Phàm Nhân Tu Tiên

chương 2076: thiết sa lĩnh

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Nhị vị đạo hữu ngăn cản hai người bọn ta chắc không chỉ lý do mời ta ra nhập quý điện đi. Đại danh của Thú Tôn Điện tại hạ rất ngưỡng mộ nhưng cũng không có ý tứ muốn gia nhập". Hàn Lập nhíu mày một hơi cự tuyệt.

"Như vậy thực sự đáng tiếc. Bổn điện đang mời chào một vài vị đạo hữu cùng chung chí hướng để chuẩn bị mưu đồ đại sự. Nếu đạo hữu có thể gia nhập bổn điện tuyệt đối sẽ không hối hận." Trung niên đạo sỹ nhướng mày khuyên nhủ một phen.

"Đa tạ ý tốt của đạo hữu, nhưng tại hạ thực không muốn bị câu thúc." Hàn Lập thản nhiên buông ra một câu cự tuyệt.

"Nếu đạo hữu tâm ý đã quyết thì bần đạo cũng không có gì để nói thêm. Về phần hai người bọn ta xuất hiện nơi đây kỳ thật cũng rất đơn giản. Bất quả vài chục năm trước bổn điện nhận được một mối giao dịch, có người xuất ra một đại tuyệt bút thù lao để chúng ta đối phó với mấy nhóm người đạo hữu. Nhưng vì các đám người các vị ở trong Huyễn Khiếu Sa Mạc thật lâu chưa từng đi ra nên sự việc mới kéo dài đến tận hôm nay. Đạo hữu xin không cần hiểu lầm, Thú Tôn Điện bọn ta tuy nhận thù lao hậu hĩnh nhưng cũng không phải vì khoản thù lao này mà đấu sống chết với các vị, còn phải xem mục tiêu có thể ra tay hay không nữa. Bình thường đối với các tồn tại cùng giai như đạo hữu bọn ta nhiều lắm cũng chỉ luận bàn một chút, thậm chí còn có thể kết giao hảo mời gia nhập bổn điện cũng không phải không có khả năng."

Trung niên đạo sỹ rốt cục cũng một hơi nói ra hết thảy nguyên nhân.

"Thì ra là quý điện nhận ủy thác từ người khác. Nhưng không biết người nào lại làm ra cái sự tình này. Đạo hữu có thể hay không nói ra một hai?" Từ sau lưng Hàn Lập vang lên một thanh âm dễ nghe truyền đến, hẳn là vũ y nữ tử từ một bên phiêu phiêu bay đến đứng gần Hàn Lập rồi thản nhiên nói.

"Điều này e rằng tại hạ không thể rồi. Thứ nhất, bổn điện có nguyên tắc không để lộ ra tin tức người thuê. Thứ hai là lần này người ủy thác hoàn toàn nặc danh đích thực không có cách nào xác định." Trung niên đạo sỹ lắc đâu một hồi thập phần thành thật nói.

"Tại hạ đa tạ nhị vị đã nói ra. Nếu vậy hẳn là quý điện đã phái những người khác đối phó với đám đồng bạn của tại hạ a." Hàn Lập tựa cười như không cười.

"Chỉ cần đồng bạn của đạo hữu cũng là tồn tại cấp bậc Ma Tôn thì tự nhiên người bọn ta cũng chỉ luận bàn một chút mà thôi." Trung niên đạo sỹ ngáp một cái rồi hàm hồ trả lời.

"Ta hiểu rồi! Nói như vậy cũng không có quan hệ gì. Quý điện không quả nhiên không hổ với uy danh lớn lao ở Thánh giới, chỉ mới như vậy đã có thể xuất động được nhiều ma tôn đến bậc này, hẳn là các gia tộc mình thường không thể đánh đồng a." Hàn Lập thần sắc bất động buông lời tán thưởng một câu.

Trung niên đạo sỹ nghe vậy cười ha hả, đang muốn nói điều gì thì bỗng nhiên một chiếc ngọc bội giắt bên hông phát ra bạch quang rồi truyền đến thanh âm "vù vù".

Đạo sỹ thấy vậy sắc mặt biến đổi, liền cùng nam tử râu rậm ôm quyền hướng Hàn Lập rồi rời đi.

Hàn Lập cùng vũ y nữ tử ôm quyền khách khí một hai câu rồi cũng không có ý tứ giữ lại.

Hai đạo ngân hoàng độn quang hướng phía không trung mạnh mẽ bắn ra. Sau một tiếng sé gió, thân ảnh hai người này biến mất nơi cuối chân trời.

"Diệp tiên tử, ngươi cảm thấy lời nói của bọn họ vừa rồi là thật hay giả?" Hàn Lập vẫn bất động nhìn hướng đạo độn quang biên mất hỏi một câu.

"Đại khái khoảng bảy phần thật ba phần giả đi! Xem khí thế lúc bọn hắn động thủ xác thực khác với biểu hiện đầy sát tâm lúc trước. Nếu chúng ta biểu hiện thực lực hơi yếu nhược một chút không chừng chúng đã hạ sát thủ rồi a. Hơn nữa ở Ma giới thì danh tiếng của Thú Tôn Điện nguyên bản cũng không mấy tốt đẹp." Vũ y nữ tử có chút đăm chiêu nói.

"Hẳn là như vậy. Bất quá xem ra bọn họ cố kỵ lớn nhất là không rõ nội tình chúng ta. Dù sao ngoài đám người Lũng đạo hữu và Khí Linh tộc thì thêm chúng ta vào nữa cũng gần đủ mười tồn tại Ma tôn, miễn cưỡng có thể so sánh với một thế lực trung bình ở Ma giới. Bọn họ hẳn vì vậy mà trở lên cẩn thận hơn, nhưng đáng lo là bọn họ chắc chắn sẽ quan tâm về lai lịch của chúng ta vài phần a." Hàn Lập chậm rãi nói.

"Nếu vậy không bằng đem bọn chúng lưu lại đi. Khỏi để chúng trở lại bẩm báo, có như vậy thì mới tránh cho phiền toái sau này tìm đến chúng ta. Tiểu muội cùng Hàn huynh liên thủ chắc hẳn có thể làm được việc này đi." Khóe mát vũ y nữ tử chớp động, trên mặt hiện lên vẻ băng hàn.

"Bắt chúng lưu lại không phải là không thể. Nhưng dù sao bọn chúng cũng là hóa hình ma tôn ma thú, tu vi cao hơn xa so với ma tôn bình thường nên ta đây cũng không có phần nắm chắc. Hơn nữa từ khẩu khí của bọn hắn thì Thú Tôn Điện hẳn đã phái người quan tâm đến đám người Lũng huynh hai ngả. Nếu chuyện tình đã như vậy thì hai ta cũng không nên làm điều thừa đi." Hàn Lập lắc đầu trả lời.

"Điều này cũng đúng. Nhưng thế lực của Thú Tôn Điện ở ma giới thật không nhỏ, nếu bọn họ chịu bỏ thêm một ít tâm tư điều tra thì chỉ sợ đến lúc đó chúng ta không thể giấu diếm đi." Vũ y nữ tử thở dài nhíu mày nói.

"Điều tra hẳn là như vậy rồi! Nhưng Ma giới còn to lớn hơn nhiều so với Linh giới, nếu có thêm vài tên ma tôn mà Thú Tôn Điện không biết đễn cũng không có gì kỳ quái. Bọn họ cùng lắm thì trong lòng nghi ngờ nhưng sẽ không đưa ra thêm hành động gì đi. Mà chờ khi bọn hắn đem hết những việc này truy xét xong thì cũng là chuyện tình của nhiều năm về sau. Với thời gian dài như vậy hẳn là chúng ta đã hành động xong rồi trở về linh giới mới đúng. Nhưng là như vậy thì hành động sau này cũng nên cẩn trọng hơn một chút a." Hàn Lầm nét mặt trầm ngâm một hồi đem suy nghĩ trong lòng từ từ nói ra.

"Cũng chỉ có thể như vậy mà thôi. Hy vọng rằng kế hoạch tiếp theo của chúng ta thuận lợi không xuất hiện thêm điều ngoài ý muốn đi." Vũ y nữ tử nghe vậy gật đầu cười khổ.

"Diệp tiên tử không cần lo lắng. Chỉ cần tin tức của đạo hữu không có gì lầm lỗi thì việc đi lấy Thanh Loan chân huyết kia hẳn không thành vấn đề mới đúng. Bất quá cũng kỳ qoái, vừa rồi theo lời hai tên ma tôn kia nói thì Thú Tôn Điện đang có một mưu đồ rất lớn, rốt cuộc là mưu đồ gì? Xem điệu bộ của bọn chúng hẳn không phải là hư ngôn đi!" Hai mắt của Hàn Lập chớp chớp nói.

"Chẳng lẽ sự tình này có quan hệ với việc ma tộc xâm nhập Linh giới, nếu là như vậy hẳn trận chiến đã có kết quả đi!" Vũ y nữ tử nghe vậy đầu tiên ngẩn ra, sau lại nhớ đến điều gì nhất thời lâm vào trầm tư điệu bộ.

"Chúng ta mới vừa từ trong Huyễn Khiếu Sa Mạc đi ra đối với sự tình bên ngoài hẳn chưa hiểu biết rõ. Mong rằng không có chyện gì quá xấu đi. Mau qua thị trấn nhỏ phía trước, không chừng qua đám người khác có thể lấy được chút ít tức. Hi vọng ở các thành thị của Ma tộc khác chúng ta lại có thêm một chút tình báo hữu ích." Hàn Lập bình tĩnh nói.

Hắn trong lòng hiểu rõ, lấy Nhân tộc cùng với các tộc khác trong nhiều năm cẩn thận chuẩn bị, chu dù không địch lại thì cùng lắm bị rơi vào thế hạ phong, tuyệt không có chuyện đại bại chỉ trong vài chục năm.

Hơn nữa sau khi tiến vào ma giới, Hàn Lập liền biết sự tình xâm nhập Linh giới chỉ là vài bộ phận nhỏ ở Ma giới, còn nhiều thế lực khác đối với điều này bộ dáng rất thờ ơ.

Nói như vậy chuyện tình hẳn có vài phần kỳ quái.

Hàn Lập tâm niệm chuyển động liên tục, trong lòng có chút buồn bực nhưng nét mặt vẫn tỏ ra như không biết. Tiếp đó vũ y nữ tử khẽ vẫy một cái, một cái hắc sắc phi chu liền hiện ra.

Một lát sau phi chu phát ra một âm thanh muộn hưởng, liền hóa thành một đoàn hắc quang mà bay đi.

Cùng thời gian này, trên không trung một hồ nước màu xanh đen, Lũng gia lão tổ sánh vai cùng nam tử họ Huy đứng nhìn hai đạo hắc quang phía xa chạy đi như nhanh như chớp.

"Thú Tôn Điện, bị đám tiểu tử này theo dõi quả nhiên có chút phiền phức." Lũng gia lão tổ nhìn trên bầu trời nét mặt âm trầm thì thào một câu.

"Lũng huynh cũng không nên quá để ý. Bọn chúng dù có nhận chút thù lao ủy thác nhưng khi biết được bọn ta không dễ đối phó hẳn sẽ không vọng động thêm chút tâm tư gì. Chúng ta hãy tận dụng thời gian này mau mau rời đi, chỉ cần đến được Ma Nguyên Hải thì cho dù Thú Tôn Điện có huy động thêm nhiều nhân thủ hơn cũng không làm được gì chúng ta. Vạn Thú Thánh tổ cũng sẽ không vì chuyện này mà truy đuổi chúng ta đi." Nam tử họ huy cười lạnh một tiếng nói.

"Vạn Thánh Thánh tổ chắc chắn sẽ không tự dùng chân thân đến đối phó với chúng ta, nhưng nếu là phái tới một hai cái hóa thân thì không phải là chuyện tình không thể." Lũng gia lão tổ nét mặt ngưng trọng trả lời.

"Hẳn là không thể nào. Lai lịch chúng ta đúng là có chút khả nghi nhưng cũng không vì vậy mà dễ dàng kinh động một gã thánh tổ tồn tại." Nam tử họ Huy nghe Lũng gia lão tổ nói vậy nét mặt liền trầm xuống.

"Chỉ hy vọng là vậy. Chũng ta hãy mau rời nhanh nơi này. Lúc này hãy đem toàn lực phi hành đi, không cần phải tiết kiệm pháp lực nữa." Lũng gia lão tổ cân nhắc một hồi rồi lạnh lùng nói.

Nam tử họ huy vội vàng gật đầu, tự nhiên không chút ý tứ phản đối.

Tại một phương hướng khác, Thiên Thu Thánh nữ cùng gã thanh niên Linh tộc tên gọi Chi Thủy mặt không chút đổi sắc đang đứng giữa không trung, mà cách đó không xa là hai gã Ma tộc làn da một xanh một đỏ màu sắc bất đồng cũng đang huyền phù ở lưng chừng. Nhưng lúc này bọn chúng đang nhìn về phía thanh niên Linh tộc với vẻ mặt sợ hãi đến cùng cực.

Kế tiếp trong khoảng thời gian ngắn, Hàn Lập cùng vũ y nữ tử toàn lực thúc dục hắc sắc phi xa một hơi phi hành liền nửa tháng. Rốt cuộc cũng gặp được một cái thành trì bậc trung của Ma tộc liền dừng lại mấy ngày.

Lúc này Hàn Lập cùng vũ y nữ tử phân ra hành động, sau một hồi thu thập đại lượng thông tin tình báo cuối cùng cũng biết được mấy phần tình hình các tộc cùng Ma tộc đại chiến.

Sau khi biết được trong vài chục năm nay, Nhân tộc liên thủ với vài tộc khác cùng Ma tộc đại chiến mấy lần, hơn nữa còn có Ma tộc thánh tổ hàng lâm xuống Linh giới cùng với vài tu sỹ đại thừa các tộc khác ra tay, nhưng mọi chuyện vẫn đang rơi vào thế giằng co. Biết được tình hình này Hàn Lập cùng vũ y nữ tử không khỏi thở dài nhẹ nhõm một hơi.

Tuy rằng tin tức tình báo mà họ thu được khá mở hồ, thậm chí còn không được toàn vẹn đầy đủ nhưng đại để mọi chuyện cũng không khác biệt quá nhiều.

Như vậy đối với hai người đã là quá đủ rồi.

Vì thế hai người ở lại trong tòa thành nhỏ hai ngày rồi liền không chế phi xa phá không rời đi.

Mục tiêu tiếp theo của bọn họ là Thanh Dực tộc ở Thiết Sa Lĩnh.

Sau một hơi phi hành liên tục ba tháng, hai người bọn họ đã đi qua rất nhiều khu vực, lúc này rốt cuộc cũng thấy được một phiến sơn mạch màu đen nhánh phía trước.

Phiến sơn mạch này vô luận là cây cối hay đồi núi đều ảm đạm mang màu hắc lục. Từ xa nhìn lại khiến cho người ta cảm giác bất an giống như đang che giấu vô số ma vật trong đó.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio