Edit: Linhlady
- -------------------------
Thu phục nhà đấu giá xong, Cố khinh Thước ôm Mạc Vân Quả rời đi.
Trong lúc còn đó còn mua cho Mạc Vân Quả rất nhiều ăn ngon, ai bảo hiện tại hắn có rất nhiều tinh nguyên đây? Cũng không thể để đại Bạch nhạc mình bị đói!
Mạc Vân Quả nằm ở trong lòng Cod Khinh Thước, câu được câu không phe phẩy cái đuôi, nhìn phòng phát sóng trực tiếp, suy nghĩ xem làm cách nào mới có thể giúp Cố Khinh Thước trong thời gian ngắn nhất lên cấp mười hai.
Tuy rằng có chút đan dược có thể nâng cao năng lực, thế nhưng có vài thảo dược cũng không phải dễ dàng có được.
Cố Khinh Thước một đường ôm cô về đến nhà, đem đồ ăn đặt ở trên bàn sau, hắn cũng đem Mạc Vân Quả đặt ở trên bàn.
Mạc Vân Quả vừa đến trên bàn, liền ngồi xổm ngồi ở chỗ kia, nhìn thẳng vào Cố Khinh Thước.
Cố Khinh Thước khẽ cười một tiếng, đem đỉnh đầu mình cụng vào đầu cô Mạc Vân Quả nói: “Thật tốt, có ngươi ở bên cạnh ta.”
Mạc Vân Quả:…… Không cần lại gần ta như vậy!
Cố Khinh Thước không hề hiểu suy nghĩ của cô, nhìn dáng vẻ nhỏ bé trước mặt hắn chỉ muốn ôm láy hung hằn xoa nắn.
Trên thực tế, hắn cũng làm như vậy, chỉ là luyến tiếc dùng sức.
Mạc Vân Quả:……
“Ta chỉ muốn nói, cái tên Cố Khinh Thước này có lẽ là mao nhung khống! Cảm giác hắn rất thích xoa nắn tiểu Quả Quả nhà ta!”
“Đúng vậy! Tiểu Quả Quả nhà ta là người ngươi có thể xoa nắn sao! Hừ hừ hừ!”
“Không vui  ̄へ ̄”
“Tiểu Quả Quả, hu hu hu…… Người ta cũng muốn xoa xoa ngươi nha ~ ( mắt lấp lánh)”
“Tiểu Quả Quả, tới ôm ôm moah moah một cái ~”
“Trên lầu đều là một đám đại thúc đáng khinh, tiểu Quả Quả mau đến đây vào trong ngực tỷ tỷ~ “
“Lầu trên đừng tưởng rằng ta không biết ngươi là cá nhân yêu……”
“Phi! Vô giới tính có thể gọi là nhân yêu sao? Hừ! ╭(╯^╰)╮”
“”
“Lợi hại đại huynh đệ của ta!”
“Ha ha! Thế giới to lớn, việc lạ gì cũng có a! ”
“Không có giới tính không biết là tiểu ca ca hay là tiểu tỷ tỷ, ngươi hảo! Có thể làm bạn bè được không? ( mắt lấp lánh)”
Mạc Vân Quả:……
Cố Khinh Thước nhìn đại Bạch njaf mình phát ngốc, nhịn không được “Bẹp” một ngụm liền hôn hôn cái trán của cô, sau đó Vinh quang dính một miệng lông, nhưng hắn lại càng thêm vui vẻ!
Dù sao đây cũng là lông của đại Bạch nhà hắn nha ~( ̄▽ ̄)/
Mạc Vân Quả giơ móng vuốt đập một cái lên mặt Cố Khinh Thước đang cười đến khoe khoang kia, sau đó lạnh như băng nói: “Luyện đan đi!”
Cố Khinh Thước nhìn cái miệng lúc đóng lúc mở kia, cười khẽ nói: “Nhưng mà hiện tại đã khuya rồi ~”
Mạc Vân Quả nhìn thoáng qua bên ngoài trời đã đen nhánh một mảnh, mặt không biểu tình gật gật đầu.
“Cho nên, chúng ta nên ngủ a ~” cố Khinh Thước nói lời này liền đem Mạc Vân Quả ôm ở trong lòng hướng về phía trên giường đi đến.
Đi đến mép giường, lúc sau, đầu tiên hắn đem Mạc Vân Quả đặt ở trên giường, sau đó nhanh chóng cởi áo ngoài, chui vào ổ chăn.
Lại sau đó dùng lợi thế tay dài, liền đem Mạc Vân Quả vững vàng ôm ở trong lòng.
Mạc Vân Quả:……
Cố Khinh Thước xoa xoa đầu Mạc Vân Quả, nhẹ giọng nói: “Đại Bạch, ngủ ngon.”
Mạc Vân Quả:…… Cô mới sẽ không thừa nhận bị hắn ôm thực thoải mái đâu!
Không thể nghi ngờ, Mạc Vân Quả ngạo kiều……
Hô hấp của Cố Khinh Thước dần dần trở nên vững vàng, nghĩ đến cũng mệt cực kỳ.
Mạc Vân Quả cũng cảm thấy có chút lây nhiễm theo, yên tĩnh nằm trong lòng Cố Khinh Thước cũng dần dần ngủ.
Người trong phòng phát sóng trực tiếp lẳng lặng nhìn một màn này, thẳng đến khi phòng phát sóng trực tiếp tới thời gian đóng cửa.
Trong phòng, chỉ có ánh trăng mỏng manh chiếu xuống hai người, một người một thú, dựa sát vào nhau, nhìn qua hài hòa tốt đẹp……
- ------