Phàm Nhân Tu Tiên

chương 801: cốc hiện

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Động phủ của vị Lỗ trưởng lão này phi thường đơn sơ.

Sau khi Hàn Lập đi qua thông đạo chừng hơn hai mươi trượng, thì đã tới đại sảnh của động phủ, một gian nhà đá rộng chừng bảy, tám trượng. Trong phòng đang có một người Lão giả mi thiện mục tú cùng với một vị trung niên nhân khá cao, họ đang có bộ dáng nghênh đón Hàn Lập.

"Hàn đạo hữu, ngươi cuối cùng đã đến rồi." Bụi phát lão giả mỉm cười hô lên.

"Hàn huynh để cho hai người chúng ta đợi chờ lâu quá đấy. Hai người chúng ta mỗi người đều tự phái ra nhân thủ tìm kiếm đạo hữu hơn tháng, đáng tiếc đạo hữu xuất quỷ nhập thần, một điểm tung tích cũng không tìm được. Thiếu chút nữa còn tưởng rằng Hàn huynh thay đổi chủ ý!" Nam Lũng Hầu cười khổ nói, nhưng trong mắt hiện lên một tia vui mừng.

"Hai vị ở chỗ bí ẩn như thế, tại hạ tìm kiếm cũng chẳng phải chuyện dễ dàng. Mà trước đó không lâu, tại hạ lại vừa lúc bế quan một đoạn thời gian. Hai vị đạo hữu tìm không được cũng là chuyện bình thường." Hàn Lập thở dài, có chút bất đắc dĩ giải thích hai câu.

Sau đó hắn cũng không có khách khí, cùng hai người vừa nói, vừa ngồi xuống.

"Hàn huynh hiện tại danh tiếng như mặt trời giữa trưa, chẳng những tại cuộc chiến biên giới tỏa sáng vô cùng, mà ngay cả trưởng lão nguyên anh trung kỳ của Ma Tông Tấn Quốc nghe nói đều bị tiêu diệt trên tay Hàn huynh. Hàn huynh có thần thông như thế, vậy mà trước kia lại giấu diếm khiến bản hầu đến khổ." Hàn Lập mới ngồi xuống, mặt Nam Lũng Hầu hiện lên cổ quái, nói.

"Thần thông của tại hạ như thế nào, Nam Lũng huynh cũng không phải chưa từng thấy. Hàn mỗ nếu thật sự có thần thông lớn như vậy thì ngày đó sẽ không chạy trối chết tại Mộ Lan thảo nguyên. Hiện tại danh tiếng chỉ là may mắn có được mà thôi, nếu không phải có chút phúc vận, hôm nay tại hạ thậm chí còn không thể xuất hiện trước mặt hai vị đạo hữu nữa cơ." Hàn Lập tự nhiên sẽ không đem hết thảy sự thật cho biết, mà lắc đầu hàm hồ nói.

Lỗ trưởng lão cùng Nam Lũng Hầu nghe xong lời ấy của Hàn Lập, không khỏi liếc mắt trao đổi một cái, hai người đều có chút bán tín bán nghi.

Lấy thần thức của bọn họ, tự nhiên thấy rõ tu vi hiện tại của Hàn Lập cũng vẫn chỉ là nguyên anh sơ kì. Hai người bọn họ cũng biết Hàn Lập bất phàm, cũng không phải tu sĩ Nguyên Anh kỳ bình thường có thể so sánh, thế nhưng Hàn Lập có khả năng đánh chết một nguyên anh trung kì thậm chí là ma tu trung kì đỉnh phong, điều này thật sự quá khó để hai người tin.

Nhưng những lời đồn bên ngoài có liên quan đến Hàn Lập cũng là kinh người, danh khí này thật sự là dọa người cũng khiến hai người không khỏi nghi hoặc. Cho nên họ mới biểu hiện ra loại vẻ mặt này.

"Aa! Hàn đạo hữu thật sự quá khiêm nhường, kì thật thần thông của đạo hữu càng lớn thì đối với việc chúng ta tiến vào Trụy Ma cốc càng có lợi. Hai chúng ta cũng chẳng quan tâm tu vi của đạo hữu liệu có thể so sánh với tam đại tu sĩ làm gì." Nam Lũng Hầu cười khan một tiếng. Có chút nghĩ một đằng nói một nẻo nói.

Hàn Lập nghe xong lời này cười hắc hắc, không có dây dưa đến chuyện này nữa.

Lỗ trưởng lão bên kia trầm giọng nói:

"Hàn huynh nếu đồng ý tìm ta hai người chúng ta xem ra đã cân nhắc cẩn thận lời đề nghị của chúng ta. Đạo hữu có nguyện ý vào cốc rồi cùng hai người chúng ta đồng loạt đánh chết đầu thượng cổ Hỏa Thiềm thú kia chứ?"

Nghe lão giả vừa nói như thế, Nam Lũng Hầu cũng dừng lại ở trên mặt Hàn Lập, hiện lên vẻ ngưng trọng.

"Có cơ hội như thế Hàn mỗ cũng không muốn dễ dàng bỏ qua. Chỉ là tại hạ trước khi quyết định vẫn là muốn hỏi một chút, đợi sau khi chúng ta đắc thủ không biết bảo vật ở bên khối di hài thượng cổ tu sĩ kia nên chia thế nào. Nếu có thể làm cho Hàn mỗ hài lòng thì mạo hiểm đi một chuyến cũng không sao cả." Nét mặt Hàn lập không chút hoang mang trả lời.

Mặc dù khẳng định hắn muốn đi Trụy Ma cốc, nhưng hiện tại cũng không lộ bất cứ lời thất thố nào, thật sự muốn cò kè mặc cả với đối phương một phen.

"Nếu là thật sự thuận lợi có được bảo vật, lúc đó ba người chúng ta sẽ chia đều, đạo hữu thấy thế nào?" Vấn đề này hiển nhiên không biết đã được Nam Lũng Hầu cùng lão giả cân nhắc qua bao nhiêu lần. Hàn Lập vừa thốt qua khỏi miệng, Lão giả cũng không chút nào do dự trả lời.

Hàn Lập không có lập tức đáp ứng hoặc là lộ ra vẻ bất mãn, mà là trầm ngâm một lúc rồi mới chậm rãi nói:

"Ba người chia đều bảo vật thật sự cũng công bình. Dù sao không có hai vị đạo hữu chỉ đường thì ta cũng không có cách xâm nhập vào trong cốc, càng chưa nói tới tìm được đầu Hỏa Thiềm thú rồi đoạt bảo. Nhưng là Hàn mỗ còn có một điều kiện khác, hy vọng hai vị đạo hữu đáp ứng."

"Hàn đạo hữu có điều kiện gì cứ việc nói là được!" Lỗ trưởng lão thần sắc như thường, nói.

Nam Lũng Hầu thần sắc cũng vừa động, nhưng chỉ nhìn chằm chằm Hàn Lập không nói gì thêm.

"Nội đan của đầu Hỏa Thiềm cổ thú kia tại hạ sẽ lấy. Tại hạ muốn nó vì có chút tác dụng." Hàn Lập nói về nội đan Hỏa Thiềm thú với bộ dạng hời hợt, tựa hồ chỉ là nghĩ muốn chiếm thêm chút tiện nghi mà thôi.

"Không thành vấn đề! Hỏa Thiềm thú vẫn là muốn dựa vào đạo hữu mới có thể tiêu diệt được. Nội đan đạo hữu có được cũng là chuyện đương nhiên." trong lòng Lỗ trưởng lão buông lỏng, luôn miệng đáp ứng.

"không sai, cho dù đạo hữu không nói, chỉ cần đạo hữu ra tay thì viên nội đan này vốn thuộc về đạo hữu." Nam Lũng Hầu đồng dạng thần sắc đủng đỉnh, với bộ dáng chẳng có việc gì.

Hàn Lập thấy như vậy, cười mỉm:"Nếu hai vị đạo hữu đáp ứng hào sảng như thế, Hàn mỗ cũng không phải là người có lòng tham không đáy. Hàn mỗ sẽ cùng nhị vị đạo hữu đi một chuyến vậy."

"Có Hàn đạo hữu cùng chúng ta vào cốc, chuyến này nhất định có khả năng đoạt được bảo vật vào trong tay rồi."

"Đích xác phải dựa vào Hàn huynh nhiều đó."

Thấy Hàn Lập đáp ứng, Nam Lũng Hầu cùng lão giả cũng không che đậy sự hưng phấn, ào ào mở miệng nói.

"Hai vị đạo hữu khen quá rồi, tu vi Hàn mỗ chính mình rất tinh tường. Lần này vào cốc vẫn là lấy hai vị đạo hữu làm chính, Hàn mỗ chỉ là trợ giúp thêm mà thôi. Hơn nữa ba người chúng ta chỉ có hợp sức với nhau mới có khả năng toàn thân trở ra." Hàn Lập tự nhiên sẽ không bị hai người dùng hai ba câu thổi phồng mà mê hoặc, cười khẽ nói.

"Cái này tự nhiên, chúng ta nếu tìm Hàn đạo hữu hợp tác khẳng định chính là yên tâm về đạo hữu. Tại hạ yêu cầu điều thứ hai, nếu là Quỷ Linh môn này âm hiểm tiểu nhân đoạt được lưỡng nghi hoàn thì bản hầu sẽ trực tiếp giết người đoạt bảo." Nam Lũng Hầu nhắc tới Quỷ Linh môn vẫn có chút bộ dáng nghiến răng nghiến lợi. Xem ra lần trước chịu sự thua thiệt quả lớn.

Hàn Lập nghe thấy vậy, ánh mắt không khỏi quét qua mặt Nam Lũng Hầu một chút.

Thoạt nhìn mặt ngoài của Nam Lũng Hầu khí sắc cũng không tệ lắm, chứng tỏ nguyên khí hao tổn lúc đầu cũng đã được khôi phục vài thành.

"Nói đến Quỷ Linh môn, không biết nhị vị đạo hữu đối với việc Quỷ Linh môn cung cấp phương thức vào cốc thì thấy thế nào?" Hàn Lập chuyển đề tài, thuận thế nhấc nhắc tới chuyện của Quỷ Linh môn.

"Hắc hắc, có thể có cái gì chứ? Lần này chỉ là Quỷ Linh môn hơi có ý định độc chiếm bảo vật nhưng nay do có các tu sĩ khác vào cốc, chẳng những che giấu tung tích của ba người chúng ta, hơn nữa cũng tránh cho việc chúng ta bị Quỷ Linh môn vây công bên trong cốc." Nam Lũng Hầu cười lạnh nói, nét mặt hiện lên thần sắc quỷ dị.

"Nghe ý tứ trong lời nói của Nam Lũng huynh, chẳng lẽ tin tức Quỷ Linh môn biết phương pháp vào cốc là do hai vị đạo hữu cố ý truyền ra hả." Hàn Lập hơi có chút ngạc nhiên.

"Việc này đích thật là chúng ta an bài người làm. Ta đã sớm nghiên cứu về phương pháp nhập cốc của Quỷ Linh môn tại đại thảo nguyên. Nếu bọn họ đột nhiên trở mặt ám toán bản hầu, bản hầu tự nhiên cũng sẽ không khách khí." Nam Lũng Hầu sắc mặt âm trầm nói, cũng không có ý giấu diếm Hàn Lập về việc này.

Hàn Lập đối này không hề phát biểu cách nhìn của chính mình, chỉ là có vẻ đăm chiêu gật đầu.

Mà Lỗ trưởng lão lại nhướng mày, chậm rãi nói:

" Bất quá chúng ta không nghĩ tới, Quỷ Linh môn không ngờ lại đưa ra trụy ma lệnh, vừa bán cho các tông môn khiến họ nợ nhân tình, vừa lại bảo đảm thế lực to lớn khi bọn họ nhập cốc. Chỉ sợ bọn là cố ý muốn người khác trở thành vật dò đường cho mình. Thế nên bảo vật trong cốc bọn họ chắc chắn không có khả năng độc chiếm, nhưng cũng đem nguy hiểm hạ thấp xuống rất nhiều." "Thế gian này nào có chuyện thập toàn thập diện, cũng chẳng rõ hành động lần này của hai vị đạo hữu có lợi hay hại nhiều hơn. Hơn phân nửa thì chủ sự Quỷ Linh môn lần này hận hai vị thấu xương ấy chứ." Hàn Lập vuốt vuốt cằm, mỉm cười nói.

Hàn đạo hữu nói rất đúng, trước hết để cho Quỷ Linh môn ngậm bồ hòn làm ngọt là chuyện không sai. Về chuyện cừu hận với Quỷ Linh môn đợi chúng ta thoát khỏi Trụy Ma cốc, bản hầu sẽ tính sổ cùng bọn chúng." Nam Lũng Hầu tinh thần rung lên, nói.

Tiếp theo, ba người đem đề tài Quỷ Linh môn dời đi, trò chuyện về an bài cụ thể khi nhập cốc lên.

Thời gian dần dần trôi qua.

. Bảy ngày sau, chướng khí tại Vạn Lĩnh sơn mạch rốt cuộc mất đi sạch sẽ, bao nhiêu tu sĩ vốn ẩn giấu ở ngoại vi đều lần lượt hiện thân, trước sau hướng về Trụy Ma cốc bay đi.

Mà một ít kẻ có tu vi thấp, hoặc các tu sĩ không muốn mạo hiểm, thì nhân cơ hội này ở trong núi bắt đầu hãi linh dược cũng như tìm kiếm linh thú tại phụ cận.

Trụy Ma cốc ở tây bắc bộ của Vạn Lĩnh sơn mạch, diện tích chừng mười vạn dặm vuông. Bất quá không biết thượng cổ ma tu đấu pháp thế nào mà trên bầu trời bốn phía của cốc đều được bầy rất nhiều cấm chế lợi hại, mỗi cái cấm chế này đều lợi hại dị thường, hơn nữa hoàn hoàn được che dấu kỹ càng, căn bản không có cách nào phá cấm mà vào.

Địa phương duy nhất không có cấm chế, cũng chỉ có lối vào của Trụy Ma cốc, đó là một thông đạo dài, chỉ rộng chừng hơn mười dặm.

Thông đạo này vốn có thể dễ dàng đi qua, bất quá thượng cổ tu sĩ đấu pháp lại lan đến gần nơi này, kết quả ở cửa thông đạo đã xuất hiện hàng loạt khe nứt không gian.

Những khe nứt đó có bạch quang chói mắt, cực kỳ dị thường, có cái nhàn nhạt vô cùng, thậm chí có những cái vô ảnh vô tung, vô cùng khó phòng bị.

Kích thước của chúng cũng lớn nhỏ không đồng nhất. Lớn thì chừng mười trượng vuông, những cái đó có khả năng trực tiếp nuốt hơn mười người mà không hề có vấn đề. Cái nhỏ thì chỉ có dài chừng 1 thước, giống như lưỡi dao sắc bén treo lơ lửng, làm cho người ta lo lắng mà đề phòng.

Càng khó chịu chính là những vết nứt ở trong Trụy Ma cốc này lại theo thời gian mà trôi nổi, việc khép hoặc mở cũng chẳng có quy luật nào nên khó mà phán đoán.

Những vết nứt không gian đáng sợ như thế, làm cho không biết bao nhiêu tu sĩ căn bản ngay cả đi vào vòng ngoài của cốc cũng chưa thể mà đã chôn vùi tại thông đạo miệng cốc. Mà trong đó không ít các lão quái vật Nguyên Anh Kì.

Cho nên danh tiếng đệ nhất hung địa của Trụy Ma cốc kì thật lại hơn nửa là do những vết nứt không gian này tạo thành.

Nhưng lúc này đây bất đồng, nghe nói Quỷ Linh môn có biện pháp có thể an toàn đem người khác vào trong cốc. Điều này nhất thời khiến cho cả tu tiên giới của Thiên Nam một trận hỗn loạn, nhất thời bao nhiêu tu sĩ vốn như hổ rình mồi với bảo vật tại Trụy Ma cốc đem mấy trăm khối trụy ma lệnh mua mà chẳng còn một mảnh.

Một số chưa có lệnh bài đến tay thì vãn chưa từ bỏ ý định, ôm ý nghĩ xem có vận khí rồi cùng trà trộn với kẻ khác để tiến vào trong cốc.

( Tam Tiên – DCTV.DCCT50a)

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio