Vốn dĩ Tống Ngôn Khê muốn an bài Quý Thanh Cừ và Thẩm Khanh Vãn gặp mặt rồi ăn cơm, kết quả Quý Thanh Cừ vừa tới khách sạn thả xuống hành lý thì phải ra ngoài, lần này nàng tới không chỉ là tham gia hoạt động show, còn đáp ứng người mẫu giúp nàng hợp tác chụp đường phố.
Tống Ngôn Khê biết nàng bận, đành phải thôi, quyết định hôm nào lại hẹn thì được.
Quý Thanh Cừ đi ra khách sạn, Anne gửi tới tin tức hỏi mình tới chỗ nào, nói nàng đã đến rồi, Quý Thanh Cừ trả lời một câu "đến liền", lái xe đi đến địa phương chụp đường phố.
Cái gọi là chụp đường phố cũng không phải tùy tiện tìm một chỗ chụp mấy tấm hình thì xong việc, chụp đường phố xuất sắc phải chọn một chỗ chỗ tốt, tia sáng và đoàn người, bao gồm khí hậu đều rất quan trọng.
Chụp đường phố càng thêm thử thách trường thi biểu hiện năng lực của nhà nhiếp ảnh, cùng với cách nghĩ và bản lĩnh của nàng.
Quý Thanh Cừ cũng giúp không ít người mẫu từng chụp ảnh đường phố, phần lớn đều được fan nói chuyện hăng say.
Tuy Quý Thanh Cừ thấp điệu, thế nhưng người mẫu cũng có hợp tác thả ra ảnh chụp chung.
Không ít fan thấy được nhà nhiếp ảnh lại là nhan sắc cao đến quá đáng, vóc người cũng tốt đến cơ hồ có thể làm người mẫu, suýt chút nữa nhảy làm fan, dẫn đến fan của Quý Thanh Cừ có rất nhiều trên các mạng xã hội lớn.
Nàng lái xe đến bên cạnh xe bảo mẫu của Anne, chờ trợ lý phía ngoài thấy được Quý Thanh Cừ đến rồi, đem người dẫn đến trong xe.
Vào lúc này Anne đã thay xong quần áo hôm nay muốn chụp hình, một bộ váy ngắn màu đỏ tươi đẹp mà hoa lệ, trên chân còn mang một đôi giày cao gót "Hận trời cao" (cao quá cm).
Thấy được nàng chuẩn bị quần áo chụp đường phố, Quý Thanh Cừ nhíu mày, bắt đầu suy tư rốt cuộc là công ty người quản lý của Anne không đáng tin, hay là nói bản thân nàng thì yêu thích phong cách làm như vậy.
"Quý lão sư, làm sao vậy?" Trợ lý thấy được Quý Thanh Cừ cau mày, cảm giác sự tình không quá đơn giản, ở giới thời trang, nhà thiết kế và nhà nhiếp ảnh đều có tính khí của chính mình, Quý Thanh Cừ ở trong giới là đại biểu tính tình tốt, nhưng không có nghĩa là nàng sẽ không phát hỏa.
Người từng hợp tác biết, một khi Quý Thanh Cừ cau mày, thì nói rõ nàng không phải rất hài lòng.
"Ngươi bình thường trên đường phố ăn bữa sáng cũng sẽ mặc thành như vậy?" Quý Thanh Cừ chỉ chỉ lễ phục giá cả không ít của Anne, đối phương lắc đầu một cái, Quý Thanh Cừ giễu cợt một tiếng, quay đầu đi nhìn trợ lý.
"Ta không cho là chụp ảnh đường phố mang tính mục đích rõ ràng có thể chụp ra hiệu quả tốt, các ngươi có mang quần áo khác tới không? Nếu như không có, hôm nay chụp hình chấm dứt ở đây." Quý Thanh Cừ hai tay vòng ở trước ngực, âm thanh nàng có chút thấp, hiển nhiên không phải đùa giỡn.
Trợ lý có chút hoảng rồi, vội vàng gọi cho người đại diện, sau khi nói rõ tình huống, bắt đầu ở tủ quần áo của xe bảo mẫu lăn qua lộn lại.
Quý Thanh Cừ nhìn quần áo một chút nàng lục ra, tùy ý tìm áo sơ mi trắng có chút nhăn nheo, lại cầm một cái quần dài màu đen đơn giản quá mức cho Anne.
Thấy được hai cái quần áo này, trợ lý cau mày, nàng vừa muốn nói gì, Anne bỗng nhiên đối với nàng làm cái tư thế xuỵt.
"Quý lão sư, ta thay quần áo." Anne nói qua, ngay ở trước mặt Quý Thanh Cừ cởi váy, người mẫu đã quen thuộc từ lâu thân thể của chính mình được vây xem, cũng nuôi thành tập quán này.
Quý Thanh Cừ tựa ở một bên yên tĩnh nhìn, kỳ thực nàng cũng quen chuyện như vậy, thấy được thân thể nữ nhân không hề có cảm giác gì, điều này làm cho nàng không khỏi nhớ tới một ít nghi ngờ kỳ quái.
Xác thực, chính mình quen thuộc thấy được thân thể nữ tính, nhưng mà tại sao khi nhìn thấy thân thể tỷ tỷ nhà mình sẽ cảm thấy ngại ngùng chứ? Tỷ tỷ cùng mình từ nhỏ cùng nhau lớn lên, theo lý thuyết chính mình hẳn là không ngại thấy được thân thể chị ấy nhất.
Quý Thanh Cừ suy nghĩ miên man, bỗng nhiên giơ tay lên, chỉ chỉ áo lót của Anne.
"Đừng mặc áo lót, cứ như vậy." Quý Thanh Cừ nói xong, tiểu trợ lý cuối cùng không nhịn được mở miệng chất vấn nguyên nhân, Quý Thanh Cừ không dự định để ý đến nàng, chỉ nhìn Anne, trong mắt mang theo mấy phần kiên trì làm nhà nhiếp ảnh.
Anne gật đầu, không có mặc áo lót, cứ như vậy đem áo sơ mi rộng kia mặc lên người, lại tròng lên quần, thay đổi đôi giày martin.
Thấy được nàng ăn mặc bây giờ, Quý Thanh Cừ cuối cùng cũng coi như cảm thấy hợp mắt chút, nàng đi tới, đem vạt áo áo sơ mi của đối phương rộng mở kéo cùng nhau, ở trên rốn Annne buộc lại cái gúc.
Lại đem cúc áo áo sơ mi của nàng mở ra, tùy ý bẻ đi một chút.
Mắt thấy Quý Thanh Cừ chỉ là tùy ý cải tạo một phen, áo sơ mi nhăn nhúm không còn lười nhác của trước đó, trái lại hiển hiện ra một loại tùy ý và hiện thực, đây mới là cảm giác chụp ảnh đường phố chân chính cần.
"Mấy fan kia sở dĩ muốn xem chụp ảnh đường phố, là bởi vì họ muốn biết ăn mặc lúc riêng tự của minh tinh và người mẫu là như thế nào, có như họ cũng có thể mô phỏng theo hay không, thậm chí là có được loại giống.
Quần áo hoa lệ quá mức sẽ cho người ta cảm giác giả tạo, chỉ có loại cách mặc này, mới có thể để fan của ngươi cảm giác được thành ý." Quý Thanh Cừ nghiêm túc nói, tiểu trợ lý lúc này mới biết bọn họ phạm sai lầm gì, nhất thời cúi đầu, cả sắc mặt của Quý Thanh Cừ cũng không dám nhìn nữa.
Sau khi chỉnh sửa xong, Quý Thanh Cừ cầm lấy máy chụp hình, dẫn Anne đi trên đường lấy cảnh chụp, địa điểm chọn của hai người là một chỗ phố Thiên Lan lộ thiên gần quán bar, nơi này đến buổi tối có rất nhiều thành phần tri thức tan tầm thả lỏng đến uống vài ly, phác họa đường viền của bọn họ thì trở thành một trong phông tốt nhất của chụp ảnh đường phố.
Quý Thanh Cừ rất nhanh hoàn thành nhiệm vụ, bức ảnh chụp đuợc để tiểu trợ lý điên cuồng rít gào, rất nhanh thì trở thành một trong fan hâm mộ của Quý Thanh Cừ, còn theo dõi weibo của nàng.
Anne nhìn gương mặt Quý Thanh Cừ không có biểu tình gì, cười đề nghị đi uống một ly với nàng, Quý Thanh Cừ nhìn thời gian còn sớm, liền đáp ứng.
Khi hai người đi tới trước quầy bar gọi hai ly rượu, sau đó cầm ly tựa ở một bên cầu gỗ, vừa uống vừa trò chuyện.
"Quý lão sư, INS (itagam) và weibo của ta đều có theo dõi ngươi, nhưng mà ngươi đều không có theo dõi ngược lại ta." Anne có chút oan ức nói qua, nàng cảm thấy hai người hợp tác lâu như vậy, quan hệ còn nói qua được, theo dõi nhau chắc không tính quá đáng, "Xin lỗi, ta bình thường không có thói quen xem những thứ đồ này, ngươi tên gì? Ta theo dõi ngươi." Quý Thanh Cừ nói qua cầm điện thoại di động lên, đăng nhập weibo chính mình đã lâu không lên, lúc này nàng mới chú ý tới, người ái mộ của mình ở trong lúc vô tình lại có ba triệu, thời gian nàng lên đăng bài còn là nửa năm trước.
Phía dưới có mấy trăm bình luận, bị fan khen đến đỉnh nhất là người tên là người của "Thanh Cừ tỷ tỷ", Quý Thanh Cừ đối với nàng có chút ấn tượng, tựa hồ là một trong fan của mình, thường thường bình luận, nhưng nàng đối với weibo không có hứng thú gì, cũng xưa nay không từng lưu ý.
"Cái này là ta, Quý lão sư, ngươi theo dõi ta một cái đi." Anne lấy điện thoại di động ra, đem tên của mình cho Quý Thanh Cừ xem, Quý Thanh Cừ tìm tới chỗ theo dõi.
Thấy nàng theo dõi lại chính mình, Anne vui vẻ thu hồi điện thoại, nhấp rượu nghiêng đầu nhìn Quý Thanh Cừ.
Mặc dù là nhà nhiếp ảnh, nhưng Anne lại cảm thấy Quý Thanh Cừ so với mình càng giống như người mẫu hoặc là minh tinh hơn.
Anne yêu thích nam nhân, cũng yêu thích nữ nhân, sự tồn tại mê người này của Quý Thanh Cừ, xác thực khiến người ta khó có thể chống cự.
"Quý lão sư, có người từng nói, ngươi rất được người thích hay không?" Anne ám muội mà nhìn Quý Thanh Cừ, người sau nhận ra được tầm mắt của nàng, ít nhiều đoán ra ý nghĩ của Anne.
Trước đó thì không ít người mẫu từng biểu đạt phương diện tâm tư kia đối với Quý Thanh Cừ, chỉ có điều xu hướng tình dục của Quý Thanh Cừ rất rõ ràng, đều uyển chuyển từ chối.
Vào lúc này cảm thấy Anne trêu chọc chính mình, Quý Thanh Cừ chỉ có thể nói tiếng xin lỗi.
"Ta có bạn trai rồi." Quý Thanh Cừ nhẹ giọng nói qua, lúc này mới nhớ tới chính mình tựa hồ chừng mấy ngày không liên lạc cùng Trương Minh, nhất thời cảm thấy, dáng vẻ bạn gái chính mình đây hình như không quá xứng chức.
"Có bạn trai cũng có thể chia tay, Quý lão sư, ta rất yêu thích ngươi." Anne nhẹ giọng nói qua, cơ hồ muốn đem thân thể dán lên, Quý Thanh Cừ cau mày tránh thoát, nhất thời cũng mất tâm tư tán gẫu uống rượu cùng nàng.
"Xin lỗi, ta yêu thích nam nhân, sau này ngoại trừ công tác, chúng ta vẫn là không cần liên lạc riêng tư." Quý Thanh Cừ quay về Anne nhún nhún vai, quay người rời khỏi, nhìn nàng vội vã mà đi rồi, Anne cũng không lại tiếp tục truy hỏi, dù sao bầu không khí vừa rồi không thể nói là quá tốt, nàng cũng sẽ không vì yêu thích của mình đi đắc tội nhà nhiếp ảnh có chút danh tiếng trong giới.
Quý Thanh Cừ trở lại khách sạn, Tống Ngôn Khê và Thẩm Khanh Vãn đã ngủ rồi, cũng có thể đang làm một loại vận động nào đó, Quý Thanh Cừ thức thời không đi quấy rối.
Nàng tắm rửa sạch sẽ, sau khi làm xong chăm sóc da, đổi lấy váy ngủ.
Vừa vặn một video trò chuyện gọi đến, thấy là Quý Hâm Thư, Quý Thanh Cừ theo bản năng mà khoác lên bộ quần áo ở trên người mới nhận.
Nhưng mà thấy được Quý Hâm Thư đối diện, Quý Thanh Cừ lại cảm giác mình ngược lại là làm điều thừa như vậy rồi.
Đối phương hẳn là mới tắm xong, mặc trên người váy ngủ tơ lụa rất rộng rãi, bộ váy ngủ này đại khái là Quý Hâm Thư mới mua được, Quý Thanh Cừ trước đó cũng không có thấy cô mặc qua.
Quần áo tựa hồ có hơi lớn rồi, làm cho cổ áo rơi vào đặc biệt thấp, trước ngực Quý Hâm Thư một mảng bộ ngực trắng nõn đều có thể thấy rất rõ ràng.
"Tỷ, chị phải nghỉ ngơi rồi?"
"Ừm, mới vừa đem công việc xử lý xong, em thì sao? Ở bên kia có quen không?"
"Em lại cũng không phải lần đầu tiên tới, đã quen thuộc từ lâu, chỉ là có chút tẻ nhạt thôi."
Quý Thanh Cừ suy nghĩ tình cảnh lần trước mình và Quý Hâm Thư cùng đi, trong mắt mang theo ý cười.
Lúc này, Quý Hâm Thư đối diện cũng không biết ở trên bàn tìm đồ vật gì, cô cúi người xuống, váy ngủ bởi vì động tác cúi xuống, trực tiếp đem hai đám trắng mịn ở trong đó hiện ra ở trước mắt mình, khe rãnh thâm thúy càng rõ ràng cực kỳ hơn.
Quý Thanh Cừ ngơ ngác nhìn, sắc mặt ở mấy hơi thở đỏ lên.
Nàng đã sớm phát hiện, sau khi trải qua chuyện lần đó, nàng càng ngày càng không có cách nào trực tiếp đối mặt thân thể của tỷ tỷ nhà mình.
Mỗi một lần thấy được, nàng đều sẽ phản xạ có điều kiện nhớ tới đêm thân mật đó của hai người, nghĩ đến chính mình đã từng quay về bộ ngực của tỷ tỷ vừa nắm vừa cắn.
Tỷ tỷ bị chính mình làm bị thương thật là đẹp mắt, núi mềm trắng mịn sau khi có vết thương, gợi cảm cực kỳ.
Ý thức được mình đang nghĩ cái gì, Quý Thanh Cừ cảm thấy lúng túng lại áy náy, nàng đỏ mặt, không biết có nên nhắc nhở tỷ tỷ hay không, nhưng mà, nhắc nhở sẽ lúng túng, không nhắc nhở, chính mình lại sẽ khống chế không được tầm mắt.
"Tỷ.." Quý Thanh Cừ mở miệng, lúc này mới phát hiện thanh âm của mình vô cùng khàn khàn, nghe được nàng gọi mình, Quý Hâm Thư đáp một tiếng, không có lập tức ngồi dậy, trái lại đem thân thể ép tới càng thấp hơn, làm cho hai đám núi mềm kia càng thêm tinh tường lúc ẩn lúc hiện ở trước mắt Quý Thanh Cừ.
Nhìn hai viên tròn trịa trắng trẻo trước màn ảnh, Quý Thanh Cừ có loại ảo giác hô hấp không thông.
Mãi đến tận Quý Hâm Thư một lần nữa ngồi xong, nhịp tim Quý Thanh Cừ mới từng bước khôi phục bình thường.
"Làm sao vậy?" Quý Hâm Thư khẽ cười, căn bản không phát hiện chuyện cô lộ hàng vừa rồi, Quý Thanh Cừ đỏ mặt lắc đầu, chỉ cảm thấy chính mình tiếp tục đối mặt Quý Hâm Thư nữa, sắc mặt e sợ sẽ nóng đến càng đỏ.
Nàng qua loa nói vài câu, nhanh chóng tắt máy, người nằm ở trên giường, tâm tư lại không cách bình tĩnh lại.
Các nàng là tỷ muội, đều là nữ nhân, mình rốt cuộc đang thẹn thùng cái gì chớ! Hơn nữa nhìn thấy thân thể người khác, chính mình cũng là không sao cả a, tại sao chỉ có đối với tỷ tỷ..
Quý Thanh Cừ rối rắm suy nghĩ, nghĩ tới nghĩ lui vẫn là rất phiền, nàng dứt khóc ở wechat chọt Tống Ngôn Khê, hỏi nàng đang làm cái gì, có muốn tán gẫu hay không, Quý Thanh Cừ cho rằng tin tức sẽ đá chìm biển lớn, ai biết đối phương lập tức liền nhắn trở lại.
"Cẩu độc thân tiểu Cừ Cừ gối đơn khó ngủ, cô quạnh khó nhịn, chị em tốt ta thì cùng ngươi trò chuyện mười phút đi."