Phàm Nhân Tu Tiên

chương 1892: kịch chiến tam ma (hạ)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Khi nghe vậy, lão giả một sừng tự nhiên âm thầm mừng rỡ, lúc này hắn lập tức thay đổi phương hướng phi độn.

Qua thời gian uống cạn tuần trà, ma đầu này liền thấy phía trước xuất hiện vài ngọn núi nhỏ tiêu điều, lúc này tâm thần mới buông lỏng, hắn lập tức quay đầu nhìn lướt qua tình huống sau lưng.

Tại địa phương cách đó ngoài mười dặm, một đạo bích quang cố hết sức đuổi theo.

Gương mặt đầu lão ma này trở nên dữ tợn, ma diễm xoay tròn quanh thân, liền trực tiếp phi thân về phía toàn núi nhỏ.

Nơi đó chính là chỗ ẩn thân của hai lão giả Ma Tôn cao giai, hơn nữa còn bày ra một cỗ đại trận cực kỳ bí ẩn.

Dựa theo suy nghĩ của lão ma này, tuy có người đuổi theo sát nút, thế nhưng chỉ cần có thể dùng trận pháp này giết một tên tu sĩ nhân tộc, Chỉ còn lại Hàn Lập, bọn họ ba người cũng không e sợ.

Ngân Quang Tiên Tử ở trong bích toa phía xa chứng kiến cảnh này quả thực không hề chần chờ, đồng dạng thúc dục linh bảo ra sức đuổi theo.

Qua mấy hơi thở, hai người một trước một sau đã tới phụ cận tiểu sơn.

Mắt thấy lão ma phía trước đột nhiên nhoáng lên, chuẩn bị chui vào trong một ngọn núi nhỏ.

Nhưng vào lúc này, đột nhiên một tiếng lôi minh lăng không nổ trên đầu lão ma, tiếp đó điện quang lóe lên, tứ sí có ngân xà uốn lượn quấn quanh hùng hổ từ trong hư không hiện ra.

Bốn cánh khẽ rung lên, điện quang chớp động, lại lần nữa biến mất.

Sau một khắc lão ma chỉ cảm thấy tiếng sấm trên đỉnh đầu vang lên, một đoi cương trảo cự đại phá không mà tới, tốc độ cực nhanh, căn bản không kịp né tránh mảy may.

Giật mình kinh sợ, hắn chỉ có thể liều mạng lắc đầu, đem hai đầu lâu ở hai bên vai lệch đi, đồng thời linh quang hộ thể đột nhiên bộc phát tăng gấp bội, hóa thành một tầng ánh sáng chói mắt giống như thực chất.

"Phốc phốc" Linh quang hộ thể giống như tờ giấy mỏng, căn bản không ngăn được mảy may.

Tiếp đó lão ma rên lên một tiếng thê lương, thân hình rung lên, rơi thẳng từ trên không trung xuống, hai cột máu đồng thời từ đầu vai hắn bắn ra, đột ngột bị cương trảo như thiểm điện xuyên thủng.

Nhưng mà đầu ma này cũng không hề tầm thường, bất ngờ bị tổn thương, nguyên bản hai ma diễm dưới chân đang xoay tròn, lúc này rít gào một tiếng, thoáng cái biến thành hai huyết sắc hỏa cầu lớn cỡ đầu lâu, trực tiếp kích bắn vào trong hư không.

Hỏa cầu chưa tới, một cỗ nhiệt khí như muốn thiêu rụi hư không đã ập tới.

Mà cùng lúc đó, thân hình đầu lão ma này vặn vẹo, lại lần nữa hóa thành một đạo cầu vồng mãnh liệt phi về phía ngọn núi nhỏ.

Chỉ cần có thể tiến vào trong ma trận, có hai gã đồng bạn chờ sẵn tương trợ, hắn tự nhiên không cần sợ bị truy kích nữa.

Nhưng bốn sải cánh lớn trên không trung lại vang lên tiếng hừ lạnh, thân hình đột nhiên toát ra một tầng quang hà ngũ sắc, thân hình quay cuồng, không ngờ hóa thành một đầu Khổng Tước ngũ sắc phi thường diễm lệ.

Linh vũ của linh cầm mở ra, từng đoàn từng đoàn vầng sáng ngũ sắc tách mở, lại hình thành năm đạo vầng sáng cự đại, liền kích xạ tới hai vòng tròn ánh sáng của đối phương.

Mà Khổng Tước ngũ sắc khẽ vẫy hai cánh, lại hóa thành một đoàn ngũ sắc quang hà, một lần nữa biến mất.

Hai khối huyết sắc hỏa cầu bị vầng sáng kích xạ lên liền phát ra hai tiếng nổ trầm đục, xuyên thủng thành ba lỗ lớn, nhưng đạo vầng sáng thứ tư lại bị ngăn cản.

Sau đó hai đạo vầng sáng ngũ sắc quang hà bỗng nhiên vòng lại, nhẹ nhàng quấn lấy hai khỏa huyết sắc hỏa cầu, khiến hai hỏa cầu biến thành đại quang cầu cự đại.

"Ầm ầm" hai tiếng nổ lớn vang lên, hai khối đại quang cầu cự đại thoáng cái tự động bạo liệt, từng mảng ngũ sắc quang hà thoáng cái cuồn cuộn tứ tán.

Lão giả một sừng vừa bỏ chạy bị ngũ sắc quang hà này cuốn vào, hắn chỉ cảm thấy thân hình trầm xuống, không khí bốn phía phảng phất như trở nên sền sệt gấp trăm lần, thân thể không khỏi thoáng cái đình trệ.

"Không tốt, nhị vị đạo hữu, mau tới cứu ta." Lão giả một sừng thân là Ma Tôn, kinh nghiệm tranh đấu cùng người tự nhiên là phong phú vượt qua rất nhiều so với tu sĩ bình thường, thấy tình huống như vậy, hắn biết bản thân đã hãm sâu vào cảnh nguy hiểm, lúc này rất cấp bách, hắn vội vàng hét lớn một tiếng.

Thanh âm khiến hư không phụ cận ông ông rung động.

Đồng thời hai tay hắn không ngừng cố sức bấm niệm pháp quyết, ô quang quanh thân thoáng lưu chuyển, bỗng nhiên lại hiện ra một kiện chiếm giáp hắc hồng sắc, mặt ngoài trải rộng phù văn ngân sắc tinh mỹ, chỉ liếc qua cũng biết đây không phải vật tầm thường.

Nhưng mà vị Ma Tôn này vừa xuất ra tầng phòng ngự chiến giáp, ngũ sắc quang hà đã cuốn vào bên trong, đột nhiên hai quyền đầu cự đại tràn ngập tiên diễm trực tiếp nện xuống ngực hắn.

Khi bị cấm chế ngũ sắc quang hà công kích, lão ma căn bản không cách nào né tránh được, chỉ có thể liều mạng rót pháp lực toàn thân lên trên hộ pháp.

Chiến giáp hắc hồng sắc lập tức tỏa ra hào quang, đỏ thẫm giống như mặt trời khi hoàng hôn vậy.

Thế nhưng hiện tại Phiên Thiên Chân Ma của Hàn Lập cộng thêm một thân thần lực kinh người, sự lợi hại của hai nắm tay tuyệt không thua gì so với một kích toàn lực của Linh Bảo.

Một tiếng nổ vang lên giống như ma sát va chạm!

Nắm tay kim sắc thứ nhất hung hăng đánh lên trên ma giáp.

Chỗ bị kích lên, thoáng cái rung lên như gợn sóng, lõm vào thành một hố to, thế nhưng phù văn ngân sắc lưu chuyển một hồi, ma giáp cũng không bị vỡ tan.

Nhưng lại một tiếng vèo vang lên, quyền đầu còn lại cũng như thiểm điện đánh lên vết lõm.

Liên tiếp bị hai kích như cự trùy nện trúng, ma giáp rốt cuộc không chịu được, rắc rắc lập tức bị phá vỡ, lộ ra một tầng lân phiến u hắc bên trong.

Nắm tay kim sắc không hề lưỡng lự, liền oanh kích lên trên ma thân của Lực tôn giả.

Thế nhưng một tiếng trầm đục như gỗ khô gãy vang lên, sau đó kim quang hắc mang đan vào nhau, thân hình lão ma hơi nhoáng lên một cái, nắm tay bị tầng lân phiến cứng rắn ngăn cản.

Lão ma thấy vậy, trên mặt lập tức lộ ra nụ cười gằn, sáu cánh tay đồng thời hướng qua bốn phía hư không tung ra một trảo, ma khí lượn lờ quanh năm ngón tay, quang hà diễm lệ một hồi vặn vẹo lắc lư quanh bốn phía, hư không cơ hồ bị một trảo này xé rách.

Lúc này, trên tòa tiểu sơn trước mặt bỗng nhiên truyền ra một tiếng thét dài, hai đạo ma ảnh từ trong đó kích xạ ra, hóa thành hai đạo kinh hồng lao thẳng về phía lão ma.

Chính là hai gã tôn giả Ma tộc Hợp Thể kỳ.

Nhưng vào lúc này, nắm tay kim sắc đánh lên thân thể hắn lại đột nhiên loạn hưởng, vô số điện xà kim sắc áp súc như thủy triều bắn ra, cũng trong nháy mắt hóa thành lưới điện cự đại, thoáng cái bao phủ toàn thân lão ma.

Một hồi lôi điện đan xen, lão ma kêu thảm một tiếng thê lương, ma giáp trên người vỡ ra thành từng khúc, nguyên bản hắc sắc lân phiến nhìn như không thể phá vỡ, lúc này lại trở nên ảm đạm vô quang.

"Phốc" một tiếng!

Năm ngón tay trên nắm tay kim sắc bung ra, hóa thành thủ chưởng thoáng cái găm vào lồng ngực lão ma.

Tiếp đó kim hồ tại mặt ngoài năm ngón tay thu lại, một tầng hỏa diễm ngân sắc thay vào đó hiện ra, hừng hực thiêu đốt, trong nháy mắt liền bao vây toàn thân lão ma đầu này.

"Không".

Lão ma quát to một tiếng, trong nháy mắt bị ngân diễm cuồn cuộn bao phủ, biến thành tro tàn, ngay cả Nguyên Anh cũng không thể chạy thoát.

Lúc này ngũ sắc quang hà mãnh liệt bùng lên, một đạo bóng người kim sắc mờ mịt hoàn toàn hiện ra trong quang hà.

Bóng người dần dần hiện rõ, chính là Hàn Lập.

Chẳng qua lúc này toàn thân hắn lập lòe kim quang, là do hắn vận dụng Phạm Thánh Chân Ma tới mức tận cùng.

Lúc này hai đạo ma ảnh ở phía xa biến thành kinh hồng cơ hồ cũng đã tiến tới không trung phụ cận.

Độn quang thu lại, một tên Ma tộc đầu trọc tướng mạo dữ tợn cùng một tên Ma tộc cao giai mặt có dấu lam sắc ma vân hiện ra nguyên hình, cùng dùng ánh mắt khó có thể tin nhìn Hàn Lập cùng với ngân sắc hỏa diễm vẫn đang thiêu đốt.

"Hàn huynh, vừa rồi huynh đã giết chết tên Ma tộc tôn giả kia?"

Sau lưng Hàn Lập truyền đến thanh âm giật mình của một nữ tử, đồng thời Ngân Quang Tiên Tử cũng khống chế bích toa tiếp cận, trong ánh mắt cũng lóe lên một tia hoảng sợ.

"Chỉ là may mắn thôi, thế nhưng hiện tại có chút phiền toái hơn rồi!" Hàn Lập nhìn qua hai gã Ma tộc cao giai vừa xuất hiện ở phía đối diện, thần sắc có phần âm trầm.

Vừa dứt lời, hắn bỗng nhiên hướng phía trước tung ra một chiêu.

Ngân sắc linh diễm hừng hực thiêu đốt lập tức phát ra một tiếng chim hót lanh lảnh.

Tiếp đó tất cả ngân sắc ngưng tụ, liền biến ảo t hành một đầu ngân sắc Hỏa Điểu dài tới hơn một trượng.

Đầu Hỏa Điểu này giương hai cánh, lập tức lóe lên trên đỉnh đầu Hàn Lập, trên dưới cực kỳ linh thông.

Tình cảnh này khiến cho hai lão ma đối diện đồng tử co rút lại, thần sắc càng trở nên ngưng trọng.

"Tốt, tốt! Ngươi dám ở trước mặt hai người chúng ta giết Lực tôn giả, hôm nay nói thế nào hai người các ngươi cũng phải lưu mệnh lại." Tên Ma tộc lam vân kia thở dài một hơi, trên mặt hiện ra vẻ băng lạnh.

Về phần tên đầu trọc Ma tộc, súc tu trên miệng hơi rung lên, cũng không nói lời nào, bàn tay lập tức bấm pháp quyết, quanh thân hiện lên một tầng hắc khí cuồn cuộn, sau đó ngưng tụ lại hóa thành từng phiến lá chắn lớn cỡ một xích đen nhánh thủ hộ trước người nhị ma.

Tiếp đó bàn tay còn lại giương lên, một đạo ánh sáng xanh bay ra, biến thành một cánh cửa màu xanh cực lớn, đặt ngang trong hư không.

Cánh cửa này cao chừng mười trượng, dày chừng tám thước, mặt ngoài loang lổ rỉ sét, đồng thời hai bên đều có minh ấn khối đại quỷ đầu mặt xanh nanh vàng, gương mặt cực kỳ hung ác dữ tợn.

Vừa thấy không khỏi khiến người ta sởn tóc gáy!

Hàn Lập thấy vậy, trong lòng khẽ động, tâm thần lập tức đề cao cảnh giác đánh giá cánh cửa này.

Về phần tên Ma tộc lam vân lại gầm nhẹ một tiếng, hai tay giương lên, một cái túi da lam sắc nửa thước cùng mười ba đạo ô quang kích xạ ra.

Túi da đón gió phồng lên, biến lớn thành một trượng, tiếp đó miệng túi hé mở, bên trong vang lên tiếng xuy xuy, trên trăm đoàn lam quang từ trong đó kích xạ bắn ra, quay tít một vòng, hóa thành hơn trăm con phi xà lam sắc óng ánh.

Mỗi một con đều dài ba thước, toàn thân óng ánh, hơn nữa sau lưng mọc lên một đôi cánh bằng băng trong suốt, không ngừng ngoe nguẩy trên không trung.

Về phần mười ba đạo ô quang vừa mới rời tay, lập tức băng băng bạo liệt, quay cuồng trong hắc khí nồng đậm, biến thành hơn mười cây Ma phiên cao tới một trượng.

Đám phiên kỳ này đón gió mở ra, trên mặt đột ngột xuất hiện minh ấn hình vẽ nữ tử bán lõa thể đang giẵm trên bộ cốt khô, tướng mạo nữ tử này đẹp như hoa, rất sống động, có vẻ yêu mị dị thường!

"Tu ma Thiên Quỷ môn, tử mẫu Chân Ma Phiên!"

Ngân Quang Tiên Tử rõ ràng nhận ra kiện bảo vật vừa mới xuất hiện, sắc mặt nàng thoáng cái đại biến, thất thanh hô to.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio