Phàm Nhân Tu Tiên

chương 573: kim quang thần diễm

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Sắc mặt của Hàn Lập lúc này đang rất khẩn trương, mắt không chớp nhìn chằm chằm vào nhất cử nhất động của đối phương, tay nắm chặt Ngọc Như Ý hai màu hồng hoàng kia. Đồng thời ngân quang sau lưng chợt lóe, hai cái cánh trắng hiện ra sau người.

"Bát Môn Kim Quang Kính! Như thế nào đối phương lại có được đồ vật nghịch thiên này?" Khóe miệng của Hàn Lập không khỏi hiện ra một tia cười khổ.

Khi nhớ được lai lịch của món đồ này, ý niệm đầu tiên trong lòng hắn chính là không thể đón đỡ được pháp bảo này.

Cùng ngạnh kháng với bảo vật trong truyền thuyết này, trừ khi đầu của hắn ở nên ngu ngốc mới đi làm chuyện ngu xuẩn như vậy.

"Bát Môn Kim Quang Kính" này từng tiêu diệt qua tuyệt đỉnh pháp bảo một đời của người đứng đầu Tinh Cung, từng đi theo một vị tu sĩ công pháp thông huyền, uy chấn cả Loạn Tinh Hải mấy trăm năm. Trong những năm đó, vị tu sĩ này một mình đối kháng với cả thế lực của Tinh Cung mà không bị rơi xuống hạ phong, quả thực là Tinh Hải đệ nhất tu sĩ hàng thật giá thật.

Mà nó lại có danh tiếng lớn như vậy, chủ yếu là "Thiên Kính Tán Nhân" này tu vi rất cao, tại tinh hải khi đó có một không hai. Bất quá bổn mạng pháp bảo của hắn "Bát Môn Kim Quang Kính" này uy lực quá lớn, tất cả mọi người đều biết được, thậm chí khi đó được xưng là đệ nhất pháp bảo công kích của Loạn Tinh Hải.

Những tu sĩ chết dưới kinh này hằng hà sao số, ngay cả tu sĩ Nguyên Anh Kỳ cũng có khoảng năm sáu vị chết dưới nó. Có thể thấy được pháp bảo này kinh khủng bao nhiêu.

Đương nhiên tám mặt kính này của Ôn Thiên Nhân khẳng định không phải là vật của "Thiên Kính Tán Nhân" năm đó, chỉ là một vật phẩm được phục chế mà thôi.

Bởi vì lấy tu vi của Ôn Thiên Nhân không có khả năng có thể khống chế được pháp bảo đầy uy lực nọ. Sợ rằng muốn đem pháp bảo này hút được vào bên trong cơ thể đã bị uy năng cường đại của nó phá hỏng cơ thể rồi.

Nếu như là vật thật thì Hàn Lập không hề nghĩ ngợi lập tức chạy khỏi nơi đây. Căn bản không hề có ý niệm chống đỡ nó trong đầu.

Nhưng là cho dù đối mặt với phục chế phẩm đã giảm uy lực đi rồi này, Hàn Lập cũng không có ý định ngạnh kháng với nó chút nào. Dù sao Tinh Hải đệ nhất pháp bảo công kích thật sự là rất dọa người, thật sự không tiếp được, hắn chuẩn bị mượn tốc độ của Phong Lôi Sí tạm thời tránh đi.

Hắn đối với tốc độ lôi độn của Phong Lôi Sí này có vài phần tin tưởng. Cho nên mặt dù trong lòng rất khẩn trương những cũng không có lộ ra vẻ bối rối.

Lúc này Ôn Thiên Nhân đang trải qua một mặt kính cuối cùng bắn trở lại liền ngưng tụ thành một đạo kim sắc lớn bằng cái đầu, lơ lửng trên không ở trước ngực hắn, hơn nữa chợt lớn chợt nhỏ biến đổi không ngừng, dường như có thể tùy thời mà nổ tung ra.

Ôn Thiên Nhân không chút chần chờ hướng đến quang cầu phẩy tay một cái, quang cầu "vù" một tiếng bay lên trên bàn tay của hắn.

Tay Ôn Thiên Nhân nâng quả quang cầu này, liền liếc mắt nhìn Hàn Lập ở phía đối diện, ánh mắt rơi lên trên đôi cánh sau lưng hắn thì trên mặt hiện ra một tia cổ quái nhưng sau đó liền biến mất không thấy.

Lúc này, Tử Linh tiên tử nhìn sang chiếc kim sừng trên trán của Ôn Thiên Nhân, sau đó lại nhìn sang đôi cánh sau lưng của Hàn Lập, cảm giác được trong miệng có chút khô đi, ánh mắt đầy phức tạp.

Một phen kịch đấu của hai người này khiến cho nàng mở rộng tầm mắt, căn bản không thể so sánh với các tu sĩ bình thường khác được. Mà lúc này hai bên cũng đã xuất ra tuyệt chiêu, hiển nhiên muốn phân tranh sinh tử đây.

Dưới không khí khẩn trương này, nàng không khỏi nín thở, chỉ yên lặng nhìn chăm chú không lên tiếng.

Về phần nàng ta rốt cuộc hi vọng bên nào chiến thắn, chỉ sợ rằng có nàng mới biết rõ được.

Ôn Thiên Nhân đã động thủ.

Quang đoàn màu vàng hắn cầm trong tay đột nhiên dâng lên trước ngực, sau đó tay kia nhẹ nhàng vỗ bên ngoài một cái. Hai bàn tay cùng đánh lại với nhau, quang đoàn bị vỡ ra, vô số quang cầu nhỏ khoảng ngón tay cái văng ra khắp nơi nhưng quỷ dị một điều là không một quả nào không bắn lên trên tám mặt kính.

Nhất thời quang mang trên kim kính đại thịnh, sau khí run rẩy một trận liền từ trong kính bắn ra tám cột sáng màu vàng.

Cột sáng từ trong cổ kính này cơ hồ vừa mới được bắn ra, liền xuất hiện trước mặt của Hàn Lập. Tốc độ cực nhanh làm cho Hàn Lập phải biến sắc.

Âm thanh "Phụp phụp" liên tiếp truyền đến.

Hơn mười kiếm quang được Kiếm Ảnhh Phân Quang Thuật huyễn hóa ra vừa tiếp xúc với cột sáng này trong nháy mắt lập tức hóa thành hư vô, do dù là bản thể Thanh Trúc Phong Vân Kiếm dưới sự trùng kích của kim quang này khiến cho thanh quang toàn thân chợt lóe lên, sau đó không thể chống đỡ được bay ra ngoài. Không thể ngăn cản kim quang này chút nào.

Ngũ hành cự hoàn ở phía sau hào quang chợt lóe lên nhưng thật ra chỉ ngăn cản trong chốc lát sau đó phát ra âm thanh gào thét, hào quang lóe lên, cự hoàn trước mặt Hàn Lập đã hỏng mất, hóa thành vô số bột phấn.

Trên mặt Hàn Lập hiện ra sự hoảng sợ, đồng thời trong lòng có chút thương tiếc.

Ngũ Hành Hoàn này đối phó với tu sĩ cấp cao không có tác dụng lớn lắm, nhưng dùng để đối phó với tu sĩ cáp thấp không có chút bất lợi nào, phi thường tiện dụng, quả thật có chút đáng tiếc.

Mắt thấy kim quang sắc bén vô cùng này phá tan cự hoàn, muốn đánh lên trên một màn hào quang cuối cùng.

Hàn Lập lại than nhẹ một tiếng, tiếng sấm cùng với tiếng xé gió vang lên sau lưng Hàn Lập, Phong Lôi Sí sau khi động một cái khiến cho cả người Hàn Lập biến mất tại chổ. Tám cột sáng kia bắn thẳng đến chổ hắn đứng trước kia, xuyên thủng mà bay qua.

Sau một khắc cả Hàn Lập hiện ra ở trên không trung khoảng mười trượng. Đồng thời âm thanh sấm sét kia lại vang lên, cả người một lần nữa biến mất.

Ôn Thiên Nhân nhìn thấy như vậy đầu tiên là ngẩn ra, nhưng sau đó như nhớ đến điều gì lập tức biến sắc, xích hỏa dưới chân chợt lóe lên, "Vù" một tiếng bay đi, đảo mắt liền xuất hiện cách đó không xa.

Trong nháy mắt hắn vừa rời đi, Hàn Lập lại hiện ra ngay vị trí đó, thanh sắc kiếm quang trên tay chớp động, trên mặt hiện ra sự ngạc nhiên nhưng sau đó hắn không khách khí lại "oành đùng" một lần nữa, ngân quang biến mất.

Ôn Thiên Nhân lúc này không có phi độn chạy đi, nhưng chiếc sừng màu vàng trên trán lần nữa bắn ra một đạo kim quang. Tám mặt tiểu kính đồng thời bay lên trời, mặt kính hướng xuống dưới, kim quang sau khi bắn vào trong một tiểu kính trong đó, đồng thời tám mặt kính phát ra âm thanh nhỏ. Sau đó vô số kim quang từ trong kính rợp trời rợp đát bắn ra ngoài, hướng ra bốn phía tạo thành một cái lồng giam.

Kết quả phía sau lưng ÔN Thiên Nhân hơn mười trượng, thân hình Hàn Lập vừa xuất hiện, vô số đạo kim quang lập tức sáng lên, đem Hàn Lập vây chặt vào trong.

Sắc mặt Hàn Lập đại biến, vội vàng thúc dục Phong Lôi Sí ở phía sau, nhưng thân hình hắn đang ở trong kim quang giống như là bị đọng lại, căn bản không cách nào di động được.

Vì vậy Hàn Lập không hề nghĩ ngợi vun hai tay lên, hai thanh phi kiếm rời tay bắn ra ngoài, phóng lên kim quang khắp bốn phía, liền chém lên đó một trận điên cuồng nhưng kim quang lại không chút sứt mẻ chút nào.

Trong lòng Hàn Lập trầm xuống, vội vàng há mồn, một đạo kim hồ lớn khoảng ngón tay phun ra. Kim quang bốn phía sau khi lóe lên một chút liền bình thường trở lại, dường như không bị gì.

Lúc này, kim quang hộ thể cùng với cái lồng hai màu hồng hoàng đan xen vào nhau, màn hào quang bắt đầu chớp động lên không thôi, bộ dáng dường như cũng bị kim quang kia xuyên thủng qua.

Hàn Lập xanh mặt vung Ngọc Như Ý trong tay lên, rót linh lực vào trong đó, màn hào quang bảo vệ màu hoàng hồng lập tức quang mang đại thịnh, sau đó màu sắc bắt đầu thay đổi, sau một khắc liền hóa thành ngân sắc chói mắt. Kim quang này nhất thời không thể đi đến thêm chút nào.

Ôn Thiên Nhân thấy như vậy cũng không có lộ ra vẻ mặt ngoài ý muốn, ngược lại vẻ dữ tợn trên mặt chợt lóe lên, hai tay bắt một pháp quyết, tám tiểu kính đột hiên hướng lên trên đỉnh đầu Hàn Lập bay đi. Kim quang bắn ra bốn phía, hóa thành tám ngọn kim sắc hỏa diễm xuất hiện trên đỉnh đầu Hàn Lập.

Lúc này khuôn mặt Ôn Thiên Nhân hiện ra sự trịnh trọng, hai tay không ngừng đánh ra các thủ ấn phức tạp, đồng thời trong miệng vang lên âm thanh chú ngữ trầm thấp.

Sau đó hắn liền hé miệng, một ngụm máu tươi phun ra, mỗi khi phun ra một lần sắc mặt hắn lại tái nhợt đi một phần, sau khi tám búng tinh huyết phun vào kim diễm thì sắc mặt của hắn tái nhợt vô cùng, một tia huyết sắc cũng không có nhìn thấy.

Nhưng tám đạo kim diễm kia trong nháy mắt liền phát ra hỏa quang tận trời, uy lực như được tăng lên gấp đôi.

"Có thể chết dưới Kim quang thần diễm trong truyền thuyết, ngươi xem như cũng xứng đáng. Bằng vào tu vi pháp lực của ngươi, có thể sinh tồn trong kim diễm cao nhất chỉ có ba khắc, cho dù ngươi có bản lãnh lớn đến cỡ nào" Ôn Thiên Nhân lạnh lùng nhìn Hàn Lập bên trong màn hào quang một cái, lạnh lùng nói.

Sau đó hắn không hề chần chờ nữa, hướng đến không trung điểm một cái, tám đoàn kim diễm trên đỉnh đầu của Hàn Lập trước sau rơi xuống dưới.

Hàn Lập lập tức bị kim sắc hỏa diễm hung hăng bao phủ vào bên trong.

Thân hình Ôn Thiên Nhân nhoáng một cái liền hóa thành một đạo kim quang phi độn lên trên ngọn lửa, khoanh chân ngồi xuống.

Sau đó hai tay hắn kết một thủ ấn cổ quái, chiếc sừng màu vàng trên trán hắn bắn ra một sợi tơ vàng nhàn nhạt rất khó thấy trực tiếp bay vào trong kim diễm phía dưới, cùng với kim quang quanh thân Hàn Lập liên kết với nhau, đồng thời hắn cũng chậm rãi nhắm mắt lại.

Hàn Lập trong hỏa diễm lúc này lại tỉnh táo vô cùng, nhìn chằm chằm kim quang quanh thân cùng với kim diễm khắp bốn phía, vẻ mặt rất ngưng trọng.

Kim diễm này ngay khi xuất hiện thì tốc độ tiêu hao linh lực của hắn tăng lên gấp năm sáu lần, từ trên người điên cuồng tuông ra. Nếu không màn hào quang ngân sắc kia sẽ hỏng mất.

Như vậy có thể đoán được đối phương muốn dùng kim sắc hỏa diễm này khiến cho linh lực của hắn tiêu hao hết sau đó lại đem hắn luyện hóa thành tro bụi.

Nếu không phải hắn tại hải ngoại tìm hiểu được phương pháp bảo hộ của lang thủ như ý này, sợ rằng trong nhắt mắt hắn khó có thể bảo toàn được cái mạng nhỏ.

Mà uy lực của Kim quang thần diễm này tựa hồ không giống nhau, mặc dù không bằng Kiềm Lam Băng Diễm, không cách nào so sánh với Tu La Thánh Hỏa. Nhưng lại không hề thấp hơn Thiên Đô Thi Hỏa của Cực Âm. Trong lòng Hàn Lập âm thầm phân tích uy lực của kim diễm.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio