Bên ngoài biệt thự quả nhiên là một khu rừng lớn, mọi người nhanh chóng chia ra các hướng tìm kiếm, Di Giai có điều thắc mắc:"Thẻ bài này mỗi đêm chỉ được dùng một tấm sao?"
"Đúng vậy. Ngươi tận dụng thời gian kiếm thẻ đi, bình thường có người tìm được thẻ mỗi ngày, có người lại chỉ , ngươi còn không có đồng bọn, phải cố gắng nhiều hơn nha!" Thẻ đen đáp
Cô thầm than đen đủi, Sát Nhân là một vai trò khó, rơi vào tay người mới chơi như cô không biết có bao nhiêu tỷ lệ thắng đây, tiến sâu hơn vào khu rừng, đi một lúc chợt nghe thấy có tiếng chân, Di Giai quay phắt lại liền bắt gặp Lâm Bình lững thững đi phía sau mình.
"Lại là anh à?"
Lâm Bình hớn hở chạy lại:"Phải. Là tôi đây. Người đẹp, cô mới chơi lần đầu sao?"
"Đúng thế." Di Giai gật đầu
"Trùng hợp thật, tôi cũng là lần đầu. Cùng là lần đầu thì đi cùng nhau chứ?"
Loại logic gì thế? Di Giai nhìn Lâm Bình thật sâu một cái, anh ta lập tức đỏ mặt cúi đầu ấp úng:"Thật ra...ngay từ cái nhìn đầu tiên tôi đã thích cô... không phải do nhan sắc đâu. Là khí chất. Tôi rất thích khí chất của cô."
Di Giai hơi ngạc nhiên, đây có được coi là tỏ tình không? Lần đầu tiên cô được tỏ tình!
"Cùng đi đi." Anh ta thấy cô không có phản ứng đành mặt dày nói tiếp. Không phải mọi người đều nói đẹp trai không bằng chai mặt sao?
"Tùy anh." Được sự đồng ý của cô, Lâm Bình vui vẻ đi theo sau, đi được một quãng anh ta lại hỏi:"Mã số của cô là bao nhiêu?"
"Nếu thắng tôi sẽ nói cho anh." Di Giai vừa nói xong câu ấy thì nhìn thấy một thứ lấp lánh dưới chân, ngồi xuống cầm lấy nó, là một thẻ bài.
"Tìm thấy thẻ rồi? Kỹ năng gì vậy?" Lâm Bình chạy tới ngó vào, nhưng không thấy chữ nào trên đó:"Sao không có chữ?"
"Có chữ." Di Giai đáp, có vẻ như trò chơi này thiết lập không thể nhìn được thẻ của nhau. Đây là thẻ bài: Hãy về với đội của em
Tác dụng: Lôi kéo một người vào phe của bạn.
Hai sát nhân ư? Cô vui mừng, nếu tìm được tầm thẻ này thì không phải sẽ thắng chắc sao?
"Là thẻ hiếm." Thẻ đen lên tiếng đánh tan ảo tưởng của cô.
Lại đi thêm một vòng khu rừng, Lâm Bình tìm được thẻ, Di Giai có thêm thẻ nữa là: Thoát chết trong gang tấc. Nhưng cô nghĩ không ai giết được Sát Nhân nên thẻ này hẳn là vô dụng.
Mặt trời đang dần lặn xuống, mọi người kéo nhau trở về tòa biệt thự.
"Đều tìm thấy thẻ rồi chứ?" Thầy bói vươn vai ngáp một cái:"Không biết đêm nay ai sẽ chết đây~"
Dĩ nhiên anh ta thoải mái vì tối nay sẽ có người bảo vệ, làm mấy vai trò quan trọng được cưng chiều như thế đấy. Di Giai không sợ thầy bói vì vai trò này không thể nhìn thấu cô, mà tiên tri tới giờ vẫn chưa lộ mặt, không biết liệu có phải là trong người bị giết đêm qua không?
Mọi người trở về phòng. Màn đêm vừa buông xuống, một màn hình hệ thống liền nhảy ra trước mặt cô:
[ Chọn số phòng bạn muốn vào đêm nay ]
Di Giai đọc lại mấy lần câu này, không hiểu sao vẫn cảm thấy có gì đó sai sai không thể giải thích.
Cô suy nghĩ, số và sợ rằng đều có người bảo vệ, không thể chọn họ, mà số hôm nay tuy không nói gì nhưng ánh mắt lại cực kỳ sắc bén, âm thầm quan sát biểu cảm của mọi người, có thể là thành phần nguy hiểm. Vì vậy, cô điểm số trên màn hình rồi ra khỏi phòng, ban đêm trên các cửa phòng quả nhiên không đề số, chỉ có phòng cách đây không xa lắm hơi sáng lên báo hiệu đó là phòng số cô đã chọn. Di Giai tiến lại xoay nắm cửa nhưng vặn mãi vẫn không thể mở ra, đồng thời một thông báo hiện lên:
[ Người trong phòng kích hoạt thẻ: Đêm nay đến tháng, không muốn tiếp anh. Hiệu ứng khóa kín cửa phòng ]
Di Giai chưa kịp phản ứng thì thẻ đen đã cáu gắt:"Đạp cửa! Phá cửa! Đêm nay ngươi nhất định phải chết!"
Nó nên là Sát Nhân mới đúng, rất hợp.
Mà Di Giai cũng giơ chân đạp thật, cánh cửa "ầm" một tiếng bung ra, cô lấy dao găm đâm chết người đang ngủ trên giường không chút trở ngại, lúc xoay người lại bất ngờ gặp một bóng đen đứng ngoài cửa.
[ Sói Đầu Đàn kích hoạt thẻ bài: Tâm Sự Với Sát Nhân, bạn có muốn tâm sự không? ]
[Có / Không]
Sau khi chọn có, màn hình nói chuyện phiếm hiện ra.
Sói Đầu Đàn: Hợp tác không?
Sát Nhân: Hợp tác thế nào?
Sói Đầu Đàn: Bên tôi có Sói Tiên Tri, tôi sẽ nói cho cậu biết vai trò của số người, cậu giết họ sẽ có lợi cho chúng ta hơn là cứ giết bừa như vậy.
Sát Nhân: Nói bằng cách nào?
Sói Đầu Đàn: Buổi sáng tôi sẽ để viết một tờ giấy để ở chỗ kín cho cậu tới lấy, nếu cậu đồng ý thì từ giờ chúng ta sẽ hợp tác.
Sát Nhân: Làm sao tôi biết được các người có canh chừng lúc tôi ra lấy để biết tôi là ai hay không?
Sói Đầu Đàn: Vậy thì tôi sẽ trực tiếp lộ mặt nói chuyện với cậu, chúng ta trao đổi số thứ tự công bằng, thế nào?
Sát Nhân: Không hợp tác.
Nói rồi Di Giai đóng lại cửa sổ trò chuyện, nghiêng người đi ra ngoài. Sói Đầu Đàn đường như muốn nói thêm nhưng hệ thống đã ngăn chặn thanh âm, không có thẻ bài đôi bên không thể trao đổi.
"Sao ngươi lại không đồng ý?" Thẻ đen tò mò
"Ngươi thấy đấy. Hắn có đồng bọn, ta thì không. Nếu ta gặp hắn rồi lộ ra số của mình, hắn nói lại với đồng bọn, thì dù có bị ta giết, sáng hôm sau đám sói còn lại cũng sẽ hùa vào vote treo cổ ta. Vì chúng không thể giết Sát Nhân nên chỉ có thể dùng cách này thôi."
"Nói đúng lắm." Thẻ đen đồng tình lẩm bẩm:"Tên sói đầu đàn kia thật gian trá."
"Thậm chí nếu ta đồng ý, có thể sáng mai tới gặp ta có thể chỉ là một con sói thường, ta cũng không thể biết được."
Thẻ đen vui vẻ, chưa gì mà ký chủ của nó đã nhập vai suy nghĩ chu toàn như thế rồi, thật không tin nổi là lần đầu tiên chơi, vẫn thiếu kinh nghiệm.
Trở về phòng, mặt trời lên.
Tất cả lại tề tựu ở phòng khách. Di Giai kinh ngạc nhìn về phía chàng trai mặc đồ cổ trang đen đang đứng giữa phòng. Nếu cô nhớ không nhầm thì đêm đầu tiên đã đâm chết hắn rồi mà.
Thầy bói trước tiên nói:"Đêm qua số và số bị giết, số là được Thầy Đồng hồi sinh đi?"
gật đầu, ánh mắt lạnh nhạt lướt qua mọi người, dừng lại ở chỗ Di Giai. Đột nhiên Di Giai cảm thấy nguy hiểm cận kề, quả nhiên số từ từ mở miệng cất lời vàng ngọc:"Tôi là Tiên Tri, đêm đầu tiên tôi soi thấy..."
Mọi người hồi hộp nhìn anh ta, nhưng hồi lâu anh vẫn không lên tiếng, sắc mặt lại có chút quái dị, cuối cùng đưa tay lên miệng ho một cái:"... soi thấy số là thầy bói."
Mọi người "ồ" lên, cứ tưởng gì, hóa ra là điều ai cũng biết, nhìn vẻ mặt tự tin kia còn tưởng anh ta tìm thấy Sát Nhân rồi chứ.
[ Kích hoạt thành công thẻ bài: Hãy về với đội của em ]
Di Giai thở ra một hơi, giờ tiên tri cũng về phe mình, ngầu quá rồi?
Mà trong mắt thanh niên Tiên Tri bây giờ, tất cả số trên đầu mọi người đều màu đen ngoại trừ Di Giai là màu đỏ, anh ta thầm than đã quá sơ suất.
"Không sao. Ngươi mới chơi lần đầu, Sát Nhân lại tìm được thẻ bài hiếm ngay ngày đầu tiên, không thể trách." Thẻ đen của anh an ủi.
"Vậy hôm nay treo cổ ai đây?" Cô gái hỏi lên vấn đề nhạy cảm.
"Tối qua tôi soi thấy là phe ác, chúng ta vote người này trước đã." Thầy bói nói.
"Khoan, tôi thiện mà! Tôi bị Sói Pháp Sư yểm bùa đấy! Tôi là phe dân." Thanh niên vội kêu oan, nhìn qua sắc mặt hay thần thái đều không thể chê vào đâu được.
"Vote bừa đi. Dân còn nhiều mà, không thiếu cậu." Cô gái thản nhiên, vote một phiếu
"Cô là sói đúng không? Cố tình giết tôi để dân bớt một người?!" Số tỏ ra vô cùng oan ức:"Tôi thật sự không phải sói."
Có thêm phiếu nữa được bầu, Di Giai không ngại bầu một phiếu thành , dù kẻ chết là Sói hay Dân thì cô đều có lợi mà. Thấy cô vote, Tiên Tri giờ đã thành đồng bọn Sát Nhân cũng không nhanh không chậm bỏ phiếu.
Thấy Tiên Tri còn bỏ phiếu, mọi người đồng loạt bỏ. Số uất hận đến mấy cũng chỉ còn cách nhắm mắt xuôi tay, bảng hệ thống vote biến thành một sợi dây treo anh ta lên trần nhà, nói là treo cổ nhưng cách trói có chút giống giống SM, mà hệ thống cũng như muốn khẳng định đây chính là SM, giữa không trung hiện ra một cây roi, vụt vụt quật hai cái vào mông anh ta, số đang kêu gào chợt im bặt, hai tay buông thõng.
[ Số đã bị treo cổ ] Hệ Thống lạnh lùng tuyên bố.
Mọi người:"..."
Ta muốn chết có uy nghiêm. Sói, Sát, làm ơn đêm nay ghé qua phòng ta.
Tất cả không nhịn được thầm nghĩ.
____________________________
Tiểu Kiều mấy hôm nay bận lấp hố khác nên ra hơi chậm. Đừng quên ☆ ủng hộ tinh thần yếu đuối của mị nha ♡