Trái Kiwi nghe tài xế nói vậy thì có hơi nao nao, cũng may cô vẫn không quên mục đích ban đầu, hỏi: “Vậy KTV Tử Vong thì sao? Có xảy ra chuyện lạ gì không.”
Tài xế ngẫm nghĩ một phen, nói: “Cái này thì không biết, thành phố này vài tháng lại xảy ra một chuyện lạ, tôi không thể nhớ hết tất cả được.”
Trái Kiwi lập tức thất vọng, biết mình không thể hỏi được tin tức gì từ miệng tài xế.
Thảo nào từ đầu tới đuôi Hàn Mai Mai đều không có hứng thú nói chuyện với tài xế, có lẽ chị ấy đã sớm ý thức được việc này.
Hạ Nhạc Thiên vỗ vai Trái Kiwi, nhẹ nhàng lắc đầu.
Dường như đang an ủi Trái Kiwi đừng nản lòng.
Trên thực tế, những lời nói vừa nãy của tài xế, tuy không ích lợi gì cho nhiệm vụ, nhưng lại giúp Hạ Nhạc Thiên mở ra bí mật của quy tắc trò chơi, cũng coi như Trái Kiwi giúp cậu.
Cảm xúc của Trái Kiwi không quá tệ, ngồi thẳng người quay đầu xem cảnh vật ngoài cửa sổ, cũng không biết muốn nhìn cái gì.
Không bao lâu sau, tài xế chậm rãi dừng xe, nói với ba người: “Tới KTV Tử Vong rồi.”
Hàn Mai Mai trả tiền xuống xe.
Hạ Nhạc Thiên và Trái Kiwi cũng bước xuống, đứng ở ven đường đánh giá toà nhà trước mắt.
KTV Tử Vong có tầng lầu, bề ngoài trang trí khá là hào nhoáng xa hoa, chỉ cần đẩy cửa ra là có thể cảm nhận được khí lạnh phả vào mặt, thổi đi hơi nóng bám trên người, khiến người ta mát lạnh sảng khoái.
“Thân phận của năm thành viên kia có thể là quỷ, lát nữa chơi sự thật hay thử thách hãy chọn sự thật, chờ sau khi biết rõ bí mật của bọn chúng thì chọn thử thách đuổi đi.” Hạ Nhạc Thiên bỗng nhiên nói.
Hàn Mai Mai ừ một tiếng.
Trái Kiwi chắp tay trước ngực thầm cầu nguyện: “Làm ơn làm phước phù hộ ba người đều bình an sống sót.”
Ba người vuốt phẳng tâm lý một chút, sau đó mới đẩy cửa kính ra bước vào.
Lầu một là đại sảnh, xung quanh trống rỗng, chỉ có mấy bình hoa điểm xuyết trong đó.
Phía trong cùng có một quầy rất dài dựa tường, có một nữ phục vụ mặc tây trang màu đen đứng, thấy ba người bước vào liền nở nụ cười hoàn mỹ, “Hoan nghênh quý khách, ba vị thuê phòng sao?”
“Không phải, chúng tôi hẹn người, bọn họ ở phòng .” Hạ Nhạc Thiên nói.
Nụ cười của nữ phục vụ vẫn không thay đổi, nhiệt tình đưa tay ra hiệu mời: “Vậy xin theo tôi.”
Nữ phục vụ dẫn ba người lên lầu hai, đến trước phòng , “Chính là nơi này, cuối hành lang là buồng vệ sinh.”
Sau khi nói xong, nữ phục vụ lại đi thang máy trở về lầu một, tiếp tục nở nụ cười niềm nở, chờ đợi khách hàng tiếp theo.
Trái Kiwi nơm nớp lo sợ, nhỏ giọng hỏi: “Nữ phục vụ kia, không phải cũng là quỷ chứ?”
Hạ Nhạc Thiên âm thầm lắc đầu.
Mặc kệ nữ phục vụ kia rốt cuộc có phải quỷ hay không, trước mắt các người chơi cần phải cảnh giác vẫn là năm thành viên sắp chơi sự thật hay thử thách cùng bọn họ.
Hạ Nhạc Thiên chậm rãi đẩy cửa ra, năm người ngồi bên trong lập tức nhìn qua, bọn họ sôi nổi đứng lên, nhiệt tình nói: “Các người cũng là thành viên của Group Chat Tử Vong đúng không?”
Hàn Mai Mai bước lên một bước che chắn Trái Kiwi, cảnh giác đánh giá năm người.
Năm người này nhìn rất giống người sống, trong đó còn có một cô gái khoảng hơn tuổi, mặc một chiếc váy gợi cảm bó sát người, đánh một lớp phấn nền rẻ tiền, cùng với màu son đỏ rực bóng loáng.
Giơ tay nhấc chân đều mang theo vẻ tục tằng khó hiểu.
Bốn người còn lại đều là nam, trong đó có một thanh niên rất trẻ tuổi, mặt mũi lại hiện lên vẻ táo bạo hung ác.
Ba người khác đều có vẻ ngoài xấp xỉ tuổi.
Một người đàn ông mặc tây trang giày da, cả người toát lên khí chất và tu dưỡng tốt đẹp khắc vào trong xương cốt, đứng cùng những người khác càng khiến khung cảnh thoạt nhìn rất gai mắt.
Hai người còn lại rất bình thường, không có gì đặc biệt.
Một trong hai người còn có chút hướng nội, không giỏi giao tiếp, co rúm đứng ở phía sau không dám đi lên nói chuyện cùng đám Hạ Nhạc Thiên.
Hạ Nhạc Thiên gật đầu: “Đúng vậy, các người cũng là thành viên sao?”
Một thành viên trả lời: “Đúng vậy, chúng tôi là thành viên của Group Chat số .”
“Xin chào.” Hạ Nhạc Thiên chủ động vươn tay với đối phương.
Hắn cũng nắm lấy tay Hạ Nhạc Thiên, lung lay vài cái rồi thu tay lại, nhiệt tình hô: “Đến đây đến đây, mau ngồi xuống đi.”
Hạ Nhạc Thiên mỉm cười bước đến, trong lòng lại có chút nghi ngờ.
Không giống với lệ quỷ trong vũ hội mặt nạ, năm con quỷ này hoàn toàn không cần phải sắm vai [Người sống], nhưng kỳ quái là, thành viên bắt tay với Hạ Nhạc Thiên, lòng bàn tay lại rất ấm áp.
Hạ Nhạc Thiên thậm chí còn sờ được mạch đập đang nhảy lên trên cổ tay đối phương.
“Sao chỉ ba người vậy, hai thành viên còn lại đâu?” Người mặc tây trang đột nhiên hỏi.
Hạ Nhạc Thiên bày ra vẻ mặt bất đắc dĩ: “Hai cô gái còn lại trong người không khỏe, nên không tới.”
Nam tây trang ngồi bắt chéo hai chân, im lặng suy tư.
Cô gái khí chất thô tục liếc mắt nam tây trang một cái, nói: “Không cần lo cho hai người đó, chúng ta vẫn nên nhanh chóng bắt đầu trò chơi đi, vừa lúc thay đổi không khí, thế nào?”
Tim Trái Kiwi đập như trống dồn, nhưng bên ngoài vẫn tỏ vẻ bình thản ngồi lên ghế sofa, chỉ là sắc mặt hơi tái nhợt.
Hàn Mai Mai yên lặng nắm lấy tay Trái Kiwi.
Trái Kiwi lập tức siết chặt, khủng hoảng trong lòng tiêu tán hơn phân nửa.
Một thành viên bình thường khác lập tức nheo mắt cười: “Vậy nhanh nhanh bắt đầu đi, tôi có hơi gấp không chờ nổi rồi, hà hà.”
“Nhưng trước đó, chúng ta nên tự giới thiệu một chút, vậy mới thuận tiện chơi trò chơi.” Nữ thành viên cong môi lả lướt, khẽ vuốt tóc nói.
Không có người nào dị nghị.
Hạ Nhạc Thiên, Hàn Mai Mai và Trái Kiwi giới thiệu ID trò chơi của mình.
bg-ssp-{height:px}
Về phía năm thành viên kia, cô gái duy nhất trong đó tên Cao Tiểu Mỹ, nam tây trang gọi là Mê Luyến, hai người kế tiếp lần lượt là Trần Lập Siêu và Phương Tiểu Bắc, nam thành viên rụt rè ít nói cuối cùng nói hắn tên Hồng Mạo Tử.
Tên của năm người này đều giống đám Hạ Nhạc Thiên, nghe qua cũng biết là giả.
Sau khi tự giới thiệu, Trần Lập Siêu vô cùng nhiệt tình nói về quy tắc trò chơi.
“Quy tắc trò chơi rất đơn giản, chỗ này có một viên xúc xắc, mỗi người đều có một cơ hội tung xúc xắc, người có điểm lớn nhất là người thắng, điểm nhỏ nhất là kẻ thua cuộc, người thắng sẽ hỏi kẻ thua muốn chọn sự thật hay thử thách.”
“Kẻ thất bại phải chọn một trong hai, cần phải nghiêm khắc chấp hành yêu cầu mà người thắng đưa ra, nếu không sẽ bị coi như vi phạm quy tắc trò chơi.”
“Thế nào, đã rõ cả rồi chứ?”
“Vậy, lỡ như có hai số cùng lúc, phải làm sao bây giờ?” Trái Kiwi hỏi.
“Hỏi rất hay, nếu thật sự có loại tình huống này, vậy chỉ có thể coi như kẻ thất bại xui xẻo, cần phải chấp nhận hai lần trừng phạt.” Trần Lập Siêu nhún nhún vai, cười rất vui vẻ.
Sắc mặt Trái Kiwi hơi tái.
Căn phòng nhìn có vẻ rất náo nhiệt này, lại không biết sao lại khiến Trái Kiwi rét run.
“Ai mở điều hòa to vậy, đùi tôi đông cứng cả rồi.” Cao Tiểu Mỹ bỗng nhiên run chân, nhịn không được xoa xoa đùi, oán giận nói: “Mau tăng độ ấm lên.”
“A, tôi không cẩn thận ngồi lên điều khiển điều hòa, ngại quá.” Trần Lập Siêu vội cười làm lành, thuận tay chỉnh độ ấm lại.
Trái Kiwi: “……”
“Trở lại chuyện chính, ai bắt đầu trước?” Trần Lập Siêu xoa xoa tay, vô cùng chờ mong.
Năm người này giống như đã quên mất bia và đồ uống trên bàn, tất cả đều đắm chìm vào trò chơi lần này.
Ánh mắt Hạ Nhạc Thiên trầm xuống.
Lúc trước cậu đã nói với Hàn Mai Mai rằng mình sẽ là người đầu tiên tham gia trò chơi, để dễ dàng khống chế cục diện hơn.
Tuy lắc xúc xắc có rất nhiều biến số, nhưng lại có thể dùng thủ đoạn gian lận, người đầu tiên lắc xúc xắc chỉ sợ sẽ có chút bất lợi.
Đặc biệt là Hạ Nhạc Thiên chưa bao giờ chơi thứ đồ này.
Hàn Mai Mai quét mắt nhìn cậu, sau đó nói: “Để tôi bắt đầu trước.”
Trái Kiwi theo bản năng bắt lấy tay Hàn Mai Mai, trong mắt tràn đầy lo lắng, nhưng lại không lên tiếng ngăn cản, bởi vì —— cô cũng trốn không thoát.
Hàn Mai Mai nín thở tập trung tinh thần, nhìn chăm chú vào cục xúc xắc nho nhỏ trước mặt, sau đó bỏ nó vào trong ống, vung tay lắc đều.
Sau khi xốc vài lần, cô dựng ống xúc xắc lên bàn, chậm rãi mở ra.
Mặt trên xúc xắc hiện bốn dấu chấm.
Trái Kiwi thở phào một hơi, không kiềm được vui sướng, “Là bốn điểm!”
Hàn Mai Mai đẩy xúc xắc về phía năm thành viên, nói: “Đến lượt các người.”
Trần Lập Siêu nói: “Vậy để tôi làm người thứ hai đi.”
Hắn nhấc ống lắc lên, dùng động tác khá ngầu nhanh chóng thu xúc xắc vào trong ống, trên dưới lay động, cuối cùng cạch một tiếng đặt ống lên bàn, thổi bay cọng tóc trước trán, “Tôi cảm thấy nhất định là điểm.”
“Tôi không tin.” Cao Tiểu Mỹ ha ha cười nói, lại vứt mị nhãn cho Trần Lập Siêu, cất giọng làm nũng: “Nếu điểm số của tôi thấp nhất, anh đừng quá tàn nhẫn với tôi nha.”
Nhưng Trần Lập Siêu không nuốt được dáng vẻ này của cô ta, “Quy tắc trò chơi chính là quy tắc trò chơi, sao có thể vì cô dùng mỹ nhân kế mà bỏ qua được.”
“Không thú vị.” Cao Tiểu Mỹ trợn trắng mắt, có chút khó chịu liếc qua Hàn Mai Mai.
Bởi vì trong những cô gái ở đây, diện mạo xuất sắc nhất chính là Hàn Mai Mai, tuy rằng cô ăn mặc rất trung tính.
Xuất phát từ tâm lý ghen tị của phụ nữ, Cao Tiểu Mỹ nhịn không được hừ lạnh: “Vậy nếu người khác lắc trúng điểm thấp nhất, tốt nhất là anh cũng không được thương hoa tiếc ngọc.”
Trần Lập Siêu không để ý tới Cao Tiểu Mỹ, trực tiếp xốc ống xúc xắc lên, cười to nói: “Năm điểm, nếu không có người nào lắc ra điểm, vậy tôi chính là người thắng!”
Hắn hưng phấn quơ chân múa tay, thúc giục những người khác nhanh chóng lắc xúc xắc, “Mau mau mau, đến các người.”
Những người khác cũng phối hợp lắc xúc xắc.
Lần lượt lắc ra điểm, điểm, điểm.
Cuối cùng đến Cao Tiểu Mỹ, có lẽ là vận may của cô ta không tốt lắm, lắc ra điểm nhỏ nhất, chỉ có điểm.
Cuối cùng chỉ còn lại Hạ Nhạc Thiên và Trái Kiwi.
Hạ Nhạc Thiên cầm lấy xúc xắc, trong lòng yên lặng nói với bàn tay vàng luôn không có cảm giác tồn tại của mình: “Không biết mày có nghe được lời tao nói hay không, nhưng hiện tại là lúc mày xuất lực.”
Không biết bàn tay vàng có nghe được hay không...
Hạ Nhạc Thiên chỉ có thể âm thầm hy vọng vận khí của mình tốt một chút, lắc ra điểm hoặc là điểm.
Bằng không ván này đối với người chơi mà nói thì không có tiến triển gì cả.
Hạ Nhạc Thiên hít sâu, sau đó bắt đầu đong đưa xúc xắc.
Bỗng nhiên, phía trên ống xúc xắc đen nhánh không thể nhìn xuyên vào trong, chợt xuất hiện một con số màu xanh lục, hơn nữa còn theo động tác lay động của Hạ Nhạc Thiên mà không ngừng biến hóa.
[↓Bốn điểm]
[↓Ba điểm]
[↓Sáu điểm]
Tim Hạ Nhạc Thiên nhảy nhanh hơn một nhịp, áp chế cảm xúc mừng như điên trong lòng.
Bàn tay vàng của cậu cuối cùng cũng không làm nấm nữa, đã bắt đầu phô bày thực lực.
Bàn tay vàng: Đây là sân chơi của bổn cung!!