*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Không Thanh thuần thục sử dụng dị năng hệ băng, đánh nhau tại cái khu công nghiệp cũ nát này, thân hình nhanh nhạy tránh né công kích từ những dị năng giả khác.
Không Thanh rất buồn rầu, những dị năng giả bị Uông Hải vừa đe dọa vừa dụ dỗ kia y như keo da chó bám trên da gỡ mãi không ra, vẫn luôn đuổi cậu không dứt, nếu không phải không muốn lạm sát kẻ vô tội, Không Thanh đã muốn dứt khoát đuổi tận giết tuyệt toàn bộ đám dị năng giả đó, giải quyết vấn đề một lần và mãi mãi.
So sánh với những dị năng giả đánh đánh giết giết khác, Không Thanh quen hơn, cũng thích việc giết tang thi hơn.
Ít nhất, khi giết tang thi Không Thanh có thể không hề có gánh nặng tâm lý một đao giết một con, tuyệt đối không nương tay. Nhưng khi đối mặt với dị năng giả nhân loại như mình, Không Thanh lại không thể nào làm như khi giết tang thi, chém đầu như cắt bánh, không có bất luận cảm giác tội lỗi gì.
Có lẽ, đây là điểm khác biệt lớn nhất giữa Không Thanh và những dị năng giả phát rồ, coi mạng người như cỏ rác ngoài kia.
Cứ như vậy chạy không chọn đường nửa ngày, không biết đã qua bao lâu, Không Thanh cuối cùng cũng cắt đuôi được nhóm dị năng giả vẫn luôn đuổi cậu không bỏ kia, nhưng cùng lúc đó, Không Thanh cũng hoàn toàn lạc đường, muốn tới chợ đen dị năng giả, lại đến cả phương hướng cơ bản nhất cũng không phân biệt rõ.
Rơi vào đường cùng, Không Thanh chỉ có thể chọn đại một hướng theo trực giác, định đi một bước tính một bước, tùy cơ ứng biến.
Lang thang không có mục tiêu hơn phân nửa tiếng đồng hồ, Không Thanh cuối cùng cũng thấy được một loạt phòng hai tầng như được dựng lên tạm thời, xuyên qua cửa sổ nhỏ vuông vức, có thể nghe được tiếng uống rượu mua vui truyền đến từ trong phòng.
Không Thanh không ngờ cậu trời xui đất khiến, thế mà lại tới được nơi tiếng xấu đồn xa nhất của chợ đen dị năng giả, không khỏi xấu hổ mười phần, tính phi lễ chớ xem phi lễ chớ nghe, Không Thanh nhanh chóng xoay người, lặng lẽ tới lặng lẽ đi, không kinh động bất luận một người nào.
"Quý khách? Tới cũng tới rồi, không lên ngồi chút sao?"
Một âm thanh nũng nịu bỗng nhiên vang lên, dọa Không Thanh nhảy dựng.
Không Thanh quay đầu lại, theo tiếng nhìn lại, nhìn đến một căn phòng nhỏ bên phải lầu hai, một cô gái trẻ tuổi đầu hai mươi đang đứng bên cửa sổ, một tay chống cằm, một tay vẫy vẫy Không Thanh, nụ cười trên mặt cực kì minh diễm động lòng người.
Không Thanh vẫy vẫy tay, đang muốn không quan tâm mà rời đi.
Tiếng nói nũng nịu kia lại vang lên lần nữa.
"Quý khách, thật sự không lên ngồi chút sao? Em làm việc rất giỏi, bảo đảm làm anh muốn ngừng cũng không ngừng được, dư vị kéo dài rất lâu đấy."
Cô gái trẻ cố ý dùng tiếng nói nũng nịu câu dẫn nói chuyện, nếu là một kẻ háo sắc tâm trí không kiên định, lúc này chắc chắn đã miên man bất định, tâm ngứa khó nhịn. Tr𝗎𝘺ệ𝘯 cop 𝑡ừ 𝑡ra𝘯g ( 𝑡 r 𝗎 𝗆 𝑡 r 𝗎 𝘺 𝓮 𝘯.VN )
Nhưng Không Thanh thì khác, cậu không hề có sắc tâm với cô gái trẻ mỹ diễm động lòng người này, cho nên, sau khi nghiêm túc đánh giá cô gái trẻ cư xử khá tối này, Không Thanh không chút ngoài ý muốn nào nhận ra được cảm giác không ổn mãnh liệt từ trên người cô.
Không Thanh động lòng trắc ẩn, muốn lên lầu xem, xem thử cô gái trẻ này rốt cuộc đang bày trò gì.
"Tới nào ~ quý khách ơi, em bảo đảm sẽ không làm ngài thất vọng."
Những lời này, vừa nghe có vẻ như không có vấn đề gì, nhưng Không Thanh lại tinh ý nghe được hàm ý bên trong lời cô gái trẻ, hạ quyết tâm, cất bước lên lầu hai.
"Anh Hổ, em có khách."
Tới bên cửa phòng cô gái trẻ, Không Thanh mới phát hiện, ngoài cô gái trẻ tuổi ấy ra, còn có một người vạm vỡ thể trạng cường tráng, nhất cử nhất động của cô gái trẻ đều dưới sự giám thị của kẻ vạm vỡ này.
"Nhãi mặt trắng đâu ra đây? Chưa đủ lông đủ cánh đã học đòi người ta chơi đàn bà, nhãi ranh, Phỉ Phỉ chính là dị năng giả hệ thủy trân quý, còn là bông hoa xinh đẹp nhất của chợ đen dị năng giả bọn tao, mày muốn chơi nó, ít nhất cũng phải moi cho ra một viên tinh hạch cấp hai, nghe có hiểu không?"
Nói đến đây, người vạm vỡ dường như đã chắc chắn Không Thanh không thể lấy ra tinh hạch cấp hai, hừ lạnh một tiếng, tùy tay đuổi cổ Không Thanh: "Móc không ra được tinh hạch cấp hai thì cút nhanh mẹ mày đi, đừng có làm chậm trễ Phỉ Phỉ của bọn tao buôn bán."
Không Thanh quay đầu, nhìn về phía cô gái trẻ vẫn luôn mỉm cười xinh đẹp động lòng người.
Thôi vậy, cược một phen đi.
Không Thanh lấy ra một viên tinh hạch cấp hai từ ba lô, ném cho gã vạm vỡ, lạnh lùng nói: "Tinh hạch cấp hai đưa ông rồi đấy, hiện tại, ông có thể cút!"
Gã vạm vỡ cầm tinh hạch cấp hai, sắc mặt lúc xanh lúc trắng, có vẻ như làm sao cũng không ngờ tới một thằng mặt trắng yếu đuối mong manh như Không Thanh thế mà cũng có thể tùy tiện lấy ra một viên tinh hạch cấp hai.
"Sao, còn vấn đề gì không?"
Lúc nói lời này, Không Thanh đúng lúc bày ra biểu cảm không mấy vui vẻ.
Gã vạm vỡ trông thấy Không Thanh lộ ra vẻ mặt không vui, lập tức bừng tỉnh, gật đầu cúi người nịnh nọt nói với Không Thanh: "Không thành vấn đề, đương nhiên không thành vấn đề, quý khách, hôm nay Phỉ Phỉ chính là của ngài, hy vọng ngài chơi vui vẻ, sau này có rảnh thường xuyên tới tìm Phỉ Phỉ chơi nhé."
"Cút đi!" Không Thanh chán ghét phất tay, không chút khách khí đuổi gã vạm vỡ đi.
Sau khi gã vạm vỡ rời đi, biểu cảm trên mặt cô gái trẻ lập tức thay đổi, từ ngả ngớn ph óng đãng biến thành cẩn thận.
"Quý khách, nào, giường ở bên này."
Không Thanh nghiêng tai nghe, đã phát hiện gã vạm vỡ tuy bị cậu đuổi khỏi phòng, nhưng không rời đi quá xa, mà là "Tận chức tận trách" canh giữ ở cửa, rõ ràng định tiếp tục giám thị.
Nghe được tín hiệu của cô gái trẻ, Không Thanh ngồi xuống mép giường.
Mới vừa ngồi xuống, cô gái trẻ đã thuần thục c ởi quần áo, Không Thanh sợ tới mức nhanh tay che mắt, nghiêng đầu về một bên.
"Quý khách, không nghĩ tuổi ngài còn trẻ, thế mà lại thích chơi k1ch thích như vậy, yên tâm đi, mấy chuyện này là sở trường của em, bảo đảm sẽ không làm ngài thất vọng."
Cô gái trẻ cởi hết chỉ còn mỗi nội y, để chân trần đi tới một góc, mở ra một hộp nhạc nửa cũ nửa mới, nháy mắt, trong phòng vang lên tiếng nhạc techno tiết tấu mạnh, Không Thanh bị ồn đau cả tai.
Không Thanh nhăn chặt mày theo bản năng.
Đúng lúc này, cô gái trẻ không biết lấy đâu ra một bộ váy ngủ hơi mỏng, nửa che nửa lộ khoác lên người, không nhanh không chậm đi tới, tiến đến trước mặt Không Thanh, đè thấp tiếng nhỏ giọng nói: "Quý khách, ngài có phải tới chợ đen dị năng giả tìm người hay không? Ngài có một người em song sinh dị năng giả hệ hỏa cấp ba, đúng không?"
Lần này Không Thanh thật sự kinh ngạc, buột miệng thốt ra: "Sao cô biết?"
"Quý khách, chúng ta giao dịch đi, nếu ngài đồng ý với em, cứu em ra khỏi chợ đen dị năng giả, em sẽ nói cho ngài, vị trí hiện tại của em song sinh của ngài."
"Tôi vì sao lại phải tin cô?"
Cô gái trẻ nghe vậy, lộ ra biểu cảm nôn nóng, giọng điệu cực kì thành khẩn nói với Không Thanh: "Quý khách, hiện tại em rất cần sự trợ giúp của ngài, cho nên em tuyệt đối sẽ không lừa ngài. Non nửa tháng trước, có một tiểu dị năng giả thực lực rất mạnh tới chợ đen dị năng giả, đội trưởng của bọn họ chính là một dị năng giả hệ hỏa cấp ba, hơn nữa, vị dị năng giả hệ hỏa cấp ba kia còn nói rất rõ, hắn tới hỏi thăm vị trí của anh song sinh......"
Cuối cùng cũng nghe được tin tức của Cố Phi Bồng, Không Thanh nhất thời kích động, duỗi tay nắm cánh tay cô gái trẻ, gấp không chờ nổi truy hỏi: "Người kia đâu? Hắn hiện tại đang ở nơi nào?"
Cô gái trẻ bị Không Thanh nắm đau cũng không dám kêu đau, cau mày, nhỏ giọng giải thích: "Quý khách, lúc ấy tiểu đội dị năng giả kia vào chợ đen dị năng giả, anh Hải thấy thực lực bọn họ mạnh mẽ, không dám khinh mạn, chuyên gọi em qua để tiếp đãi, cho nên em mới có thể có ấn tượng sâu với vị dị năng giả hệ hỏa cấp ba kia."
Nghe cô gái trẻ nói xong, Không Thanh rốt cuộc mới xem như làm rõ được ngọn nguồn sự tình.
"Ý cô nói là, em song sinh của tôi bị Uông Hải bắt được?"
Không Thanh rất bất ngờ, rằng cậu cũng chưa từng thật sự đánh nhau với Uông Hải, nhưng từ lần tiếp xúc của cậu và Uông Hải mà nói, Uông Hải chẳng qua chỉ là một dị năng giả hệ kim đỉnh cấp ba, mà Cố Phi Bồng cũng là dị năng giả hệ hỏa đỉnh cấp ba, ngay cả Triệu An Bình một trong ba người phụ trách căn cứ Thần Hi Cơ cũng không phải đối thủ của Cố Phi Bồng, Uông Hải làm thế nào để bắt được Cố Phi Bồng? Lui một vạn bước mà nói, lấy thực lực của Cố Phi Bồng, cho dù không thể hoàn toàn đánh bại Uông Hải, chạy trốn cũng không phải là chuyện khó mà?
Cô gái trẻ gật đầu, nói: "Quý khách, ngài hãy tin em, vị dị năng giả hệ hỏa cấp ba kia thật sự đã bị anh Hải bắt, giam trong chợ đen dị năng giả, tuy rằng bên ngoài đều nói anh Hải là người thành lập và giữ gìn trật tự của chợ đen dị năng giả, nhưng rất ít người biết, anh Hải cũng không phải người thành lập và giữ gìn trật tự của chợ đen dị năng giả, anh ta nhiều nhất chỉ là nhân viên quản lí cao cấp bị đẩy lên mũi thuyền mà thôi."
"Chẳng lẽ chợ đen dị năng giả còn có người đứng đầu sau màn khác?"
"Có, chỉ là chúng em đều chưa gặp qua thôi, nhưng nghe nói, người kia là một dị năng giả hệ mộc thực lực rất mạnh, lại còn có chút thần thông, rất nhiều vật tư khan hiếm của chợ đen dị năng giả đều là do vị này cung cấp, cho dù là anh Hải, cũng phải tất cung tất kính gọi vị này một tiếng Lan thiếu gia."
Lại là dị năng giả hệ mộc? Lại là Lan thiếu gia?
Điều này thật sự rất khó không làm Không Thanh nghĩ nhiều.
"Thật ra ngay từ đầu, anh Hải không định trở mặt cùng vị dị năng giả hệ hỏa cấp ba kia, còn phái em qua chiêu đãi đối phương, là Lan thiếu gia truyền mệnh lệnh, nhất định phải nghĩ cách giữ lại vị dị năng giả hệ hỏa cấp ba này, anh Hải mới không thể không bí quá hoá liều."
Nghe cô gái trẻ nói xong, Không Thanh lúc này mới bừng tỉnh.
Trách không được trước đó cậu vẫn luôn không tìm thấy hành tung của Cố Phi Bồng, thì ra Cố Phi Bồng cũng đã từng tới chợ đen dị năng giả, muốn trao đổi tình báo cùng dị năng giả khác, tìm kiếm vị trí của cậu, không ngờ lại nhất thời sơ ý, trúng kế của Uông Hải, bị Uông Hải bắt được.
Hơn nữa, Uông Hải vừa thấy cậu đã kêu đánh kêu giết cũng đã được giải thích, thì ra là không lâu trước đây mới bắt được Cố Phi Bồng, cho nên nhìn thấy cậu chủ động tìm tới cửa, đã muốn nhân cơ hội một lưới bắt hết hai anh em bọn họ.
"Quý khách, tuy thời gian ở chung của em và vị dị năng giả hệ hỏa cấp ba kia cũng không dài, nhưng em có thể cảm giác được, hai anh em các anh đều là người tốt ngoài lạnh trong nóng, cho nên em mới có thể gom góp dũng khí làm giao dịch này với ngài."
Khen Không Thanh chỉ là nhân tiện, cô gái trẻ rõ ràng tin Cố Phi Bồng hơn, nếu không phải nhìn diện mạo Không Thanh và Cố Phi Bồng rất giống nhau, vừa thấy đã biết là anh em sinh đôi, cô gái trẻ cũng không dám mạo hiểm làm cuộc giao dịch này.
"Cô có biết Uông Hải nhốt em tôi ở nơi nào khôn?"
"Em không biết." Cô gái trẻ đầu tiên là lắc đầu, lại gật đầu: "Tuy em không biết, nhưng em có thể nghĩ cách giúp ngài hỏi thăm."
Không Thanh nhìn về phía cô gái trẻ, không rõ nguyên do.
"Trong những khách em thường xuyên tiếp đãi, có một người là tâm phúc của anh Hải, cũng là người chuyên phụ trách giam giữ những dị năng giả, em có thể phái người truyền lời cho gã, mời gã tới đây ăn nhậu chơi bời, sau đó ngài lại trộm theo dõi người này, sẽ có thể tìm được nơi giam giữ dị năng giả."
Không Thanh nghe vậy, cũng không thể không bội phục cô gái trẻ dũng khí và quyết đoán này.
"Cô như vậy, không sợ sau khi tôi cứu em song sinh của tôi sẽ trực tiếp trở mặt không nhận người, đi luôn, không bao giờ trở về cứu cô khỏi chợ đen dị năng giả sao?"
Cô gái trẻ cười, không phải là loại nụ cười cố tình câu dẫn người, mà là nụ cười tỏa nắng như ánh dương cười.
Không Thanh có thể hỏi thẳng như vậy, ngược lại chứng minh được Không Thanh không phải là loại tiểu nhân nói không giữ lời, cô gái trẻ tin trực giác và phán đoán của mình, Không Thanh nhất định có thể cứu cô khỏi bể khổ.
"Em tin tưởng ngài."
Dù có là thời đại hòa bình trước khi mạt thế buông xuống, có thể nói ra bốn chữ "Tôi tin tưởng bạn" với một người xa lạ, đã không phải một việc dễ dàng, càng đừng nói tới, hiện tại còn là mạt thế nơi trật tự đạo đức xã hội của nhân loại tan vỡ.
Chỉ nói đến lòng tín nhiệm trân quý này, Không Thanh cũng bằng lòng tuân thủ lời hứa, cứu cô gái đáng thương này rời đi.
______________________________
Editor có lời muốn nói: Chương extra ngày lễ. Chúc đồng hủ chơi lễ vui vẻ:>