(Phần 1) Xuyên Nhanh: Vi Diện Yếu Đuối ! Lúc Nào Cũng Cần Ta Chăm Sóc

chương 150

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Tít...

Tít...

Tít...

[ Thẻ bài: Thoát Chết Trong Gang Tấc tự động kích hoạt ]

"Hộc!" Di Giai mở bừng mắt, cô nằm trên giường, trán nhói đau, nhưng không phải đau đến mức không chịu được. Cô từ từ ngồi dậy đi tới trước gương, vừa nhìn qua đã đờ cả người.

Da của bản thân đã trở thành màu xanh, trên trán vẫn còn một lỗ thủng, máu chảy dọc theo sống mũi xuống cằm.

Xác sống?!

[ Hệ Thống: Nhiệm vụ mới - Biến tất cả người chơi thành zombie ]

...?

.....?!

.......?!???

Chết rồi liền thành vai trò mới, nhưng vẫn là kẻ thù của cả thế giới?

Vừa kiếm được đồng bọn, giờ lại về cô độc rồi?

"Di Giai, ngươi sao biến thành zombie rồi?" Thẻ đen kinh hãi

"Tối qua ngươi làm gì?"

"Tắt nguồn ngủ! Ngươi cho rằng bình thường những lúc ta im lặng là đang quan sát ngươi chắc?"

"..."

Di Giai đành kể qua loa sự việc cho nó nghe:"...Sau đó liền thành thế này, vai trò này chơi thế nào?"

"Không khó đâu. Ngươi đi cắn hay cào hết bọn họ là thắng ấy mà."

Nghe thẻ đen nói có vẻ đặc biệt đơn giản, nhưng mà...

'Răng rắc'

Cô thử vặn eo, cơ thể này không còn linh hoạt như khi còn sống, làm sao đối phó được với mấy nhiệm vụ giả kia?!

% thắng cũng không có!

Lê cái chân cứng ngắc đi tới cửa sổ nhìn xuống dưới, thấy mọi người đang tập trung chuẩn bị chia ra các hướng tìm thẻ, cô bỗng bồi hồi nhớ lại khoảng thời gian mình còn sống.

Cô đơn quá...

Cần người tâm sự...

[ Kích hoạt thẻ bài: Tâm Sự với Thằng Hề ]

Người Lạ: Này!

Thằng Hề: ????????

Thằng Hề: ?!???!!!!!!!!

Người Lạ: Số mấy vậy?

Thằng Hề: Ai đấy????

Người Lạ: Mị là người đã chết...

Thằng Hề: ...

Thằng Hề: Di Giai?

Người Lạ: ... Lâm Bình?!

Thằng Hề: Cô còn sống!?

Người Lạ: Không. Mị chết rồi...

Thằng Hề: ...

Di Giai kể sơ qua sự việc, cô không còn hi vọng thắng nữa.

Thằng Hề: Zombie? Đúng là vai trò này tỷ lệ thắng rất thấp. Còn có thể bị giết lần .

Cô thở dài, biết mà...

Thằng Hề: Nhưng mà... nếu có tôi giúp thì khác.

Người Lạ: Ý anh là sao?

Thằng Hề: Không phải cô nói nếu thắng sẽ cho tôi mã số sao? Tôi bỏ lượt chơi này cũng được, dù sao vai trò này cũng chẳng có nhiều cơ hội thắng lắm.

Di Giai nhíu mày.

Người Lạ: Anh đừng từ bỏ, cố gắng lên.

Thằng Hề: Tất nhiên tôi không từ bỏ, nhưng là không từ bỏ cô. Thua ván này có thể chơi lại ván khác, nhưng chắc gì chúng ta còn gặp nhau thêm lần nữa chứ?

Người Lạ: Không cần đâu, tôi sẽ tự nghĩ cách.

Nói xong cô bèn ngắt liên lạc. Đã khuyên anh ta không nên từ bỏ thì dĩ nhiên cô cũng sẽ không từ bỏ. Tự an ủi bản thân, chưa đến phút cuối cùng thì vẫn có thể lật ngược ván cờ.

Một lúc sau mọi người đã tìm thẻ trở về, đêm qua những người chết là , . Sáng nay bị treo cổ do Kỷ Đạo chỉ bừa, dĩ nhiên người dân vẫn tin tưởng anh.

bị quản ngục bắn chết, là do sát nhân giết, không có nạn nhân của sói, có thể chúng đã chọn phải bảo vệ có mạng hoặc chọn trúng phòng sát nhân.

Kỷ Đạo cụp mắt, đêm qua anh ra ngoài nhưng không thấy Di Giai hành động, nghĩ cô đã gặp chuyện, anh bèn tự đi giết người, kết quả sáng nay liền thấy đồng minh đã chết...

Pằng!

Đột nhiên Xạ Thủ nổ súng, người bị bắn chết là Sói Trẻ số , không biết anh ta đã quan sát được manh mối gì mà lại có thể tự tin nổ súng như vậy. Mà Kỷ Đạo cũng chợt thấy đầu đau như có đạn xuyên qua.

Sói Trẻ kích hoạt kỹ năng kéo tiên tri cùng chết với mình.

Chưa dừng lại ở đó, sau khi người kia ngã ra sàn, vẫn còn một người từ từ gục xuống, là Xạ Thủ .

Kỷ Đạo kích hoạt thẻ bài: Bật Nắp Quan Tài Hôn Em Lần Chót.

Tất cả diễn ra quá nhanh và bất ngờ, mọi người chỉ kịp trợn mắt há hốc mồm. Cứ thế chết thêm người, méo khác gì tự sát!?

Mà cũng không thể ngờ được chuyện này. Cảm nhận của anh bây giờ chỉ còn chữ: Cay.

Phe dân ngu cả người, không hiểu sao Tiên Tri lại kéo Xạ Thủ cùng chết?

Sói ban đầu đã nghi ngờ tại sao Tiên Tri chỉ sai đối tượng treo cổ, nhưng dù sao sự việc cũng tiến triển theo hướng có lợi nên họ vẫn hùa theo. Đêm qua sói cắn Thầy Bói nhưng hắn không chết, hẳn là vẫn được bảo vệ, đêm nay phải đổi đối tượng mới được.

Sói đầu đàn nắm tay lên miệng ho nhẹ một cái khiến mọi người tỉnh lại từ cơn mê, tỏ vẻ lo lắng nói:"Tiên tri chết rồi. Bảo vệ kỹ Thầy bói, anh ta là cơ hội duy nhất của chúng ta."

Mọi người ồn ào nói phải. Mặt trời dần lặn xuống, ai về phòng người nấy, phòng khách trở về yên tĩnh. Lúc này Di Giai mới ló đầu ra, chậm rãi đi xuống tầng rồi tiến vào rừng.

Lâm Bình từ tầng nhìn một lúc, buông xuống rèm cửa.

Đêm đó sau khi bàn bạc, sói quyết định tới phòng , nhưng khi tới cửa, hệ thống lại thông báo:

[Đối phương kích hoạt thẻ bài: Mẹ Đi Vắng. Kiên quyết không mở cửa.]

"Đạp đi?" Số Sói thường hỏi

Sói đầu đàn nhíu mày lắc đầu:"Không đạp ra đâu." không tin tưởng lắm, cô ta vận sức đạp mấy cái, quả nhiên cánh cửa không hề nhúc nhích.

"Sao vậy chứ?"

"Thẻ bài này có hiệu ứng phụ. Người mẹ sẽ không để con mình gặp nguy hiểm nên đã xây ngôi nhà vô cùng kiên cố." Sói đầu đàn uể oải giải thích, đêm nay lại không giết được ai rồi, đúng là xúi quẩy.

Sáng sớm hôm sau, mọi người tụ tập lại, họ bất ngờ khi không có ai chết.

"Sát nhân và sói ăn chay hết rồi à?" Số kinh ngạc

"Đêm qua có người ghé phòng tôi." quản ngục chậm rãi nói:"Tiếng chân nhiều, hẳn là sói."

"Ở đây có ai bị sát nhân ghé không?" Số ngẫm nghĩ một chút rồi hỏi lên.

Không ai trả lời, khẽ nhíu mày:"Sát không đi giết người?"

"Kỳ lạ. Đêm giết vẫn có người chết mà." lẩm bẩm. Điều đó tức là số không phải sát nhân, anh nghĩ mình đã giết sai người.

"Nhắc mới nhớ, sao cậu lại thẳng tay giết số như vậy? Không biết thương hoa tiếc ngọc sao?" đùa cợt

lạnh nhạt:"Trong trò chơi thì phân biệt gì chứ."

"Đừng tin cậu ta, cậu ta bị biến thái đấy." Thầy bói cười cười khoác vai :"Cậu ta có thù với gái đẹp, chỉ muốn tự tay giết hết thôi."

"Nhảm nhí." đẩy thầy bói ra:"Giờ treo cổ ai đây?"

" đi. Đêm qua tôi soi thấy ác." Thầy bói cũng nghiêm túc lại. Tất cả vote , cô ta cũng không chống cự.

Sau khi chết vẫn chưa có thông báo chiến thắng, tức là vẫn còn người phe ác. Mọi người lại vào rừng tìm thẻ bảo hộ, chắc hẳn đêm mai sẽ là đêm cuối.

Số là một cô gái với vai trò dân thường, cô tự cảm thấy vô cùng may mắn vì đã sống sót đến giờ, hiện tại cô đang tập trung tìm thẻ với hi vọng có thể sống tiếp tới cuối. Đang lững thững đi, chợt thấy trước mặt có những cái thẻ, quả nhiên là số may mắn mà! Cô vui mừng chạy tới.

"Oái!???!"

Đột nhiên phần đất dưới chân lún xuống, cô rơi xuống một cái hố sâu. kinh ngạc, sao ở đây lại có một cái hố?Làm sao để lên bây giờ?

"Cứu vớiiii."

Kêu gào một lúc lâu mới nghe thấy tiếng bước chân chầm chậm tới gần, rồi một giọng nói nhẹ nhàng vang lên trên miệng hố.

"Cô gái bên dưới, cô không có vũ khí chứ?"

"Tôi không có. Mau cứu tôi với!" mừng rỡ nói, chợt im bặt. Cô nhớ rõ trong những người còn sống, chỉ có cô là nữ!

"Không có sao? Thế thì tôi yên tâm rồi."

"..."

Di Giai uể oải đi kiểm tra hố tiếp theo, công sức cả một đêm!

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio