Hạ Nhạc Thiên nhanh chóng động não, tự hỏi biện pháp phá vỡ thế cân bằng bất lợi này.
Cũng không biết nữ quỷ đã bị Bug hoàn toàn điều khiển hay chưa, hay chính nữ quỷ tự chủ động tận động.
Khóe miệng nữ quỷ bỗng trễ xuống dưới, từ nụ cười biến thành vẻ khóc thút thít, sương đỏ xung quanh, nói đúng hơn là Quỷ Vực bắt đầu khuếch tán, xâm chiếm toàn bộ phòng chứa xác.
Hạ Nhạc Thiên cảm giác mình như rơi vào một không gian đặc dính, ngay cả giơ tay lên cũng phải dùng hết sức lực.
Không thể tiếp tục kéo dài nữa.
Cần phải nghĩ cách mới được, nếu không cậu sẽ lãng phí sức lực để chống cự sương đỏ, không thể đối phó Bug.
Nhưng tình huống này thật sự khiến Hạ Nhạc Thiên sắp bó tay chịu trói!
Đột nhiên, những ngăn tủ phía sau bắt đầu truyền ra âm thanh như móng tay gãi, chói tai làm người ta giật mình.
Những thi thể thể bên trong, chúng muốn ra ngoài!
Hạ Nhạc Thiên hít sâu một hơi, cố gắng duy trì bình tĩnh, quan sát kỹ lưỡng nữ quỷ trước mặt, muốn tìm ra vị trí của Bug.bg-ssp-{height:px}
Nhưng trên người nữ quỷ không hề có bất kỳ dấu hiệu xanh lục nào, Bug vẫn rất cẩn thận ẩn nấp, làm Hạ Nhạc Thiên như mò kim đáy bể.
Chợt, ánh mắt Hạ Nhạc Thiên rơi xuống hai chân nữ quỷ, cẳng chân mơ hồ có dấu vết cong vẹo, có vẻ như lúc còn sống từng bị đánh gãy xương cốt.
Quan trọng nhất là, Hạ Nhạc Thiên phát hiện móng tay nữ quỷ đều bị rút ra, đầu ngón tay còn dính lại vết máu và vết bầm tím, Hạ Nhạc Thiên chớp mắt nghĩ đến âm thanh cào ngăn tủ phía sau...
Không lẽ nữ quỷ lúc còn sống cũng từng bị nhốt trong một không gian bị phong kín, hít thở không thông mà chết sao?
Hạ Nhạc Thiên nghĩ đến đây, suy tư gì đánh giá gương mặt nữ quỷ, vì sao nó lại dùng tóc che đậy nửa bên mặt chứ?
Điều này làm Hạ Nhạc Thiên nhớ tới nữ quỷ áo đỏ ở thế giới Hiện Thực tên Tiểu Nhu.
Mặt của cô ấy bị tra tấn hủy dung, nên thường xuyên dùng tóc dài che khuất mặt, cho dù sau khi chết biến thành quỷ cũng làm như thế.
Vậy nữ quỷ này... Liệu có phải cũng gặp tình huống tương tự hay không?