Lễ ban thánh thể. Hulohot xác định được Becker ngay lập tức. Chiếc áo kaki không thể lẫn vào đâu được, đặc biệt lại thêm cả vết máu khô ở một bên vạt áo. Kẻ mặc áo ka ki đang tiến dần vào giữa hành lang đông đúc. Hắn chẳng thế nào biết mình đang ở ngay đây.
Hulohot nhếch mép cười tinh quái. Hắn ta sắp tiêu rồi. Hắn đẩy miếng kim loại nhỏ tiếp điểm trên những ngón tay, sẵn sàng báo cho kẻ chủ mưu ở Mỹ một tin vui. Sớm thôi, hắn nghĩ, sớm thôi mà.
Với điệu bộ y như con dã thú đang di chuyển ngược chiều gió, Hulohot tiến về phía cuối nhà thờ. Rồi bắt đầu đến gần lối đi giữa. Hulohot không có ý định tìm kiếm Becker lẫn trong đám đông đang rời khỏi nhà thờ. Con mồi đã bị mắc bẫy, vận may đã đến dù hơi muộn - Tên sát nhân nghĩ vậy. Hulohot có thể dễ dàng khử hắn một cánh kín đáo. Thiết bị giảm thanh của hắn là loại tốt nhất trên thị trường, và tiếng súng chỉ khẽ như tiếng hắng giọng. Mọi việc sẽ ổn cả. Khi Hulohot đi gần sát đến chiếc áo kaki, hắn không thèm để ý những lời phàn nàn của những người hắn vừa chen qua. Đám đông có thể hiểu được sự phấn khích của người đàn ông này muốn nhận được lời ban phúc của Chúa, nhưng nguyên tắc là nguyên tắc, trong thánh đường này mọi người chỉ được đi theo hai hàng đơn.
Hulohot tiếp tục di chuyển. Hắn đang tiếp cận đối tượng rất nhanh. Hắn mở chốt khẩu súng giấu trong túi áo khoác. Thời cơ đã đến. Từ đầu đến giờ, David đã may mắn nhiều rồi. Quá nhiều rồi.
Chiếc áo kaki lấp ló trong đám người đi trước, mặt hướng về phía trước, đầu vẫn cúi xuống. Hulohot mường tượng ra vụ ám sát. Mọi hình ảnh rất rõ ràng- bám theo Becker, hạ thấp súng, bắn hai phát vào lưng đối tượng, Becker sụp xuống, Hulohot đỡ lấy nạn nhân đưa vào chỗ ngồi như thế hắn là một người bạn. Sau đó, Hulohot chạy nhanh ra phía sau nhà thờ như thể chạy đi gọi người giúp đỡ. Trong lúc hỗn loạn, hắn sẽ biến mất trước khi mọi người hiểu được chuyện gì đã xảy ra.
Năm người. Bốn. Ba. Hulohot rút súng ra khỏi túi, hạ thấp nòng xuống. Hắn sẽ bắn từ hông dọc lên xương sống của Becker. Làm như vậy viên đạn sẽ trúng vào xương sống hoặc phối trước khi vào tim. Cho dù viên đạn không trúng vào tim thì Becker cũng chết. Bởi phổi đã bị thủng thì không thể cứu vãn được, trừ khi nơi nào đó y học tiến bộ. Nhưng ở Tây Ban Nha, thì không thể cứu sống được.
Hai người… một. Và Hulohot đã đến đích. Hắn lách sang phải khéo léo như một vũ công, đặt tay lên vai người mặc áo kaki, ngắm và… bắn, hai phát đạn. "Áo kaki" cứng đờ. Rồi ngã xuống. Hulohot xốc nách nạn nhân. Rất nhanh chóng, hắn đưa cái xác vào ghế trước khi có bất cứ vết máu nào loang trên lưng. Mọi người xung quanh quay lại nhìn hắn.Không thèm để ý. Hulohot sẽ nhanh chóng tẩu thoát.
Hắn mò mẫm lần những ngón tay đã đờ của nạn nhân để tìm chiếc nhẫn. Không thấy đâu. Hắn thử lại. Trên những ngón tay chẳng có gì. Hắn tức tối xoay mặt người đàn ông lại. Thật kinh hoàng. Khuôn mặt ấy không phải là David Becker. Rafael de la Maza, một nhân viên ngân hàng ở ngoại ô thành phố Seville, chết gần như ngay tức khắc. Tay anh ta vẫn đang cầm , pezơta, số tiền mà một người Mỹ lạ mặt đã trả để đổi lấy cái áo đen cộc tay rẻ tiền anh ta đang mặc trên người.
Midge Milken giận dữ đứng tại chỗ vòi nước lạnh gần lối ra vào của phòng họp. Fontaine đang làm cái quái gì không biết? Bà ta vò nhàu chiếc tách bằng giấy và ném thẳng vào thừng rác một cách không thương tiếc. Chắc hẳn có điều gì xảy ra bên trong Crypto rồi! Mình có thể cảm thấy điều đó! Midge biết rằng chỉ có một cách duy nhất để chứng minh rằng suy đoán của mình là đúng. Bà ta sẽ tự đến kiểm tra Crypto - theo dõi Jabba nếu cần thiết. Midge quay gót và tiến tới cánh cửa.
Brinkerhoff đột ngột xuất hiện và chặn đường. Ông ta hỏi Midge: - Bà định đi đâu?
- Về nhà! - Midge nói dối. Nhưng Brinkerhoff không cho bà ta đi qua.
Midge quay sang nhìn thẳng Brinkerhoff: - Fontaine bảo anh không cho tôi ra ngoài phải không?
Brinkerhoff nhìn tránh ra chỗ khác. - Chad, tôi xin nói với anh rằng có chuyện gì đó xảy ra với Crypto rồi - một điều gì đó thật kinh khủng. Tôi không hiểu tại sao Fontaine lại câm lặng như thế, nhưng TRANSLTR đang gặp trục trặc. Tối nay có cái gì đó hỏng hóc ở dưới kia kìa?
- Midge - anh ta cố thuyết phục, đi qua mụ và hướng tới cánh cửa sổ phòng họp, anh nói với mụ hãy để giám đốc tự giải quyết chuyện đó. Midge nhìn anh ta lạnh lùng.
- Anh có biết điều gì sẽ xảy ra với TRANSLTR nếu hệ thống tản nhiệt bị hỏng không? Brinkerhoff nhún vai rồi tiến đến cửa sổ. Anh khẳng định với mụ ta là nguồn điện lại có ngay bây giờ thôi. Anh ta kéo nhẹ tấm rèm và nhìn sang.
- Sao vẫn tối om thế kia? - Midge hỏi. Nhưng Brinkerhof không trả lời. Anh ta ngẩn ra như bị bùa mê.
Khung cảnh dưới mái vòm Crypto thật lạ lẫm. Khắp mái vòm bẳng kính, đèn báo động đang nhấp nháy liên hồi, và cả một cột hơi nước đang cuồn cuộn bên trong. Brinkerhoff sững sờ, nhìn toà nhà dưới vòm kính không chớp mắt. Và trong trạng thái hoảng loạn, anh ta gào lên: - Giám đốc! Giám đốc!