Phản Diện, Tôi Là Mẹ Cậu

chương 80

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Cô khẽ cắn môi, hung hăng ném bó hoa này xuống đất.

Đây mới là chuyện cô nên làm, không phải sao?

Nhìn ánh mắt không tin nổi của Đoàn Trì, Nguyễn Hạ học theo dáng vẻ của Tống Đình Thâm, lạnh lùng nói: “Anh Đoàn này, thứ cho tôi nói thẳng, tôi với anh không có quan hệ gì hết, thậm chí còn không tính là bạn bè bình thường, anh dựa vào cái gì đến diễu võ dương oai trước mặt chồng tôi? Anh muốn làm cái gì? Phá hoại hôn nhân của tôi, phá hoại gia đình của tôi hay sao?”

Cho dù là nguyên chủ, phỏng chừng cũng sẽ tức giận vì hành động này của anh ta.

Vì sao chứ?

Nguyễn Hạ cũng không muốn để Đoàn Trì có cơ hội nói chuyện, hiện tại quả thật cô rất tức giận: “Anh nghe ai nói tình cảm của tôi với chồng tôi không tốt? Mà giả sử nếu như thật sự không tốt, thì đó cũng là chuyện giữa vợ chồng chúng tôi, không đến lượt người ngoài thò tay vào chỉ trỏ. Ba mẹ tôi cũng chưa khuyên tôi li hôn, vậy mà anh đã chạy đến trước mặt chồng tôi đòi chúng tôi li hôn? Anh là ai? Anh Đoàn này, không phải anh cho rằng anh rất thẳng thắn đấy chứ? Vậy thì tôi nói cho anh biết, anh nhầm rồi. Anh tìm đến chồng của tôi, tức là anh đang muốn phá hoại gia đình của tôi, thậm chí anh có vấn đề ở phương diện đạo đức!”

Một loạt lời nói như vậy khiến Đoàn Trì trầm mặc hiếm thấy, sau đó anh ta mới nói: “Anh không có…”

“Anh không có sao? Vậy thì anh tìm chồng tôi để làm gì?”

“Anh…”

Nguyễn Hạ lạnh lùng nói: “Để tôi đoán xem nào, những lời vừa rồi anh nói với tôi, hẳn cũng là lời hôm qua anh nói với chồng tôi phải không? Anh nói với anh ấy, tình cảm vợ chồng bất hòa thì phải li hôn, nhất định anh cũng nói với anh ấy, anh có thể đối xử với con của anh ấy như con ruột của mình. Tình cảm vợ chồng của chúng tôi có hòa hợp hay không, thì có liên quan gì đến anh? Chúng ta thân thiết lắm hay sao? Không hề, ngay cả wechat của nhau còn chưa thêm nữa! Chẳng qua chỉ là người xa lạ mới gặp mặt vài lần thôi!”

Thật ra trong cuộc sống, Nguyễn Hạ cũng không phải người thích nảy sinh tranh chấp với người khác, cô luôn nghĩ rằng nhiều thêm một chuyện chẳng bằng bớt đi một chuyện, trong trường học, ở công ty, cô cũng không phải không đụng phải người vô lí khiến người khác đau đầu nhưng cô đều nhường được thì nhường, không nhường được thì trốn, nếu thật sự phải tranh chấp với nhau, thì đây chính là lần đầu tiên cô nổi giận.

“Anh cho rằng anh rất thẳng thắn sao. Anh đây là đang vội vàng muốn làm người thứ ba đấy. Vừa nãy tôi cũng nói rồi, tôi có chồng có cả con rồi. Ở trên pháp luật tôi là người đã kết hôn, anh chạy đến trước mặt chống tôi còn nói mấy lời như vậy là muốn đạt được kết quả gì, anh ấy sẽ cho là tôi ngoại tình, phản bội gia đình này. Anh muốn vợ chồng chúng tôi bởi vì chuyện này mà cãi nhau, tốt nhất là dứt khoát trực tiếp thảo luận li hôn luôn đúng không?” Nguyễn Hạ dừng một chút, nhất thời không khống chế được bản thân: “Hôm nay tôi nói hết ở đây rồi, tôi với anh hoàn toàn không có khả năng, ngay cả làm bạn bè cũng không có khả năng!”

Nói xong lời này, Nguyễn Hạ liền đeo kính râm, cầm lấy túi xách, đi giày cao gót giẫm lên những cánh hoa hồng phía bên dưới, trực tiếp đi về phía thang máy, không hề dành cho Đoàn Trì thêm một ánh mắt nào nữa.

Người này thật sự là tự tin mù quáng, giống như đã nhận định sẵn nếu như cô và Tống Đình Thầm li hôn thì nhất định sẽ ở bên cạnh anh ta vậy, còn cái gì mà xem Vượng Tử giống như con cái của mình nữa… Cũng khó trách ngay cả người coi trọng nam nhân có tiền tài quyền thế như nguyên chủ cũng nhìn không vừa mắt anh ta… Nói đi nói lại, kì thật ánh mắt của nguyên chủ cũng rất cay độc, ít nhất cô ấy ngay cả nghĩ cũng không nghĩ đến việc phát sinh điều gì đấy với Đoàn Trì.

Đoàn Trì muốn đứng lên đuổi theo nhưng lại không dám.

Anh ta biết hiện tại cô thật sự rất tức giận, trong nhất thời cũng rất mù mịt, anh ta làm sai gì rồi sao?

Anh ta chỉ là muốn cùng với người mình thích ở chung một chỗ, chỉ là muốn vì đoạn tình cảm này mà cố gắng một phen, cái này cũng là sai sao?

Nếu như tình cảm vợ chồng bọn họ thật sự bất hòa thì đúng là nên li hôn mà.

Đầu óc Đoàn Trì rối bời, một mặt anh ta cũng cảm thấy Nguyễn Hạ mắng rất có lí nhưng mặt khác anh ta lại cảm thấy bản thân mình không làm gì sai cả. Hai luồng suy nghĩ lẫn lộn vào với nhau, làm cho đại não của anh ta trở nên trống rỗng rồi.

Sau khi Nguyễn Hạ đi vào cửa hàng, vẫn cảm thấy có chút không thuận khí, chờ đến lúc bình tĩnh lại rồi, cô lại cảm thấy đau đầu, nếu như cô không biết chuyện Đoàn Trì đi tìm Tống Đình Thâm kia thì tốt rồi. Hiện tại cô đã biết hết rồi, như vậy, cô nên giả bộ như không biết gì hết hay là nên đi tìm anh để nói chuyện rõ ràng đây?

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio