức nhãn châu xoay động nói.

"Được! Đem tánh mạng ngươi cho ta thì có thể."

Xú phụ hừ một tiếng, hắc côn trong tay đột nhiên hướng mặt đất đập một đập, trừng hai mắt nói. Yêu này không thể không thần phục với Hàn Lập, đang một bụng tức tối, tự nhiên sẽ không hoà nhã với lão ma.

Kiền lão ma nghe được lời này của xú phụ, trong lòng giận dữ, nhưng trên mặt lại không hề có biểu hiện khác thường, thần thức lại hướng bốn phía đảo qua, rốt cục xác định không có người thứ ba, trong lòng mới yên tâm hơn rất nhiều.

Nếu chỉ có hai người này, chuyện thoát thân cũng không phải là khó.

Trong lòng cân nhắc xong, Kiền lão ma không hề nói gì vô nghĩa, huyết mang trên người bỗng nhiên chói mắt một lần hóa thành huyết ảnh hướng hơi nghiêng bắn nhanh ra, căn bản không muốn cùng hai người Hàn Lập hai người giao thủ lúc này.

Hàn Lập đối với việc này sớm có lường trước, vừa thấy cảnh này, không nói hai lời liền nhấc tay lên, một hắc chỉ hiện lên trong tay, đón gió cuồng trướng.

Một tay điểm một cái,, giới chỉ khẽ nhoáng lên, bên trong phạm vi hơn mười trượng như nổi sóng, một vòng ngân ti sau một tiếng thanh minh tụ tập lại từ bốn phía, trong khoảnh khắc Bắc cực nguyên quang hình thành một bức tường, vây kín bốn xung quanh.

Kiền lão ma biến thành huyết ảnh cố nhiên lợi hại, phảng phất không thể bị thương tổn, thấy quang ti dày đặc như vậy, cả kinh, độn quang tự nhiên trì hoãn.

Trong một lát trì hoãn này, xú phụ không chút do dự tay cầm hắc côn trong hư không vung tay lên, một côn ảnh đập nhanh, hiện lên tại đỉnh đầu huyết ảnh, đen kịt đập xuống.

Chưa hạ xuống, một cổ cự lực áp đến, Kiền lão ma thấy quanh thân căng thẳng, khoảnh khắc thân hình như bị một cổ vô hình lực bỗng nhiên cấm trụ, vô pháp nhúc nhích mảy may.

Lão ma trong lòng giật mình.

Cơ hồ cùng lúc đó, Hàn Lập đã đem Dương hoàn tế ra, ngưng trọng điểm chỉ, ngân ti từ bốn phía tập trung bay tới, dày đặc hóa thành một chiếc võng lớn, bao trùm lấy huyết ảnh tới.

Kiền lão ma sắc mặt đại biến,, bỗng nhiên một tiếng kêu to từ trong miệng phát ra. Một màn quỷ dị xuất hiện.

Huyết ảnh quanh thân sau khi linh mang lưu chuyển, đột nhiên giữa bụng kịch liệt bành trướng lên. "Phanh" một tiếng vang lên, cả thân thể như muốn nổ tung, vô số tơ máu bay ra bốn phía. Kể từ đó, vô luận côn ảnh nặng ngàn cân, hay Bắc cực nguyên quang biến thành võng lớn, nhưng tất cả lại đều mất đi hiệu dụng.

Chỉ có thể trơ mắt nhìn thấy mấy cái tơ máu này từng cái xoay quanh, tại một nơi cách đó ngoài mười trượng ngưng kết lại.

Trong chớp mắt, Kiền lão ma biến thành huyết ảnh hoàn toàn không tổn hao gì lại hiện ra!

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio