[Giai đoạn gần cuối của Thi Đấu Xếp Hạng, tăng thêm vài quy tắc đặc biệt.]
[] Trong lúc Thi Đấu Xếp Hạng, tân nhân ở thế giới Hiện Thực được đặc quyền bảo vệ trong một tháng, những người chơi muốn sát hại tân nhân sẽ bị trò chơi tước quyền tham gia Thi Đấu Xếp Hạng, người chơi có hành vi quá ác liệt sẽ bị trò chơi mạt sát.
[] Sau khi Thi Đấu Xếp Hạng kết thúc, điểm tích lũy sẽ được dùng trong Cửa hàng thứ , tăng thêm nhiều loại vật phẩm, chỉ có thể dùng điểm tích lũy để mua sắm.
[] Cửa hàng thứ sẽ giảm giá lớn vào ngày đầu tiên mở cửa, và chỉ mở trong vòng ngày.
[] Người chơi không đủ điểm tích lũy có thể đổi điểm Sinh Tồn thành điểm tích lũy, tỉ lệ : .
Toàn bộ người chơi đọc đi đọc lại nội dung mới bổ sung vài lần, vẻ mặt khác nhau.
Các tân nhân đều vui mừng khôn xiết, thậm chí hung hăng thở phào một hơi.
Trong một tháng này, bọn họ không cần lo lắng về an toàn của bản thân nữa, nhưng bên cạnh đó, bọn họ cũng phải tranh thủ nâng cao thực lực của mình, hoặc là tìm kiếm cái đùi to nào đó để ôm.
Chỉ có một số ít tân nhân ý thức được phải cố gắng đề cao thực lực của bản thân.
Nhưng những người chơi lâu năm lại nghĩ đến phần chìm của tảng băng.
Đầu tiên, thứ sáng tạo ra trò chơi này vì sao lại cập nhật trò chơi đúng lúc này?
Có phải vì chuyện của tổ chức Địa Ngục quá mức ầm ĩ hay không?
Hay là do gần đây tổ chức Địa Ngục đã gϊếŧ hại không ít tân nhân, nên trò chơi mới phải đưa ra thời gian bảo vệ tân nhân, chừa thời gian để tân nhân có thể trưởng thành.
Một nghi vấn hiện lên trong đầu mọi người, Trò Chơi Tử Vong có vẻ không thích người chơi tàn sát nhau, nhưng vì sao không hoàn toàn cấm tiệt luôn?
Còn chuyện thứ hai, là về điểm sinh tồn.
Từ lúc Thi Đấu Xếp Hạng diễn ra, một ít người chơi lâu năm phỏng đoán rằng điểm tích lũy rất có thể sẽ phát huy tác dụng vào một gian đoạn nào đó.
Tuy rằng có không ít người không muốn tham gia Thi Đấu Xếp Hạng nguy hiểm kia, nhưng cũng cảm thấy nếu trò chơi đã tổ chức Thi Đấu Xếp Hạng, vậy nhất định là có ý nghĩa sâu xa.
Điểm tích lũy càng nhiều càng tốt.
Chỉ là cứ như vậy, người chết sẽ càng nhiều.
Mà hôm nay, trò chơi cập nhật đã xác định điểm tích lũy có thể mua sắm đồ vật ở Cửa hàng thứ .
Tuy rằng nó chỉ mở cửa trong bảy ngày.
Có người suy đoán, vật phẩm mà cửa hàng này bán có lẽ cũng là đạo cụ trò chơi, chỉ là chủng loại và công năng sẽ mạnh hơn so với cửa hàng đầu tiên.
Cho nên dù trò chơi cập nhật chỉ đưa ra chút tin tức ít ỏi, vẫn làm vô số người chơi quyết định tham gia Thi Đấu Xếp Hạng.
Ngay từ ban đầu bọn họ rất biết tự lượng sức mình, biết không có cơ hội tiến vào Bảng Xếp Hạng, vì để sống sót lâu dài, có thể không tham gia Thi Đấu Xếp Hạng thì khỏi tham gia.
Nhưng hiện tại, Cửa hàng thứ hai quá mức cám dỗ.
-- nhất định phải tranh thủ kiếm nhiều điểm tích lũy trước khi Thi Đấu Xếp Hạng kết thúc.
Đây là ý định mạnh mẽ nhất trong lòng bọn họ ngay lúc này.
Sau khi Trần Đỉnh thấy nội dung đổi mới, trước tiên là liên lạc với Hạ Nhạc Thiên.
Hạ Nhạc Thiên cũng vừa xem xong nội dung đổi mới, Trần Đỉnh và Thích Lệ Phi đúng lúc gửi tin nhắn tới.
[Nâng Một Ngụm Rượu: Cậu đọc những thông tin trò chơi cập nhật chưa?]
[Đẹp Trai Kinh Thiên Địa Khϊếp Quỷ Thần: Trò chơi cập nhật một ít quy tắc, nhớ đọc.]
Hạ Nhạc Thiên thoáng do dự trong chớp mắt, trước tiên trả lời Trần Đỉnh.
[Da Da Hạ: Chờ một lát, bên chỗ tôi có chút việc, nói chuyện với anh sau.]
Sau đó lại mở khung chat với Thích Lệ Phi.
[Da Da Hạ: Thấy rồi, Trò Chơi Tử Vong đổi mới có phải vì chuyện của tổ chức Địa Ngục không?]
Hạ Nhạc Thiên lúc nào cũng chú ý đến tổ chức Địa Ngục.
Hơn nữa từ lúc cậu trở thành Người Chơi Tử Vong cho đến giờ, trò chơi cũng chỉ đổi mới hai lần.
So với tất cả trò chơi bình thường mà nói, tần suất cập nhật của App Trò Chơi Tử Vong ít đến đáng thương.
Rất khó để người chơi không liên tưởng đến tổ chức Địa Ngục.
Đặc biệt là nội dung mà trò chơi đổi mới, càng khiến người chơi mơ hồ.
Tân nhân trong trò chơi hầu như đều được xếp vào quần thể tương đối yếu thế, là mục tiêu dễ bị tổ chức Địa Ngục theo dõi nhất.
Hơn nữa tố chất tâm lý của tân nhân vốn không cao, rất dễ dàng bị coi như con mồi để thử điều kiện gϊếŧ người của lệ quỷ.
Có lẽ chính vì như thế, vị Thần tối cao kia mới đưa ra thời hạn bảo vệ cho tân nhân.
Nhưng nói cũng lạ.
Nếu đã đưa ra quy tắc bảo vệ, có phải vị Thần tối cao kia cũng không đồng ý người chơi gϊếŧ hại nhau ở thế giới Hiện Thực hay không?
Nhưng tại sao Thần không hoàn toàn cấm hành vi này luôn?
Chẳng lẽ trong đó còn có điều gì đang được che giấu --
Hạ Nhạc Thiên chợt bắt được một tia linh cảm, mơ hồ ý thức được nguyên nhân.
Mà lúc này Thích Lệ Phi vừa lúc gửi tin nhắn tới, Hạ Nhạc Thiên không thể không dừng suy nghĩ.bg-ssp-{height:px}
[Đẹp Trai Kinh Thiên Địa Khϊếp Quỷ Thần: Thần không hy vọng người chơi tàn sát nhau, nhưng sẽ không hoàn toàn ngăn cấm, địa vị của hắn không cho phép hắn nhúng tay vào dòng chảy tự nhiên của nhân loại.]
[Đẹp Trai Kinh Thiên Địa Khϊếp Quỷ Thần: Nhưng chuyện này không có nghĩa là bọn họ có thể tùy ý gϊếŧ chết những tân nhân còn chưa trưởng thành.]
Hạ Nhạc Thiên xem xong, trong lòng nghĩ thầm quả nhiên là thế này.
Tuy rằng Thần cấm người chơi gϊếŧ chết nhau, nhưng thiên tính của con người, cộng thêm địa vị không bình thường của "hắn", đã quyết định "hắn" sẽ không để ý tới những việc này.
Trừ khi thật sự ảnh hưởng đến cân bằng trò chơi, "hắn" mới có thể ra tay.
Chỉ là tuy tân nhân được bảo vệ trong một tháng, nhưng nếu bọn họ không nỗ lực trưởng thành, cuối cùng chỉ sợ vẫn không thoát khỏi con đường chết non trong trò chơi.
Trừ chuyện này ra, tổ chức Địa Ngục hẳn sẽ không tiếp tục xuống tay không kiêng nể gì với tân nhân như trước.
Bọn chúng chỉ có thể dời mục tiêu qua những người chơi đã từng tham gia trò chơi một lần, chỉ là những người chơi này chưa chắc sẽ dễ lừa gạt như tân nhân.
Trò Chơi Tử Vong vốn chỉ là cuộc tranh đấu giữa người và lệ quỷ, nhưng hiện tại, giữ người với người cùng xuất hiện mâu thuẫn với nhau.
Tuy rằng lúc đầu cũng đã xuất hiện xu thế người tranh với người, nhưng càng lúc càng nghiêm trọng.
Về phần điểm tích lũy.
Hạ Nhạc Thiên chính là người chơi có số điểm tích lũy nhiều nhất trong toàn bộ Người Chơi Tử Vong.
Đến chừng đó có lẽ cậu có thể thử chuyển điểm tích lũy cho Trần Đỉnh và Bùi Anh, nói không chừng Cửa hàng thứ sẽ bán đạo cụ trò chơi.
Tuy rằng khả năng này không cao lắm.
Sau đó, Hạ Nhạc Thiên và Thích Lệ Phi lại trò chuyện vài câu rồi kết thúc đối thoại.
Cậu bắt đầu liên lạc với Trần Đỉnh.
[Da Da Hạ: Tôi xong việc rồi, chỗ anh có tình huống gì mới sao?]
Có lẽ Trần Đỉnh vẫn luôn nhìn chằm chằm điện thoại, không đến vài giây đã trả lời.
[Nâng Một Ngụm Rượu: Có người nghi ngờ trò chơi đổi mới liên quan đến tổ chức Địa Ngục, ngoài ra còn có một ít người chơi chuẩn bị liên hợp lại thành lập một tổ chức Người Chơi.]
[Da Da Hạ: Có rất nhiều người chơi gia nhập sao?]
[Nâng Một Ngụm Rượu: Nghe nói chỉ có mấy chục người chơi lâu năm tham gia, còn lại đa số đều là tân nhân muốn tìm chỗ dựa, một người chơi tôi quen biết vừa mới nhắn tin riêng cho tôi, hỏi tôi có muốn gia nhập tổ chức không, chỉ là tôi vẫn chưa trả lời hắn, muốn cùng cậu thương lượng chuyện này.]
Hạ Nhạc Thiên thấy thế thì trầm tư.
Tổ chức Người Chơi sao......
Tuy gia nhập tổ chức có lẽ sẽ được bảo đảm, nhưng không ai chắc chắn rằng tất cả người trong tổ chức đều người chơi đứng về phía chính nghĩa.
Hiện tại trừ khi thành viên tổ chức Địa Ngục tự sát hết, nếu không thì bọn chúng có thể ngụy trang thành người chơi bình thường, trà trộn vào tổ chức Người Chơi......
Một khi như vậy, những người gia nhập tổ chức Người Chơi, chỉ sợ sẽ càng thêm nguy hiểm.
Nhưng Hạ Nhạc Thiên vẫn muốn nghe ý kiến của Trần Đỉnh rồi mới quyết định.
[Da Da Hạ: Vậy anh nghĩ như thế nào?]
[Nâng Một Ngụm Rượu: Nguồn tin tức của ba người chúng ta vẫn còn hạn chế, nếu tôi nhân dịp này gia nhập tổ chức Người Chơi, có lẽ sẽ có lợi cho chúng ta hơn.]
[Nâng Một Ngụm Rượu: Chỉ là, tôi muốn nghe ý kiến của cậu.]
[Da Da Hạ: Bùi Anh thì sao, cô ấy nói thế nào? Cũng cảm thấy hẳn nên gia nhập tổ chức Người Chơi sao?]
Trần Đỉnh nhìn thấy tin nhắn này của Hạ Nhạc Thiên thì giương mắt nhìn hạ Bùi Anh.
Bùi Anh thấy vậy bèn hỏi: "Vương Tiểu Minh nói gì vậy?"
Trần Đỉnh nói: "Cậu ấy hỏi em nghĩ như thế nào."
Giọng nói Bùi Anh vẫn dịu dàng trước sau như một, "Mặc kệ là từ lý trí hay là phương diện nào khác, em đều không muốn anh gia nhập tổ chức này."
Trần Đỉnh im lặng trong chốc lát, "Anh hiểu ý của em."
Bùi Anh dịu dàng nhìn Trần Đỉnh, "Em biết anh nhất định hiểu rõ việc gia nhập tổ chức Người Chơi rất nguy hiểm, nói không chừng sẽ có nhiều thành viên của tổ chức Địa Ngục trà trộn vào đó, một khi bọn họ phát hiện chúng ta có liên quan đến Da Da Hạ...... Anh nghĩ sẽ hậu quả gì?"
"Chúng ta sẽ bị trói đi như lần trước, trở thành gánh nặng của Vương Tiểu Minh, hiện tại cậu ấy đã là đệ nhất Bảng Xếp Hạng, vốn đã bị vô số người theo dõi." Trần Đỉnh bình tĩnh nói.
Bùi Anh nhẹ nhàng vén tóc ra sau tai, lại hỏi: "Nếu anh đã biết, vì sao còn muốn vào tổ chức Người Chơi?"
Trần Đỉnh chậm rãi nắm tay Bùi Anh, biểu tình nghiêm nghị, "Muốn có được lợi ích, trước tiên phải trả giá."
Hắn dừng một chút, tiếp tục nói: "Huống chi...... Anh không định để em cũng gia nhập tổ chức Người Chơi."
Bùi Anh nghe xong không những không cảm động, ngược lại còn mím môi thất vọng, lửa giận trong lòng bùng lên.
Hai người đã cùng nhau trải qua nhiều nguy hiểm như vậy rồi, nhưng đến tận bây giờ, Trần Đỉnh vẫn lựa chọn một mình đối mặt với nguy hiểm.
Giáo dưỡng nhiều năm giúp Bùi Anh vẫn giữ được bình tĩnh, nhìn Trần Đỉnh nói: "Đây là nguyên nhân khiến anh biết rõ nguy hiểm mà vẫn kiên trì gia nhập tổ chức Người Chơi sao?"
Trần Đỉnh nháy mắt im lặng.
Bùi Anh thất vọng vô cùng, "Trần Đỉnh, anh có từng nghĩ tới việc em có đồng ý để anh mạo hiểm một mình hay không chưa? Không phải chúng ta đã nói sẽ cùng nhau đối mặt với nguy hiểm sao, cho dù chết cũng phải chết cùng một chỗ sao?"
Trần Đỉnh há miệng thở dốc, lại phát hiện cổ họng mình nghẹn lại.
Dường như ước định mỏng manh mà lúc trước hai người từng hứa hẹn, tất cả đều tan thành bọt biển.
"Anh cảm thấy làm như vậy là đang bảo vệ em sao, nhưng em càng không muốn sống ở thế giới không có anh, Trần Đỉnh, chúng ta chết cũng phải chết cùng một chỗ." Bùi Anh nhẹ giọng nói, trong mắt tràn đầy kiên định.
Trần Đỉnh không nói gì, chỉ là gắt gao nắm chặt tay Bùi Anh.
Editor: Trần Đỉnh kiểu: Anh hiểu ý em rồi, anh sai rồi, lần sau anh còn dám nữa.