Lúc đến được phòng dùng bữa, Thủy Xích và Thủy Quy đều xuất ra, đem chính mình hòa quyện vào nhau trong u huyệt ấm nóng. Mật dịch chảy dọc bắp đùi trắng tuyết, Thủy Quy ngồi bệt ra đất, ngoại bào lót bên dưới ướt đẫm một mảng.
Thủy Quy mệt mỏi đờ người, đành để Thủy Xích đút đồ ăn cho đủ chất, lăn ra ngủ mất.
Thủy Quy mở mắt, nhíu mi nhìn khoảng trắng rộng lớn.
Mây, trời.....
Đẹp quá, mệt quá!
Thủy Xích ở bên thấy nàng tỉnh lại, ánh mắt hàm chứa thư giãn, tự tại, cười nói.
- Đem nàng tới Quy Trì chơi.
Thủy quy ngạc nhiên, hắn vẫn giữ Quy trì? Nam nhân này khiến nàng rung động triệt để.
Quy trì là năm trước hắn xây cho nàng, đặt theo tên nàng và nuôi rất nhiều giống rùa nươc quý hiếm xin từ hoàng thượng.
Thủy Quy cứ ngỡ nàng bỏ đi, hắn hẳn sẽ hận chết nàng, phá bỏ Quy Trì, không ngờ vẫn giữ nó.
- Xích, Rùa trong hồ đâu hết rồi?
- năm trước đem đi tế nàng rồi!
Thủy Quy mặt thối hoắc, thôi được nàng hiểu.
Thủy Xích thấy vẻ mặt phụng phịu, cam chịu của nàng, phì cười nhéo một cái.
- Đùa thôi, rùa của nàng ở phía bên kia, con không thiếu chỉ thêm!
Hắn chèo thuyền qua bên kia núi giả, dừng lại cạnh tấm lưới lớn, bên trong quên một lũ rùa lớn nhỏ bơi lên bơi xuống.
Thủy Quy vui vẻ cười tít mắt, hỏi hắn.
- Sao lại nhốt chúng nó?
- Để chờ nàng quay lại.
-Ví sao?bg-ssp-{height:px}
Thủy Quy ngơ ngẩn.
- Nếu nàng không quay về chúng nó sẽ phát bùng phát quân số mà chết.
Thôi được rồi, nàng thừa nhận nam nhân này suy nghĩ rất đáng sợ.
- Chúng ta thả nó có được không?
- Tùy nàng.
Thủy Quy tháo cọc ném sang một bên, tấm lưới tách ra. Lũ rùa màu sắc to nhở mừng rỡ ùa ra, tỏa ra tám phía bơi lội ngay dưới con thuyền của họ, khiến mặt nước lăn tăn, xinh đẹp rực rỡ.
Thủy Xích nhìn nữ nhân vui vẻ ngó nghiêng đông tây, hạnh phúc cười rạng rỡ, tâm tình vui vẻ, xúc động theo. Hắn đã tưởng tưởng ngày này từ lâu lắm rồi, cảm tạ trời cao thành toàn cho hắn.
Thủy Xích rạo rực trong người, trái tim nhảy nhót sung sướng, ôm lấy mĩ nhân, đè ngửa nàng ra.
- Á......ngươi......
- Ta lại muốn rồi!
- Cái đồ cầm thú!
- Ừ, chẳng lẽ Quy nhi không muốn đổi cảnh sắc, không khí cho mới mẻ sao?
Thủy Xích tóm tay nàng buộc trên đầu, giữa phong cảnh xinh đẹp, cởi nàng trần trụi, từ sau tiến vào, ngang dọc đổi tư thế một hồi, tiết khố ướt đẫm cũng không thèm bỏ, trực tiếp vén ra đâm vào khiến tiết khố dãn ra, kéo căng nộn thịt, đem lại một trận kích thích. Nam căn tận dụng mật thủy thấm ướt nhớp nháp bên ngoài, cứng nóng vọt vào. Hai bàn tay vươn ra nắm nhũ phong cao kều đung đưa, rung lắc.
- A__ ô__cầm thú__ nhẹ thôi__aaa!!!!
Thủy Quy van nài, tên này lần nào cũng mạnh bạo xâm chiếm, làm nàng vừa đau vừa yêu.
Thủy Xích tình thú nổi lên, giữa hồ nước xích lõa thượng nàng sung sướng, nam căn rút ra chọc vào liên tục, có khi kéo theo cả nộn thịt lộ ra, lỗ nhỏ chưa kịp đóng đã bị cự long gang ra chen tới. Mật dịch dâm mĩ chảy xuống đùi, nữ nhân quỳ úp xấp rên rỉ nỉ non.
Kết quả, mỗ nữ chịu thua dưới sự ương ngạnh, mạnh mẽ của nam nhân, cùng hắn giao hoan không biết bao lần, con thuyền dữ dội, chòng chành trên mặt nước, âm thanh kiều mị ngâm nga trong không gian rộng lớn, vô cùng kiều diễm, điên loan đảo phượng.
Thủy Xích cảm thấy hoan ái bên ngoài rất tốt, vừa kích thích lại rất hưng phấn, tim gan nhảy nhót, hồi hộp, sau này thường xuyên kéo nàng đổi địa điểm.
Cả vương phủ hễ hai người đi tới đâu hạ nhân tránh tới đó, để tiện vương gia nhà họ "thi hành công vụ".