Phàm Nhân Tu Tiên

chương 455: ý ngoại tần sinh

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

"Hừ! Ngươi cho rằng bây giờ việc ngươi đi hay ở là do ngươi quyết định hay sao chứ? Nếu ngươi nói không đi, ngay bây giờ bổn thiếu chủ sẽ giết ngươi ngay lập tức. Ngươi đừng tưởng rằng có hai Trưởng lão của Tinh Cung bảo đảm thì Cực Âm Đảo chúng ta sẽ không dám ra tay giết người?" Cặp mắt ti hí của Ô Sửu phóng ra hung quang nói.

Tuy Ô Sửu đã được Cực Âm dặn dò lúc trước, ở một bên đóng vai kẻ ác gây áp lực với Hàn Lập, nhưng không biết vì sao trong nội tâm của hắn cũng nhìn Hàn Lập không thuận mắt.

Loại cảm giác này cơ hồ là do trời sinh, không cần bất cứ lý do nào cả.

Hàn Lập tự nhiên cũng có ấn tượng không tốt với Ô Sửu, hiện tại nghe nói thế, Hàn Lập chỉ lạnh lùng nhìn hắn rồi không để ý gì nữa, hướng về phía Cực Âm nói:

"Tuy không biết tiền bối cần linh thú của vãn bối để làm gì nhưng nếu chủ nhân linh thú chết thì người khác cũng không có cách nào thu phục được, về điểm này vãn bối rất rõ, đồng thời lúc nguy cấp tại hạ có thể ra lệnh cho Huyết Ngọc Tri Chu tự bạo, nói vậy chắc chắn tiền bối không hi vọng nhìn thấy điều này!"

Trong lời nói của hắn có chút ý tứ uy hiếp, khiến cho sắc mặt trung niên nhân đối diện khẽ biến, lộ xuất một chút ngoài ý muốn.

Hàn Lập rất rõ rằng Ô Sửu chỉ là hổ giấy mà thôi, người có khả năng làm chủ ở đây chính là Cực Âm nên hắn căn bản không muốn dây dưa với Ô Sửu.

Tuy nhiên hành động này của hắn lại khiến cho vị Ô thiếu chủ thẹn quá hóa giận, trên mặt lóe lên một tia âm lệ, muốn mở miệng nói mấy lời khó nghe nhưng bị Cực Âm tổ sư bên cạnh khoát tay chặn lại.

"Tốt, ta rất thích hậu bối có đảm lược. Bổn tổ sư nếu muốn mượn sức Huyết Ngọc Tri Chu của ngươi tự nhiên sẽ không để cho ngươi đi một chuyến tay trắng. Sau khi vào nội điện, ta sẽ…"

Cực Âm tổ sư vừa mới nói đến đây, đang muốn đưa ra hứa hẹn thì đột nhiên sắc mặt trầm xuống, âm thanh đứt quãng.

Hắn chậm rãi quay đầu, nhìn chằm chằm phương hướng bên cạnh, trong mắt lộ ra vẻ hung ác.

"Ai ở đó nghe lén, mau lăn ra đây cho bổn tổ sư!" Thanh âm của lão quái vật có chút the thé, tràn ngập sát ý, xem ra cực kỳ tức giận.

Hàn Lập trong lòng cả kinh, theo bản năng cho rằng Huyền Cốt đã bị phát hiện, lập tức suy nghĩ xem nếu xảy ra cục diện như vậy thì bản thân mình phải ứng phó như thế nào mới tốt.

Nhưng một thanh âm già nua truyền đến khiến cho Hàn Lập kinh ngạc.

"Ô lão đệ cần gì phải tức giận như thế! Thanh mỗ chỉ là vô ý bắt gặp mà thôi, sẽ không thực sự muốn động thủ chứ?" Một đạo hào quang màu xanh lóe lên, nho sinh lão giả đột nhiên xuất hiện ở chỗ cách đó khoảng mười trượng, cười hì hì nhìn hai người Cực Âm.

Chẳng ai khác mà là vị "Thanh Dịch cư sĩ" cực kỳ quen thuộc với Cực Âm tổ sư.

"Thanh đạo hữu, ngươi theo dõi Ô mỗ sao?" Lão quái thấy vậy, sát cơ trên mặt liền biến mất, sau đó sắc mặt cực kỳ khó coi hỏi một câu.

"Theo dõi gì đâu. Thanh mỗ chỉ là nhàn nhã đi dạo đến đây, xa xa thấy Ô đạo hữu đàm đạo với vị tiểu huynh đệ này nên muốn đi qua bắt chuyện, không nghĩ tới việc khiến cho đạo hữu mất hứng. Khụ, nếu biết trước như thế, Thanh mỗ tuyệt đối sẽ không lỗ mãng." Nho sinh lão giả cười cười, thờ ơ giải thích.

Sau đó hắn mặc kệ việc sắc mặt Cực Âm khi nghe lời giải thích đó đã trở nên trắng bệch, nhìn Huyết Ngọc Tri Chu ở dưới, trong miệng tấm tắc xưng kỳ.

"Loại Huyết Ngọc Tri Chu này thực sự là khó gặp a. Nghe tu sĩ tiền bối trước kia phân tích thì hình như nó là loại linh thú tốt nhất để lấy Hư Thiên đỉnh, xác suất thành công hơn xa hỏa mãng của người và Kim Ti tằm của Vạn Thiên Minh." Thanh Dịch cư sĩ lắc lắc đầu nói.

"Đi dạo? Vậy sao phải ẩn thân?" Vừa nghe lão giả mặt dày giải thích vậy, Cực Âm tổ sư vô cùng tức giận, tiếp theo lại nghe hắn nói ra bí mật của Huyết Ngọc Tri Chu mà mình muốn che giấu nên sắc mặt Cực Âm càng trở nên âm trầm hơn.

"Tiểu tử này chính là vị hậu bối mà Ô lão đệ luôn mong ngóng sao? Lão hủ cũng rất thích những người trẻ tuổi có đảm lược. Thế nào, có hứng thú bái nhập làm môn hạ của bổn nhân không? Thanh mỗ vẫn chưa từng thu đệ tử đó!" Ánh mắt của nho sinh lão giả chuyển từ Huyết Ngọc Tri Chu sang Hàn Lập, nói một câu khiến cho sắc mặt Cực Âm phát xanh, còn Hàn Lập thì ngạc nhiên.

"Thu vãn bối làm đồ đệ?" Hàn Lập trừng mắt nhìn, không biết là nên cao hứng hay nên kêu khổ.

"Thanh đạo hữu, đây là ý gì vậy?" Vẻ mặt Cực Âm lạnh lẽo, hắc khí trên thân nhè nhẹ tuôn ra, nhìn chòng chọc lão giả nhấn mạnh từng từ từng từ.

"Ha ha! Chỉ đùa một chút thôi, Cực Âm lão đệ cần gì phải khẩn trương như thế. Nếu thực sự ta thu nhận vị tiểu huynh đệ này, chỉ sợ đạo hữu sẽ liều mạng với ta. Tuy nhiên nếu Man Hồ Tử biết ở đây có một con Huyết Ngọc Tri Chu, không biết có ý nghĩ tương tự như vậy không nữa?" Lão giả khẽ cười một tiếng, trong ánh mắt lóe lên vẻ quỷ dị, hời hời hợt hợt nói.

Sắc mặt của Cực Âm giãn ra một chút nhưng khi nghe đối phương đề cập đến Man Hồ Tử thì lại cảm thấy đau đầu.

Dựa theo ý định ban đầu của Cực Âm thì hắn muốn giấu diếm việc Huyết Ngọc Tri Chu này, sau đó xúi giục người khác cản trở tu sĩ chính đạo hoặc khiến cho cả hai bên lưỡng bại câu thương, dùng hỏa mãng giả làm bộ không lấy được bảo vật, diễn cho người khác xem, tiếp theo sẽ ngấm ngầm đưa theo Hàn Lập dùng Huyết Ngọc Tri Chu thu lấy bảo vật. Như vậy chỉ có một mình hắn chiếm được Hư Thiên đỉnh.

Về phần những điều kiện ban đầu hứa hẹn cấp cho người khác, tự nhiên hắn sẽ lờ đi, không có ý tứ muốn thực hiện.

Nhưng vạn lần không nghĩ tới chính là kế hoạch tỉ mỉ của hắn lại bị lão hồ ly trước mặt phá đám.

Giết đối phương diệt khẩu thì hắn không nắm chắc. Huống hồ cho dù có phần thành công, hắn cũng không dễ dàng ra tay.

Dù sao vẫn còn đó bọn chính đạo Vạn Thiên Minh cần phải đối phó, không thể để cho thực lực đối phương hai bên quá chênh lệch được.

Hiện tại lão giả nhắc đến Man Hồ Tử, càng khiến cho cơ mặt của Cực Âm thu lại.

Sự lợi hại của Thác Thiên ma công, năm đó hắn đã được thể nghiệm.

Cho dù hôm nay "Thiên Đô thi hỏa" đã có chút thành công, nhưng hắn cũng không tự tin có thể đối kháng được với người này. Vạn nhất đối phương cũng lấy cớ thu tiểu tử trước mắt làm đồ đệ, sau đó lại chiếm phần lớn khi thu thập bảo vật thì hắn cũng chẳng có biện pháp nào, trừ phi là…

Cực Âm tổ sư cũng rất hiểu hoàn cảnh hiện tại, khi thấy không có khả năng giữ gìn được bí mật của Huyết Ngọc Tri Chu thì lập tức nghĩ làm sao để khi lấy bảo vật không phải mất nhiều thứ.

Lúc này trong lòng hắn khẽ động, thần sắc quỷ dị nhìn lão giả, lờ mờ đoán được dụng ý trong lời nói của đối phương.

Nho sinh lão giả thấy vậy liền mỉm cười, tiếp theo môi khẽ động, truyền âm nói với Cực Âm.

Thần sắc Cực Âm trở nên bất định.

"Đề nghị đó thế nào?" Lão giả chỉ truyền âm trông chốc lát rồi nhanh chóng nói chuyện như thường.

"Hừ, ta đáp ứng!" Cực Âm tổ sư cơ hồ không thèm suy nghĩ, nghiêm mặt, mở miệng đồng ý.

"Tốt, vậy là được rồi, Tiếp theo xem trong hai người chúng ta, ai thích hợp thu tiểu tử kia làm môn hạ!" Lão giả lộ ra vẻ hài lòng, sau khi nhìn Hàn Lập một cái liền chậm rãi nói.

"Hắn nguyện ý bái ai làm sư phó, vậy thì để hắn tự lựa chọn đi! Ít ra như thế mới công bằng." Cực Âm sư tổ trầm ngâm một chút rồi nói.

Lão giả nghe xong ngẩn ra, lộ xuất một tia kỳ quái, nhưng sau khi suy nghĩ, liền gật đầu đáp ứng.

Cực Âm tổ sư thấy vậy, sắc mặt có chút vui vẻ, sau đó cúi đầu nhìn Hàn Lập nhàn nhạt nói:

"Ngươi chắc cũng đã nghe rõ cuộc đối thoại của chúng ta, Huyết Ngọc Tri Chu kia là vật rất trọng yếu đối với việc lấy bảo vật lần này, vô luận như thế nào cũng sẽ không bỏ qua."

"Về phần ngươi nghĩ bởi vì ngươi là chủ nhân của linh thú, ta sẽ không dám giết ngươi nhưng ngươi thực sự đã quá sai lầm rồi. Cần phải biết bổn tổ sự có một phương pháp luyện chế linh thi. Cùng lắm đến khi đó ta đem Huyết Ngọc Tri Chu giết chết rồi đem nó biến thành yêu thi là được. Chỉ là phương pháp này sẽ khiến tu vi của nó giảm mạnh, không đến khi bất đắc dĩ thì ta sẽ không làm như vậy. Ngươi nếu sợ sau khi sự việc thành công ta sẽ gây bất lợi thì hai người chúng ta đều có thể thu ngươi làm môn hạ, khi đã trở thành người một nhà và lấy được bảo vật, chúng ta sẽ chia người một phần. Nhìn ngươi cũng biết là người thông minh, hẳn phải biết lựa chọn như thế nào."

Cực Âm tổ sư nhàn nhạt nói, nửa uy hiếp, nửa dụ hoặc khiến cho Hàn Lập tâm thần vẫn không yên từ khi lão giả xuất hiện, sắc mặt khẽ thay đổi, bộ dáng giống như có chút động tâm.

Nhưng trên thực tế thì hắn đang âm thầm kêu khổ không ngừng.

Sau khi lão giả áo xanh hiện thân, hắn liền biết tình hình càng không ổn.

Nguyên lúc đầu còn có một tia hy vọng, muốn hai lão ma vì mình xảy ra xung đột, khi đó hắn có thể thừa nước đục thả câu, nhưng không tưởng được hai lão này quá gian xảo, chỉ trong vài câu ngắn ngủi đã đạt thành hiệp nghị gì đó.

Hiện tại cho dù Huyền Cốt xuất hiện trợ giúp, phỏng chừng một điểm tác dụng cũng chẳng có.

Mà dùng Huyết Ngọc Tri Chu uy hiếp đối phương xem ra cũng chẳng hơn gì. Nếu ra lệnh cho linh thú tự bạo, phỏng chứng cũng bị đối phương chế trụ trước. Ngoài ra hắn chỉ có một mạng, không dám khiến cho tu sĩ Nguyên Anh kỳ nổi giận rồi rước lấy đường chết.

Không đáp ứng xem ra thực sự không được rồi.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio