Phật Hệ Thượng Vị Hằng Ngày

chương 3: liên hệ

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Mai? Cái gì mai?

Nguyễn Dương sửng sốt một chút.

Lý Quy thanh âm từ nơi xa truyền đến: “Xin lỗi Tiểu Dương, lúc sửa sang lại đạo cụ, đem đồ vật rớt xuống làm cho cậu trượt chân.”

Nguyễn Dương tuy rằng nhìn không thấy, nhưng vẫn liên tục xua tay, đi theo lớn tiếng đáp lại: “Không do đạo cụ, là tôi không đứng vững!”

Chẳng qua trong lòng cậu lại chửi thầm, cái này diễn có cần mai rùa sao?!

Không rảnh nghĩ này, cậu hướng trước mặt không biết xuất hiện lúc nào Trác Phong nói lời cảm tạ.

“Đa tạ ngài đem tôi vớt lên!” Nguyễn Dương chân thành cảm tạ.

Trác Phong hẳn là không có nhận ra chính mình đi?

Ngày đó Trác Phong trò hề bị chính mình thấy……

Từ từ, Trác Phong vì cái gì lại ở chỗ này?

Bọn họ vừa mới quay cảnh thân mật, không phải thanh tràng sao? Hơn nữa tựa hồ cậu còn nghe được thanh âm của người khác.

Lảo đảo đứng lên, Nguyễn Dương không có kính áp tròng, hiện tại như là người mù, quá trình đứng dậy của Nguyễn Dương phải cúi mắt xuống.

Bởi vì cậu mẫn cảm phát hiện ra tầm mắt của Trác Phong đều dừng lại trên người cậu, tầm mắt vô pháp có thể đối diện, bởi vì cảm giác rất chột dạ.

Cậu ở trong lòng mặc niệm…… Ngàn vạn không cần chú ý đến tôi, ngàn vạn không cần chú ý đến tôi!

Sau đó, Nguyễn Dương mới hậu tri hậu giác phát hiện chính mình hiện tại ‘ ướt thân ’, trên cơ bản lộ ra bạch y, có thể xem không thể xem đều thấy được.

Ý thức được điểm này, cậu nháy mắt lỗ tai đỏ lên, thân thể hơi hơi né qua bên……

“Cái kia…… Trác tiên sinh, ngài có thể tránh qua một chút được không?”

Trác Phong thật không hổ là ảnh đế, khí tràng quá là mạnh mẽ, Nguyễn Dương cảm thấy chính mình tùy thời sẽ bại trận. Hơn nữa cách đối phương như vậy gần, Nguyễn Dương tâm sắp nhảy ra.

Đều là nam nhân, Nguyễn Dương lúc này mà biểu hiện đặc biệt để ý, hai bên đều sẽ xấu hổ, đối phương là người như thế nào, khẳng định đối chính mình sẽ không có cái loại này ý tưởng.

Hơn nữa, nếu là Trác Phong không nhớ rõ chính mình, bị cậu như vậy biểu hiện nói không chừng liền nghĩ tới.

Đúng đúng đúng, nhất định phải tự nhiên chút!

Cậu ở trước đó nghĩ, Trác Phong không nhất định chính là gay, bởi vì phía trước lên báo, có thể cùng hắn có scandal đều là nữ ngôi sao.

Có lẽ chỉ là ngày đó uống say, đem chính mình trở thành nữ nhân, không phải còn nói eo rất nhỏ gì đó……!

Từ từ, chính mình vì cái gì sẽ nhớ rõ cái này chi tiết! Chính là cái này chi tiết liền vẫn luôn quay quanh ở cậu trong óc, vô pháp tan đi.

Không thể phủ nhận, Trác Phong thực hấp dẫn một người gay như cậu.

Trác Phong nhìn chằm chằm cậu vài giây, lui về phía sau một bước, không hề có thành ý: “Xin lỗi.”

Rời khỏi phạm vi hormone của đối phương, Nguyễn Dương thoáng thở dài nhẹ nhõm một hơi, cậu hiện tại cả người đều ướt nhẹp, cực kỳ lo lắng bản thân kích động một cái……

Đại khái sẽ đương trường bị phong sát.

Hình ảnh ————

Trác Phong: Mau đem tên đăng đồ tử ném ra ngoài cho bổn ảnh đế! Vĩnh viễn cũng không được diễn phim!

Nguyễn Dương não bổ bộ dáng thê thảm của bản thân bị ném ra ở thùng rác đoàn phim, nhịn không được rùng mình một cái.

“Nguyễn lão sư, mau tiến vào phòng nghỉ.” Người phụ trách cậu Tiểu Trần đứng cách ao hướng cậu kêu.

Cứu tinh!

Nguyễn Dương hướng Trác Phong gật gật đầu, cầm lên trường bào vắt khô nước, đối với hướng khác kêu: “Trần ca, lens em bị rớt, anh lại đây giúp em.”

Ánh mắt cậu mờ mịt, hướng bốn phía nhìn nhìn, đi được hai bước, lúc cậu chuẩn bị bước ra bước thứ ba, cổ tay bị bắt lại, lôi lại trở về

Trác Phong tiếng nói xuất hiện ở sau người: “Đừng đi về phía trước, là ao.” Tiếp theo nắm lấy tay cậu rồi dẫn cậu đi.

Lòng bàn tay của nam nhân nóng rực, bao quanh tại cổ tay cậu, đi chỉ vài bước chân, tim đập của cậu liền đập nhanh lên, cổ tay như bốc lửa vậy.

Nhưng trong lòng cậu vẫn lo lắng nhất chính là bản thân thấy được trò hề của Trác Phong, anh có thể hay không trả thù chính mình……

“Cảm ơn ngài…… Thật là phiền ngài.” Nguyễn Dương nói.

Trác Phong không trả lời, trầm giọng hỏi: “Cậu là diễn viên?”

Nguyễn Dương tâm thình thịch nhảy hai lần…… Tới! Tới! Trác Phong có phải hay không muốn thu sau tính sổ? Giới giải trí quy củ quá nhiều, bọn họ loại này tiểu diễn viên thường xuyên sẽ mạc danh chọc phải tai bay vạ gió, lơ đãng đắc tội với người.

“Tôi ít diễn, hôm nay chỉ là diễn viên quần chúng.” Nguyễn Dương nói, ý đồ giảm bớt chính mình tồn tại cảm.

Nghe được trả lời, Trác Phong liền không nói chuyện, một đường dẫn cậu đến cửa phòng nghỉ, đem cậu giao cho Tiểu Trần. Nguyễn Dương không thấy được Tiểu Trần biểu tình, cũng không thấy được những người khác biểu tình, không biết bọn họ miệng há to đến có thể nuốt vào cái trứng gà.

Lúc này có người lại đây tháo xuống cậu tóc giả, cầm đi làm khô, trường bào ẩm ướt cũng bị cởi ra.

Một thân nhẹ nhàng ing……

Đi vào phòng nghỉ, cậu lập tức nghĩ đến một vấn đề. Cậu không có mắt kính!

Nguyễn Dương lập tức sốt ruột, nói: “Lens của tôi bị rớt, sẽ ảnh hưởng đến quay phim……”

Loại tình huống này thực dễ dàng sẽ bị thay ra, thời gian quay phim ở các đoàn phim đều thực gấp rút, cậu cái này thêm phiền, khẳng định không được.

Tiểu Trần giúp cậu cở ra những nơi còn ướt, rồi nói: “Chu đạo sẽ nghĩ cách.”

“Nhưng của tôi có độ cận.”

Tiểu Trần trấn an cậu, đem cậu ấn đến ghế trên: “Dương ca, cậu cứ ngồi ở chỗ này chờ là được, không chừng chút liền vớt lens của cậu lên đây.” Nói, trùm khăn tắm lên cho cậu.

“……?” Cái gì? Vớt lens lên? Này so biển rộng tìm kim còn khó……

Cậu còn muốn hỏi cái gì, Lý Quy liền đi vào.

“Ai, Tiểu Dương thật xin lỗi, cái kia đạo cụ xuất hiện là cái ngoài ý muốn.”

Nguyễn Dương xua tay: “Không chậm trễ tiến độ quay phim là quá tốt rồi!”

Lý Quy ha hả cười: “Thời gian rất nhiều, không gấp.”

Nguyễn Dương:……

Quả nhiên không mệt là đại đạo diễn.

Phía trước Nguyễn Dương làm diễn viên quần chúng, ở cái khác đoàn phim nhỏ bị quát mắng, chậm trễ tiến độ quay phim liền bị la một trận.

Lớn như vậy đoàn phim, vẫn là toàn bộ đại minh tinh, cậu bất quá là cái áo rồng diễn viên, thế nhưng cho cái phòng nghỉ, hơn nữa còn có trợ lý.

Có thể bị tuyển vào thật sự dựa vào cậu…… Ân…… Xu hướng giới tính!!

Nguyễn Dương vốn dĩ đã Phật, tổng cảm thấy chính mình cứ như vậy chậm rãi hỗn, về sau có thể hốt được nhân vật nào thì nhận nhân vật đó, không sai biệt lắm lớn tuổi thì liền đổi nghề, không cần thiết tranh tới tranh đi.

Cậu thích diễn phim, cũng là tốt nghiệp đại học điện ảnh đàng hoàng. Chỉ là lúc trước không biết như thế nào liền não tàn, lúc trước vì đóng học phí liền ký cái kia hố người tiểu công ty.

Nguyễn Dương ở cái này đoàn phim bất quá chưa tới nửa tháng, trong lòng liền bốc cháy lên một chút tiểu ngọn lửa ———— bắt đầu hướng tới chính mình một ngày kia cũng có thể đi vào như vậy đoàn phim, không phải áo rồng, mà là nam chính.

Bất quá cậu cũng chỉ là ngẫm lại mà thôi, Nguyễn Dương đối với hiện thực không ôm bất kỳ kỳ vọng. Lý Quy nói hai câu, đột nhiên dừng một chút, nói: “Là cái dạng này, có chúy chuyện muốn cùng cậu nói một chút.”

Nguyễn Dương lập tức ngồi thẳng, tuy rằng trước mắt một mảnh mơ hồ, cậu nói: “Ngài giảng!”

Cậu mới vừa nói xong lời này, ‘ lộc cộc ’ liên tiếp tiếng bước chân.

Nghe thanh âm, không ít người hướng đến vào phòng nghỉ, Nguyễn Dương trước mắt một đống di động mosaic.

Nhìn đến vẻ mặt nghệt ra đang bọc khắm tắm ‘run bần bật ’ tiểu khả ái, Nhiếp Tinh cười: “Kia cái gì, Nguyễn Nguyễn, cùng cậu thương lượng sự kiện.”

“Nguyễn Nguyễn……??”

Nhiếp Tinh: “Cho cậu đặt nick name! Đáng yêu không?”

Nguyễn Dương:……

Nguyễn Dương: “Kia cái gì, chị nói đi ạ.” Chuyện gì còn muốn như vậy trịnh trọng?

“Là cái dạng này, hôm nay chị lần đầu tiên diễn cảnh nóng, mấy đứa bạn tốt của chị muốn đứng vây xem.”

Nguyễn Dương ngây người, vây xem……? Đây là cái gì ham mê?!

“Cho nên liền hỏi ý cậu thế nào? Tuyệt đối sẽ không chụp hình, cũng sẽ không lưu lại cái gì.”

Nguyễn Dương cẩn thận hỏi: “Kia cái đó…… Ngày mai kia cảnh quay cũng vậy?”

“Đúng vậy, chủ yếu là ngày mai kia cảnh quay,” một cái giọng nam chen vào: “Hắc, hảo xảo!”

Thanh âm thực xa lạ, nhưng là cảm giác ở nơi nào nghe qua, trong lúc nhất thời không nhớ tới.

“Anh là?”

“Hôm trước, Thịnh Đình.”

Nga!!

Nguyễn Dương nhớ ra rồi, là cái kia giúp chính mình kéo Trác Phong nam nhân.

Bất quá Nguyễn Dương cảm thấy không chỉ là quen thuộc về cảm giác này, này nam nhân thanh âm, tựa hồ cảm thấy có chút…… Quen tai.

“Sau đó lễ thượng vãng lai, về sau bọn họ diễn cảnh nóng, hoặc là xuống biển phối âm gì đó, cũng sẽ kêu lên cậu vây xem!”

Nguyễn Dương đương trường ngốc tại chỗ, này đều cái quỷ gì? Xuống biển? Phối âm? Còn gọi cậu lên vây xem? Cậu không có loại này ham mê, cảm ơn!!

Vội vàng vẫy vẫy tay: “Không được không được, tôi không cần nhìn.”

“Vậy là cậu đáp ứng rồi?” Nhiếp Tinh hỏi.

“Ân, tôi tin tưởng chị.” Nguyễn Dương phía trước đi qua tú, thường xuyên trần trụi làm trò rất nhiều người mẫu thay quần áo.

Chính là có như vậy một tí xíu tiểu thẹn thùng! Bất quá không có gì, cũng không phải đại sự.

Không biết ai búng tay một cái, không biết xấu hổ nói một câu: “Nga, có thể chính đại quang minh xem, không cần nhìn lén.”

Nguyễn Dương:……

Có thể cùng ảnh hậu thân quen đều là lão đại, cho nên chính mình hiện tại là bị các lão đại vây quanh, như là vây xem quý hiếm động vật, hơn nữa cậu có thể cảm giác được đến, Trác Phong ở bọn họ trung gian.

“Cái kia…… Nguyễn lão sư tóc giả cùng quần áo đã khô.”

Nguyễn Dương: “Nhanh như vậy? Lúc này mới vài phút a?”

Nguyễn Dương từ khăn tắm vươn tay tới sờ sờ quần áo của mình, cư nhiên đều nóng hổi.

Kia đoàn phim nhân viên hắc hắc một tiếng: “Chúng ta dùng chính là công suất lớn máy sấy.”

Nguyễn Dương:…… Thật sự không phải dùng hỏa nướng sao?

Không đợi cậu ngạc nhiên xong, lại tiến vào một cái đoàn phim nhân viên: “kính Lens đã vớt lên! Ta kiến nghị dùng dung dịch ngâm trước, rồi tạm chấp nhận dùng một chút!”

Nguyễn Dương:…… Không hổ là đại đoàn phim.

Thực nhanh, một lần nữa hóa trang, đổi lại quần áo.

Cậu một lần nữa xuống ao, lần này quay tương đương thuận lợi, vốn dĩ nhiều người vây xem vậy, Nguyễn Dương còn có điểm không được tự nhiên, nhưng là bị bịt kín đôi mắt sau, cậu chậm rãi tiến vào trạng thái.

———— lạc đường tiểu yêu tinh.

Nguyễn Dương tim đập nhanh chóng, tuy rằng tiến vào trạng thái, nhưng là vẫn là có chút thẹn thùng!

Nhiếp Tinh nhẹ giọng an ủi cậu, hai người hơi chút ôn lại đoạn lời thoại, cậu hoàn toàn nhập diễn.

Cậu ở thời khắc đúng, đem chính mình trường bào dẫm xuống dưới, toàn thân nháy mắt trơn bóng. Cũng không biết có phải hay không ảo giác, Nguyễn Dương tổng cảm giác luồng ánh mắt cực nóng đâm tới, hơn nữa như bóng với hình.

Theo sát cậu bị Nhiếp Tinh đẩy đến bên cạnh ao, khơi mào cằm, đem vải bố trắng từ Nguyễn Dương trên mặt kéo xuống dưới.

Một màn này làm đôi mắt cậu trở nên ướt át sáng ngời, đôi môi nhấp, khóe mắt màu hồng nhạt, trang điểm của đôi mắt làm cho cả mặt cậu đều mang vẻ mị hoặc, tiếng nói trong trẻo của cậu vang lên quanh quẩy cả bể ao: “Đêm nay…… Sẽ làm ngài vui vẻ.”

Đây là ai viết kịch bản!

Quá bạo rồi

Ở bên cạnh ao quan sát người nào đó: Hút khí ~ hơi thở!

“Cắt! ok! Qua.”

Nguyễn Dương nghe thế một tiếng, thả lỏng xuống dưới.

Diễn sau cảm giác quá xấu hổ, vừa mới thời điểm bị lấy xuống miếng vải, cậu thấy phía bên cạnh ao chỗ mà quay phim không quay đến, có mấy người dựa gần vây xem.

Lý Quy nhìn màn ảnh, muốn tìm có hay không lỗi, mấy người cũng vậy mà vậy quanh xem. Nguyễn Dương chống lên cạnh ao muốn bò lên, lần đầu tiên không căng chuẩn mà trượt trở về, lần thứ hai bị rối ở trường bào, vậy là không có thành công đi lên.

Nguyễn Dương tiếp tục, này vừa nhấc mắt, nhìn đến một bàn tay duỗi lại đây.

Là Trác Phong……! Anh ta vì cái gì còn chưa đi?

Nguyễn Dương dùng ba giây đồng hồ tự hỏi muốn hay không mượn lực đi lên, nếu trong ba giây đối phương thu hồi tay……

Đó là không có khả năng.

Chính là…… Cậu không thể làm Trác Phong xấu hổ……

Vì thế Nguyễn Dương đành phải vươn tay ra, đối phương dùng sức, đem cậu kéo đi lên.

“Cảm ơn ngài.” Nguyễn Dương lập tức tiếp nhận Tiểu Trần đưa tới khăn tắm, đem chính mình bọc kín mít. Không phải cậu làm ra vẻ, Nguyễn Dương là sợ chính mình có khả năng quyến rũ người!

Cậu nhớ rõ phía trước, một nhà đầu tư muốn tiềm quy tắc cậu.

Đối phương lý do là: Lần nọ tụ hội hướng anh ta lắc eo!

Nguyễn Dương: what?!

Nguyễn Dương hoàn toàn nghĩ không ra có chuyện này, sau lại tưởng tượng, hình như là có mấy ngày cậu ngồi máy tính rất lâu vì mê luyến game online, eo đau, thường xuyên đi tới đi lui xoa một hai lần.

Nima, rõ ràng là hoàng mắt thấy người hoàng!

Từ lần đó sau, Nguyễn Dương làm việc đều trở nên cẩn thận.

Sau lại Nguyễn Dương bị lui đi đeo lại kính mắt,lúc sau Lý Quy hoàn toàn gật đầu, lúc này mới trở lại phòng nghỉ.

Thay quần áo xong đi ra, hôm nay cảnh diễn liền đến đây, ngày mai mới là cảnh quay lớn, Lý Quy bảo cậu tìm tìm cảm giác cho tốt, bất quá cũng không cần quá mức lo lắng, bởi vì ngày mai có cả một ngày để quay cảnh này.

Dùng khăn tắm đem tóc lau khô, Nguyễn Dương từ đoàn phim cửa sau đi ra ngoài, chẳng qua chỗ rẽ của hành lang, cậu bị ngăn cản lại.

Trước mắt vị này chính là ngày đó giúp Trác Phong lấy tỉnh rượu dược nam nhân.

Nguyễn Dương lần này mới nhận ra anh ta là ai ———— nghiệp nội trứ danh người đại diện, Ứng Dung!

Ứng Dung thuộc hạ mang quá người không nhiều lắm, mỗi một cái đều là trong vòng oai phong một cõi nhân vật.

Cho nên buổi tối ngày đó cậu gặp được người đều là trong vòng này lão đại sao?

Cẩn thận tưởng tượng, cái kia giúp chính mình kéo Trác Phong không phải chính là ca sĩ đang hot sao……!?

“Nguyễn Dương đúng không?” Ứng Dung đẩy đẩy mắt kính.

Nguyễn Dương: “Ngài hảo.”

Ứng Dung: “Tư liệu của cậu ghi là Siêu Tinh giải trí.”

“Đúng vậy.” Nguyễn Dương trong lòng bùm bùm, Ứng Dung đây là……

“Lưu cái phương thức liên hệ.” Ứng Dung mỉm cười.

Nụ cười này nổ thành pháo hoa.

Nguyễn Dương nhanh như chớp chạy tiến phòng nghỉ, từ chính mình trong túi lục soát ra mấy tấm danh thiếp thật lâu chưa phát ra.

Nguyễn Dương không thích tranh giành, nhưng cũng không đại biểu không nghĩ hướng lên trên đi.

Ứng Dung mang theo màu trắng bao tay hai tay tiếp nhận danh thiếp, bỏ vào chính mình túi danh thiếp.

“!!”Nguyễn Dương liếm liếm môi: “Ngài ý tứ là……”

Ứng Dung cười: “Chuyên nghiệp của cậu được bồi dưỡng không tồi, tôi sẽ liên hệ lại với cậu.”

Hết chương

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio