Phân Cách

chương 33: 33: tôi cảm thấy chúng ta có thể làm bạn tình​

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Sau khi dục vọng bị lấp đầy luôn là có thể ngủ rất ngon, giống như là sau khi ăn uống no đủ ngủ một buổi trưa, cảm giác khi tỉnh lại đều là khác nhau.

Thân thể lưu lại vui vẻ của tối hôm qua, Tống Ngôn Khê trong chăn cọ cọ, trực tiếp dán lên thân thể mềm mại còn muốn trơn hơn cái chăn kế bên.

Nàng mở mắt ra, nhìn Thẩm Khanh Vãn ngủ ở trong lồng ngực của mình, con mắt cong cong cười lên.

"Tiểu mỹ nhân, chào buổi sáng." Tống Ngôn Khê biết Thẩm Khanh Vãn chưa tỉnh, nhưng vẫn là muốn chào hỏi với cô.

Một tháng gần đây, Tống Ngôn Khê là có mục đích đang tìm kiếm Thẩm Khanh Vãn, muốn cùng cô gặp lại là thứ yếu, dục vọng chủ yếu, đương nhiên vẫn là muốn cùng cô lên giường đơn giản như vậy.

"Ăn" được một lần thì càng muốn ăn thêm nữa đại khái chính là tâm lí bây giờ của Tống Ngôn Khê, nàng yêu thích nữ nhân, xu hướng tình dục cũng là thời gian rất sớm thì rõ ràng.

So với xú nam nhân, nàng càng yêu thích thân thể mềm nhũn của nữ nhân, còn có ở trên giường khi bị chính mình chiếm hữu phát ra ngâm khẽ nhỏ nhẹ.

Tống Ngôn Khê chiếm cứ quyền chủ động đã sớm thành một loại quen thuộc, mà bạn gái tình một đêm của nàng đều là phái hưởng thụ, cơ hồ không động tới ý nghĩ muốn phản công.

Cứ như vậy, Tống Ngôn Khê vẫn cảm thấy việc này và tự an ủi không khác nhau gì cả, thậm chí cảm thấy cùng với bạn gái kỹ thuật không tốt khác chạm nàng, chẳng bằng tự an ủi càng thoải mái hơn.

Nhưng mà, sau khi cùng Thẩm Khanh Vãn làm hai lần này, Tống Ngôn Khê giống như là mở ra cửa lớn của thế giới mới, rốt cuộc tìm được khác biệt bị người khác đè và tự an ủi.

Thẩm Khanh Vãn nhìn qua một bộ dáng dấp đại tỷ tỷ ôn nhu, nhưng mà ở trên giường lại nhiệt tình đến liền muốn đem chính mình giết chết.

Cô đem mình đè xuống giường, biến đổi các loại tư thế, các loại kỹ xảo đòi hỏi.

Ép tới Tống Ngôn Khê cả ý nghĩ phản công cũng không dám sinh ra, chỉ có thể bị cô lần lượt đưa lên đỉnh điểm.

Nghĩ đến tối hôm qua chính mình bị Thẩm Khanh Vãn làm khóc rồi, Tống Ngôn Khê mím môi, ánh mắt nhìn Thẩm Khanh Vãn từ mới bắt đầu vui sướng đến thưởng thức, lại tới nhiệt tình cùng yêu thích.

Không sai, Tống Ngôn Khê chính là rất yêu thích Thẩm Khanh Vãn, thích loại như cô, khí chất của cô, càng yêu thích cô ở trên giường đem mình làm cho muốn sống muốn chết.

Tống Ngôn Khê mơ hồ cảm giác mình đối với Thẩm Khanh Vãn là không giống, các bạn gái khác, sau khi nàng chỉ muốn chuyện tình một đêm cũng không gặp nữa, nhưng làm cùng Thẩm Khanh Vãn, nàng lại muốn đem chuyện tình một đêm phát triển thành mấy đêm, nhiều đêm, thậm chí chuyện đêm.

Đương nhiên, Tống Ngôn Khê không phải là bởi vì nếm trải cao trào ngon ngọt mới như vậy, nàng cũng muốn Thẩm Khanh Vãn, cũng muốn nhìn nữ nhân Thẩm Khanh Vãn như vậy, ở trong lồng ngực của mình hóa thành nước, đến cùng sẽ mềm thành hình dáng gì.

Tống Ngôn Khê ôm Thẩm Khanh Vãn lại nằm một lúc, dư vị tối hôm qua lưu lại.

Mãi đến tận nàng cảm thấy cái bụng có chút đói bụng, lúc này mới đứng dậy xuống giường, đi vào phòng tắm.

Dự định làm sạch thân thể một chút, cùng Thẩm Khanh Vãn cố gắng nói chuyện nữa.

Vì giảm bớt uể oải eo đau mềm chân, Tống Ngôn Khê thả tràn đầy một bồn nước nóng dự định tắm rửa.

Ở sau khi nàng đi vào mấy phút, Thẩm Khanh Vãn mới từ từ tỉnh lại.

So với Tống Ngôn Khê tinh thần dồi dào, Thẩm Khanh Vãn lại có chút dại ra, cô nằm ở trên giường, bởi vì tối hôm qua cũng không phải uống đến say mèm, cô không có đau đầu sau khi say rượu, đối lập, cô cũng nhớ tới chuyện phát sinh.

Nghĩ đến chính mình to gan như vậy mà dẫn dắt Tống Ngôn Khê đi tới khách sạn, lại một lần cùng nàng lên giường.

So với mơ hồ của lần đầu tiên, hình ảnh của tối hôm qua càng rõ ràng, cô nhớ tới mình là làm sao đem quần áo của Tống Ngôn Khê cởi đi, lại là làm sao không chịu buông tha ở trên người nàng đòi lấy, đem người làm khóc cũng không chịu dừng lại.

Nghĩ tới tất cả thứ này, Thẩm Khanh Vãn cảm thấy mờ mịt lại lúng túng, không nghĩ tới lần nữa gặp phải Tống Ngôn Khê, vậy mà lại làm cùng nàng.

Thẩm Khanh Vãn biết Tống Ngôn Khê chưa đi, đèn trong phòng tắm mở, thanh âm nước bị lay động cũng rất rõ ràng.

Nghĩ đến chính mình hai lần bởi vì chuyện công tác phiền lòng mà ra ngoài mua say, rồi lại hai lần đều gặp phải Tống Ngôn Khê cùng nàng lên giường, Thẩm Khanh Vãn cũng không biết phải hình dung như thế nào loại duyên phận quỷ dị này.

Mặt trên điện thoại là tin tức Vương Lộ gởi tới, nói là Lý Bình đem tranh phác thảo của chính mình vứt vào thùng rác, bị nàng lượm trở về.

Chỉ là trong thùng rác có người đổ mực, dẫn đến phần lớn tranh phác thảo bị mực nước làm cho không còn nguyên hình, nhìn Vương Lộ nhặt về những bản thảo không nhìn ra nguyên trạng kia.

Viền mắt Thẩm Khanh Vãn lóe qua một vệt hồng, cô hít sâu một hơi, đem chua xót trong lòng đè xuống, phủ lên áo tắm bên cạnh, lấy ra thuốc trong túi của mình, ngồi ở trên ghế salông hút.

Thẩm Khanh Vãn không thích uống rượu, hút thuốc cũng là thói quen sau khi cô về nước mới một lần nữa nhiễm phải.

Mấy năm trước, Thẩm Khanh Vãn bởi vì thiết kế áp lực quá lớn, tiếp xúc được đồ vật khói thuốc này.

Cô chán ghét mùi thuốc lá, nhưng không thể phủ nhận, khi hút thuốc xác thực sẽ làm đầu tỉnh táo rất nhiều, cũng sẽ để nỗi lòng xao động yên tĩnh lại.

Thẩm Khanh Vãn hít sâu một cái, chậm rãi phun ra khói thuốc.

Tống Ngôn Khê từ phòng tắm đi ra, thấy được chính là cảnh này.

Trong phòng để lại mùi thuốc lá không ít, cái gạt tàn thuốc lá trước bàn của Thẩm Khanh Vãn đã lưu lại ba cái tàn thuốc hút qua.

Cô ăn mặc áo tắm màu trắng, lộ ra cẳng chân dài nhỏ, ưu nhã gấp cùng nhau.

Áo tắm rộng lớn, cũng đem thân thể gầy gò của cô có vẻ càng thêm yếu ớt.

Tóc dài màu cafe của cô tàn ra, mệt mỏi tựa ở trên ghế salông.

Giờ khắc này cảm giác Thẩm Khanh Vãn cho Tống Ngôn Khê có chút khác nhau, hai người mỗi lần gặp mặt đều là ở quán bar, dù cho ở địa phương tùy ý phóng túng kia, Thẩm Khanh Vãn vẫn sẽ mặc chỉnh tề, đem quần áo xử lý cẩn thận tỉ mỉ, tóc cũng không có nửa điểm ngổn ngang.

Cô là người sạch sẽ lại thận trọng, ngay cả khí chất và khí tức trên người cô đều mang theo tao nhã khắc sâu ở trong xương.

Lúc này, cô yên tĩnh hút thuốc, trong phòng tích tụ một tầng xám nhạt, dường như màu xám khói thuốc lưu lại còn đang ở trong không khí.

Cặp mắt nửa khép kia có chút mê ly, đuôi mắt rủ xuống trong ôn nhu lại thêm mê hoặc có chút hiếm thấy.

Ở trong phòng sáng sủa, trên người tỏa ra cô độc và sa sút lại rõ ràng như vậy, Thẩm Khanh Vãn như vậy để Tống Ngôn Khê rất muốn đi tới ôm lấy cô, nhưng quan hệ của hai người, cũng không thích hợp chính mình làm như vậy..

"Cô tỉnh rồi." Tống Ngôn Khê đứng trước cửa cửa phòng tắm, nàng lên tiếng chào hỏi.

Thẩm Khanh Vãn không có ý tứ tán gẫu, cô nhìn chính mình một cái, gật đầu mang tính chào hỏi, rất nhanh lại vắng lặng ở thế giới của bản thân cô, dường như Tống Ngôn Khê cũng không tồn tại.

Thái độ như vậy để Tống Ngôn Khê có chút không vui, nàng cảm thấy Thẩm Khanh Vãn có rất nhiều mặt, mặt ngoài cô nhã nhặn lịch sự tao nhã, như thánh nữ không dính khói bụi trần gian, lên giường lại đối với mình nhiệt tình như vậy.

Đáng tiếc, sau khi xuống giường, thái độ của cô đối xử với mình lại bắt đầu xa lánh lên.

Tống Ngôn Khê bĩu môi, nàng dứt khoác đi tới đứng trước mặt Thẩm Khanh Vãn, to gan dùng hai tay ấn lại bờ vai của Thẩm Khanh Vãn, đem cô đè ở trên ghế salông.

Đối với cách làm của Tống Ngôn Khê, Thẩm Khanh Vãn nhíu mày, vừa muốn nói gì, thuốc ngoài miệng bị đối phương hút đi rồi.

Tống Ngôn Khê đem "Chiến lợi phẩm" của chính mình đặt ở bên miệng, cắn vào tàn thuốc Thẩm Khanh Vãn vừa cắn qua, đem thuốc cô chưa hút xong tinh tế thưởng thức.

Hai người ngồi đối mặt nhau, trên người Tống Ngôn Khê còn lưu lại mùi thơm sau khi tắm xong, tóc ướt át của nàng tản xuống, đem khăn tắm mỏng manh xối đến càng lộ.

Cách lớp vải mỏng manh kia, Thẩm Khanh Vãn có thể tinh tường thấy được hai viên vật hồng mềm mại trước ngực kia.

Cô quay đầu qua không muốn nhìn nữa, Tống Ngôn Khê cũng không nguyện như ý cô, miễn cưỡng đem mặt của cô vặn trở lại.

"Cô làm cái.." Thẩm Khanh Vãn không thích người xa lạ đụng vào, cho dù cô và Tống Ngôn Khê đã làm chuyện thân mật nhất, nhưng đối với cô mà nói, Tống Ngôn Khê chính là cái người xa lạ cả tên cũng không biết.

"Tiểu mỹ nhân thực sự là xuống giường thì vô tình, rõ ràng tối hôm qua nhiệt tình muốn tôi như vậy, hiện tại lại lạnh nhạt muốn chết.

Chỗ đó của tôi sưng lên rồi, đều là cô làm." Tống Ngôn Khê chán ghét Thẩm Khanh Vãn sau khi xuống giường thì một bộ dáng dấp lạnh lùng đối với mình, hoàn toàn không quen, thời điểm vừa tắm rửa nàng sờ sờ chân, nơi đó bị Thẩm Khanh Vãn "Bắt nạt" một đêm, trực tiếp sưng lên, thời điểm bước đi ma sát kích thích phải, đều sẽ để Tống Ngôn Khê cảm thấy khó chịu.

Thêm vào nàng thể chất mẫn cảm đặc biệt, nàng thậm chí cảm giác mình hôm nay cũng không cách mặc quần lót nữa rồi.

Nghe lời nói trắng trợn của Tống Ngôn Khê, trên mặt Thẩm Khanh Vãn ửng đỏ, cô biết mình tối hôm qua là có chút hơi quá, nhưng mà Tống Ngôn Khê thì ở trước mặt mình đem tình huống của cái loại địa phương đó nói ra, khó tránh khỏi có chút quá ngượng ngùng rồi.

Thẩm Khanh Vãn không biết nên nói cái gì cho phải, lúc này, Tống Ngôn Khê hít sâu một ngụm thuốc, đem tàn thuốc phủi đến trong cái gạt tàn thuốc, lại đem khói thuốc trong miệng thổi tới về phía mặt cũa mình.

Nàng không an phận dựa vào, mông thịt mềm mại ngồi ở trên chân của mình ma sát nhau, cảm giác rõ ràng đến quá mức kia, hoàn toàn nói rõ, trên người căn bản không có mặc quần lót, ngoại trừ cái khăn tắm kia cái gì cũng không che đậy, không còn gì khác.

Thẩm Khanh Vãn ngẩng đầu lên, trước tầm mắt là khói thuốc Tống Ngôn Khê thổi ra, che phủ tầm mắt của chính mình, nhưng cũng đem nửa mặt của Tống Ngôn Khê giấu đến mông lung.

Mùi tùng tuyết trên người nàng ở sau khi tắm xong không có trở nên nhạt, trái lại càng nồng nặc.

Tóc màu lam đậm gặp nước trở nên đậm chút, con ngươi màu lam xinh đẹp kia ở sau khói thuốc nhìn mình, cách xa nhau không quá mấy centimet.

Cảm thấy nhiệt khí Tống Ngôn Khê thổi ra phun ở bên tai mình, một khắc đó, Thẩm Khanh Vãn rõ ràng cảm giác được thân thể của chính mình nổi lên da gà mẫn cảm.

"Nó rất mẫn cảm, làm nhiều rồi sẽ sưng, khi đụng tới còn sẽ phát run.

Nó có thể cảm giác được chủ nhân chân chính của mình là ai, ai cho nó vui sướng, nó sẽ nhớ cái tốt của người đó." Tống Ngôn Khê không có nói rõ "Nó" trong miệng là ai, lại dùng hành động cho Thẩm Khanh Vãn đáp án.

Cảm thấy Tống Ngôn Khê đem chân tách đến càng rộng, nàng kéo lên áo tắm của mình, đem cánh hoa ướt mềm dưới thân kia dán ở trên bụng dưới của mình.

Trong nháy mắt, vật mềm kia đang co rút lại phát run, nhiệt độ nóng bỏng theo bụng lan truyền đến đại não, để Thẩm Khanh Vãn lập tức hiểu rõ được, mẫn cảm còn phát run kia, rốt cuộc là ai.

"Đã kết thúc rồi, vị nữ sĩ này, tôi không muốn cùng cô có liên quan càng nhiều nữa." Thẩm Khanh Vãn liếc nhìn Tống Ngôn Khê, ý thức được người trước mặt tuyệt đối cùng mình là người của hai thế giới.

Cô nhẹ nhàng đẩy Tống Ngôn Khê ra, phát hiện đối phương dựa vào vật mềm của chính mình lại còn lưu luyến co vào một chút, cánh hoa muốn cắn lấy mút lấy bụng của chính mình, lại vẫn là bị tách ra rồi.

"Chậc..

Tiểu mỹ nhân quả nhiên là xuống giường thì không muốn nhận người, cảm giác tôi thích cùng cô làm, tối ngày hôm qua dáng vẻ cô muốn tôi nói rõ cô cũng không chán ghét tôi, tôi cảm thấy chúng ta có thể làm bạn tình, loại trường kỳ."

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio