Edit: Linhlady
- -------------------------
Cố Khinh Thước tùy ý xoa xoa máu trên mặt, sau đó đi đến chỗ tấn chức quả, đem chúng nó lấy xuống đặt ở trong hộp chuyên dụng, cái hộp này là Lãnh Quân mới cho hắn.
Làm xong mọi chuyện, Cố Khinh Thước đi đến trước mặt Mạc Vân Quả, ngồi xổm xuống chuẩn bị bế cô lên.
Nhưng mà……
Mạc Vân Quả lập tức cọ ra thật xa, đứng xa xa nhìn Cố Khinh Thước người đầy máy.
Cố Khinh Thước nhìn đại Bạch né tránh mình, khuôn mặt vốn đang tươi cười lập tức đen xuống, hắn hung hăng trừng mắt nhìn Lãnh Quân vẻ mặt mộng bức một cái, khí thế hung hãn.
Lãnh Quân đánh một cái lạnh run, nhìn nhìn Mạc Vân Quả, lại nhìn nhìn Cố Khinh Thước, tròng mắt chuyển động, lập tức liền đoán được cái gì đó.
Anh vội vàng nói: “Thú bản mạng nhà anh hẳn là thấy trên người anh…… ừm……”
Lãnh qlQuân chưa nói xong, nhưng làm người thông minh, anh tin tưởng Cố Khinh Thước ắt hẳn sẽ hiểu ý của mình.
Quả nhiên, Cố Khinh Thước cũng nhanh chóng hiểu ra, lập tức từ trong không gian của nhẫn lấy một bộ đồ ra thay.
Sau khi đổi xong quần áo, hắn mở ra hai tay, trên mặt gợi lên một mạt cười, sủng nịch nói: “Ngoan, đại Bạch, tới nơi này.”
Mạc Vân Quả trên dưới đánh giá Cố Khinh Thước một chút, xác định trên người hắn đã không có máu, lúc sau, mới nhanh chóng nhảy tới trong lòng hắn.
Cố Khinh Thước cảm giác được xúc cảm mềm mại trong ngực, cảm thấy mỹ mãn nửa híp mắt, sau đó hắn nhìn về phía Lãnh Quân nói: “Tấn chức quả hiện tại cậu muốn?”
Lãnh Quân gật gật đầu, bản mạng thú của anh còn cần tấn chức quả dùng gấp đấy!
Cố Khinh Thước gật đầu, lấy cái hộp kia, đưa cho Lãnh qlQuân nói: “Cậu lấy một cái đi.”
Lãnh Quân gật đầu, từ nhẫn trữ vật của mình lấy ra một cái hộp, lấy một quả tấn chức quả, thật cẩn thận bỏ vào.
Làm xong mọi chuyện, Lãnh Quân liền đem hộp khép lại, một cái bỏ vào nhẫn, một cái khác đưa cho Cố Khinh Thước.
Cố Khinh Thước vừa lòng nhận lấy, Lãnh Quân này là một người thông minh.
“Vậy cậu đi đi.” Cố Khinh Thước nhàn nhạt nói.
Lãnh Quân gật gật đầu, nhìn nhìn Cố Khinh Thước và ttiểu miêu trong ngực hắn nhanh chóng rời đi.
Chờ đến khi Lãnh Quân rời khỏi, sa mặt Cố Khinh Thước lập tức thay đổi.
Hắn đem Mạc Vân Quả ôm lên trước mắt, thập phần hưng phấn nói: “Ta vừa rồi soái không soái không!”
Mạc Vân Quả:……
Cố Khinh Thước nhìn bộ dáng đại Bjach bây giờ, rất muốn hôn hôn cô.
Đương nhiên Mạc Vân Quả sẽ không cho hai móng vuốt giơ lên ngăn cản mặt hắn lại.
“…… Thật muốn đánh Cố Khinh Thước làm sao đây!”
“Xú không biết xấu hổ! Xú không biết xấu hổ! Một lời không hợp liền chiếm tiên nghi tiểu Quả Quả nhà ta!”
“Quá không biết xấu hổ đi! Uổng ta vừa rồi còn ở khen hắn! Quả thực khiến bổn đại gia quá sinh khí!”
“Ai ai, ai bảo tiểu Quả Quả nhà ta thật manh a! Cho nên hành động của Cố Khinh Thước thực chính xác a.”
“Với giải thích của lầu trên ta cho điểm, không sợ ngươi kiêu ngạo!”
“Kỳ thật nếu đổi lại là ta ta cũng nhịn không được, nhưng nhìn đến Cố Khinh Thước làm như vậy, chính là không hiểu sao thấy khó chịu! ╭(╯^╰)╮”
“Đổi lạo là ngươi ta cũng sẽ khó chịu, trừ phi là ta tự mình ra trận ”
“Khụ khụ…… Nói thật, chúng ta còn ngăn cản không được những người đó có hành đọng với tiểu Quả Quả nha,”
“Lầu trên đừng nói ra chân tướng được không! Đau lòng đến không thể hô hấp ( ôm ngực hộc máu)……”
“+”
“+……”
Mạc Vân Quả nhìn phòng phát sóng trực tiếp nói những lời này, cô tỏ vẻ thân là một thú, cũng là thú có tôn nghiêm!
- ------