Phản Diện, Tôi Là Mẹ Cậu

chương 225

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Căn bản Vượng Tử không lo sợ, cậu trực tiếp gắp một cánh gà từ trong đĩa, gặm chúng, vừa gặm vừa nói không rõ ràng: “Ăn ngon quá!”

Cánh gà cola chỉ cần nghiêm túc thành thật làm theo sách dạy nấu ăn viết, trên cơ bản hương vị sẽ không quá kém.

Trong suy nghĩ của trẻ con, món ăn mà mẹ chúng làm được nhiên là ngon nhất rồi.

Tống Đình Thâm nửa tin nửa ngờ gắp một miếng sườn heo lên, xét một cách công bằng, hương vị chỉ bình thường thôi, thịt có hơi khét, có điều cũng không tính là khó ăn, nhất là sườn heo này là do Nguyễn Hạ làm ra, lông mày của anh giãn ra, cực kì nịnh nọt giơ ngón tay cái lên: “Hương vị rất ngon.”

Lúc này Nguyễn Hạ mới dào dạt đắc ý nói: “Đương nhiên rồi.”

Bàn cơm hôm nay mà cô làm thành công biết bao, không cắt vào ngón tay, không bị dầu nóng bắn bỏng, mọi thứ đều rất thuận lợi, cuối cùng còn được hai cha con bọn họ khích lệ nữa.

Cha con Tống thị quả nhiên cực kì nịnh nọt, một nhà ba người đồng tâm hiệp lực, ăn sạch sẽ bốn món ăn này.

Ăn xong cơm tối, Tống Đình Thâm cực kì tự giác tiếp nhận trọng trách dọn dẹp tàn cục, cũng may là trong nhà có máy rửa chén, việc rửa chén cũng trở nên đơn giản tiện lợi hơn. Vượng Tử ngồi trên sô pha xem phim hoạt hình, Tống Đình Thâm dọn dẹp bàn ăn, Nguyễn Hạ chuẩn bị cắt gọt hoa quả, cả nhà mỗi người một việc, trong đêm đông này lại phá lệ ấm áp.

Tống Đình Thâm thừa dịp Vượng Tử không chú ý, học theo dáng vẻ lần trước của Nguyễn Hạ, ôm lấy cô từ sau lưng, thấp giọng nói: “Sao lại nghĩ đến việc nấu cơm thế, trước kia em không thích vào bếp mà.”

Nguyễn Hạ cắt quả táo, trả lời: “Có một số việc vẫn nên học làm.”

Bản thân cô cũng không phải thiên kim đại tiểu thư gì đó, ở thế giới quá khứ của cô, cô chỉ là một người bình thường thôi, ngày nào tan làm rồi cũng phải tự mình giải quyết cơm tối, tự giặt quần áo của mình, hiện tại đi đến thế giới này, chẳng qua chỉ làm vợ nhà giàu có mấy tháng thôi mà, chẳng lẽ thật sự quên đi bản thân mình là người thế nào sao? Hơn nữa, hiện tại cô có chồng, có đứa nhỏ, có một số việc vẫn nên đi học làm, học sớm một chút để về sau cũng không đến mức luống cuống tay chân.

Tống Đình Thâm lấy dao gọt hoa quả trong tay cô ra, nắm lấy tay cô: “Nhưng anh hi vọng em có thể ít làm việc nhà đi, rất hại tay.”

“Em đã bảo hộ kĩ lắm rồi, chỉ cần không rửa chén là được rồi, đợi lát nữa em sẽ làm chăm sóc da tay.” Nguyễn Hạ nghe xong lời nói của Tống Đình Thâm, kì thật trong lòng cô ngọt giống như ăn mật vậy, cô có thể nói là may mắn hơn rất nhiều so với phần lớn người, ít nhất người đàn ông trước mắt này biết đau lòng cô, mà không phải cảm thấy cô làm mẹ làm vợ thì nên làm mấy việc này.

“Nếu không, chúng ta lại mời một dì giúp việc đi.” Tống Đình Thâm đề nghị.

Tuy rằng hiện tại Nguyễn Hạ hơi có nhiệt tình đối với việc nấu cơm, nhưng Tống Đình Thâm vẫn không muốn cô phải vất vả, mời một dì về làm cô sẽ nhẹ nhàng hơn rất nhiều, cũng có thể dành đủ thời gian làm việc mà cô muốn làm, tỉ như sấy khô gì đó.

Phản ứng đầu tiên của Nguyễn Hạ là từ chối: “Không cần!”

Còn mời dì gì nữa chứ, sắp tới bọn họ sắp bớt ăn bớt mặc rồi, cho dù trong tay bọn họ còn không ít tiết kiệm, nhưng cũng không thể xài hao được!

Bọn họ còn phải nuôi đứa nhỏ nữa mà! Nuôi đứa nhỏ cần phải chi không ít tiền ra đâu!

“Vì sao? Phải qua năm mới dì mới lên được.”

Nguyễn Hạ vỗ vỗ ngực: “Không phải là vẫn còn có em à? Em cúng có thể nấu cơm quét dọn vệ sinh.”

Tống Đình Thâm im lặng mấy giây: “Em chắc chắn à?”

“Đương nhiên.” Nguyễn Hạ thấy đúng lúc này có cơ hội, có thể giáo dục Tống Đình Thâm một chút: “Không thể chuyện gì cũng trông cậy vào dì được, dù sao em ở nhà cũng không có việc gì làm, coi như là rèn luyện thân thể cũng được. Hơn nữa có thể tiết kiệm được chút nào hay chút đấy, tiền lương của dì cũng đâu có thấp đâu, tiền lương một tháng cho dì cũng đủ để một gia đình bình thường chi tiêu.

Tống Đình Thâm: “….”

“Được rồi, nếu như thật sự em bận rộn không chịu được, có thể mời người quét dọn theo giờ đến, nhà mình lớn quá.” Lúc trước Nguyễn Hạ rất thích căn nhà lớn này, hiện tại lại cảm thấy chúng quá lớn, quét tước cũng rất vất vả, có điều cũng không sao cả, đợi đến lúc sau bọn họ chuyển đến một căn nhà nhỏ hơn, nói không chừng cũng không cần mời người giúp việc theo giờ nữa.

Hiện tại Nguyễn hạ cũng đang từ từ bồi dưỡng thói quen ghi chép sổ sách của mình, ghi chép lại chi tiêu của nhà bọn họ trong mấy ngày này.

Chuyện này không ghi thì không biết được, một khi bắt đầu việc ghi chép sổ sách cô đã biết được một nhà ba người bọn họ hiện tại chi tiêu nhiều đến mức nào.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio