Edit: Linhlady
- -------------------------
Mạc Vân Quả:…… Cô mới không thích làm bình hoa đâu!
Mạc Vân Quả nhìn khuôn mặt trong gương, ừ…… Một lời khó nói hết.
Mạc Vân Quả cũng không có cảm thấy giá trị nhan sắc như thế này có thể chinh phục biển sao trời mênh mông, bởi vì khuôn mặt này rất bình thường, cực phổ thông, chính là loại người ném trong đám đông cũng tìm không ra.
Nói đến vấn đề này, vì sao những người đó sẽ cảm thấy mình giá trị nhan sắc của cô có thể chinh phục biển sao trời mênh mông?
“Xong chưa? Nhanh lên! Tôi còn có việc cần làm.” Kỳ Thần gõ gõ cửa nói, trong giọng nói có vài phần không vui.
Mạc Vân Quả lên tiếng, sau đó đi ra ngoài.
Kỳ Thần nhìn thoáng qua Mạc Vân Quả, sau đó lập tức hướng ra phía ngoài mà đi.
Dọc theo đường đi, Kỳ Thần cũng mặc kệ Mạc Vân Quả, chỉ là khi sắp đi tới cửa, hắn ngừng lại chờ đợi cô.
Chờ đến khi Mạc Vân Quả đi đến bên người hắn, Kỳ Thần mở miệng nói: “Nắm tay tôi.”
Mạc Vân Quả:……
Kỳ Thần thấy Mạc Vân Quả không muốn, trong mắt xẹt qua một tia tinh quang, “Không cần quên cô đã đồng ý với tôi chuyện gì.”
Mạc Vân Quả:……
“Tôi biết cô rất xinh đẹp, tôi rất xấu, cô cảm thấy như vậy là vũ nhục cô, nhưng cô cũng lấy được không ít chỗ tốt từ tôi không phải sao?” Kỳ Thần than nhẹ một hơi nói.
M
ạc Vân Quả:……
“Vv! Ta nghe được cái gì?!”
“Ta giống như nghe được Kỳ Thần nói chính hắn xấu?!”
“Hai vị lầu trên, các ngươi không phải một mình đâu!”
“Còn nói nhà ta tiểu Quả Quả rất xinh đẹp? Tuy rằng tiểu Quả Quả nhà ta xinh đẹp là sự thật, nhưng thân thể này…… Thật đúng là không thể xưng là mỹ nhân a!”
“Đúng vậy nha, cũng chỉ là diện mạo phổ thông thôi?”
“Ta nhớ rõ ở bối cảnh chuyện xưa, những người đó xưng nguyên chủ là người có thể dựa vào giá trị nhan sắc chinh phục thế giới……”
“Lầu trên không nói ta còn không chú ý……”
“Cho nên nói, thẩm mĩ quan thế giới này…… ừm…… Thực tốt! Đặc biệt tốt!”
“Biết chân tướng nước mắt ta rơi xuống!”
“Ha ha ha ha! Cười chết bảo bảo! Thế giới này cư nhiên này lấy xấu làm mỹ sao?”
“Này quả thực chính là thiên đường của ta a a a a!” (edit: me too, (;´ຶДຶ ") ai đó ship ta đến đây đi)
Mạc Vân Quả nhìn đến phòng phát sóng trực tiếp nói như vậy, cuối cùng là lý giải được vì sao Kỳ Thần sẽ nói lời này.
Kỳ Thần thấy Mạc Vân Quả không nói gì, cưỡng chế nắm tay cô, sau đó liền đi ra ngoài.
Ngoài cửa, các loại ánh đèn lập loè.
Không ít bát quái truyền thông lại bắt được tư liệu mới, giám đốc công ty giải trí Thiên Nhạc cùng đệ nhất mỹ nhân giới giải trí từ khách sạn ra!
《 Chuyện xưa ban đêm dã thú cùng mỹ nhân! 》
《 Kinh! Tổng tài Thiên Nhạc trắng đêm không về lại là bởi vì……》
《 Bái một bái chuyện xưa tổng tài cùng đệ nhất mỹ nhân 》
《 một đêm kia, bao nhiêu người vì chuyện này tan nát cõi lòng 》
…………
Các loại văn chương sau một giờ truyền khắp trên các thông tin đại chúng ở internet, trong lúc nhất thời lưu truyền rộng rãi.
Mà các loại đèn flash sau khi chấm dứt, Kỳ Thần cùng Mạc Vân Quả cùng nhau lên xe.
Vừa lên xe, Kỳ Thần liền nhanh chóng buông lỏng tay Mạc Vân Quả ra.
Mạc Vân Quả:……
Kỳ Thần mắt sáng như đuốc nhìn Mạc Vân Quả, trầm giọng nói: “Hôm nay có một cái tạp chí chụp hình, cô nhớ phải đi chụp.”
Nói xong câu đó lúc sau, Kỳ Thần cũng mặc kệ phản ứng của Mạc Vân Quả, lấy di động của mình ra, lật xem.
Mạc Vân Quả nhìn thoáng qua di động của Kỳ Thần, phát hiện hắn đang lật xem album ảnh, mà album, chỉ có một người con gái, người kia thật đẹp thật đẹp.
Mạc Vân Quả tuy rằng không để ý bên ngoài thế nào, nhưng cô có thể xác định, cô gái Kỳ Thần đang xem, là cô gái đẹp nhất mà cô từng gặp……
- ------