Edit: Linhlady
"Quang não nha! Là quang não trong truyền thuyết có thể lên trời xuống đất không gì không được đây sao!"
"Lầu trên có phải quá khoa trương rồi không!"
"Cầu phổ cập khoa học, quang não rốt cuộc là cái gì?"
"Cầu phổ cập khoa học +1!"
"Quang não là sản phẩm cao cấp thuộc về vị diện khoa học kĩ thuật, có thể nói, nó là sản phẩm sở hữu cá nhân. Đương nhiên, cái này không phải điểm mấu chốt, mấu chốt chính là, quang não tính theo điểm thông dụng mà nói, ít ra cũng phải là một ngàn vạn điểm thông dụng!"
"Oa! Một ngàn vạn điểm thông dụng? Thổ hào a!"
"Lầu trên lầu trên, theo như lời ngươi nói, một ngàn vạn điểm thông dụng là một khoản lới đối với vị diện cấp thấp chúng ta, nhưng đối với người ở vị diện cấp cao lại không phải quá nhiều như vậy."
"Theo ý của lầu trên là,kẻ thần bí vừa rồi là người ở vị diện cao cấp?"
"Cái này, chúng ta vẫn là không nên tiếp tục thảo luận, nếu như bị...... ( câm miệng)"
"Chúng ta tiếp tục xem phát sóng trực tiếp, tiếp tục xem phát sóng trực tiếp......"
............
Mạc Vân Quả thu hết tất cả thảo luận trong phòng phát sóng vào mắt, hơi hơi có chút kỳ quái, người ở đó có chuyện gì đặc biệt sao? Làm cho bọn họ im re như ve sầu mùa đông.
Ngải Sâm thấy Mạc Vân Quả một lá màu xanh ngẩn người, thật cẩn đi lại gần cô, tò mò hỏi: "Cô đang làm cái gì vậy?"
Mạc Vân Quả nhìn Ngải Sâm một cái, đem hành lá đặt vào trong tay Ngải Sâm nói: "Cái này có thể ăn."
Ngải Sâm nhìn cọng cỏ xanh trong tay, giật giật khóe miệng, giống cái này có phải đói đến điên rồi không.
Mạc Vân Quả mặc kệ hắn suy nghĩ như thế nào, nhìn ngó xung quanh, hể thấy cái gì giống ở thế giới của mình là cô lại đưa cho 007 nhận dạng.
Trong thế giới này rất nhiều thực vật đều ăn được, nhưng đa số thú nhân không biết, cho nên mới có một mảng tài nguyên lớn như vậy.
Mạc Vân Quả thấy tình huống như vậy đương nhiên là vui mừng, trong thời gian một buổi sáng thôi cô đã thu hoạch được rất nhiều thứ có thể ăn.
Tỷ như khoai tây, cà tím.
Mà Ngải Sâm nhìn Mạc Vân Quả đông đi một chút tây đi một chút, sau đó nhặt các loại hoa hoa cỏ cỏ đưa cho hắn nói là ăn được.
Ngải Sâm nhìn một đống đồ trong tay mình càng thêm khẳng định suy nghĩ lúc trước, giống cái này hình như đã đói đến choáng váng rồi.
Mạc Vân Quả cũng không giải thích cái gì, cô thấy Ngải Sâm đã sắp không ôm được nữa thì dừng lại, sau đó nấu một chút, có sẽ hắn sẽ không nghi ngờ nữa?
Như vậy nghĩ Mạc Vân Quả quay đầu ý bảo Ngải Sâm trở về, đáng thương cho Ngải Sâm ôm một đống lớn đồ vật, vô cùng ai oán nhìn Mạc Vân Quả.
Lúc này người trong phòng phát sóng trực tiếp giống như cũng đồng tình với hắn, trực tiếp đánh thưởng cho Mạc Vân Quả một cái túi cây đay.
Mạc Vân Quả thu được túi cây đay:...... Khán giả phòng phát sóng trực tiếp thật là càng ngày càng tri kỷ!
Mạc Vân Quả đưa túi cây đay cho Ngải Sâm, ý bảo hắn bỏ tất cả vào đó.
Mà Ngải Sâm thấy Mạc Vân Quả đột nhiên có thể lấy ra một đồ vật, ngạc nhiên mở to mắt.
Mạc Vân Quả nhìn vẻ mặt ngốc lăng của Ngải Sâm, lại gần đập một phát vào ngực hắn, còn lý do tại sao không đánh vào đầu, ha hả, chiều cao hai người không phải chênh lệch bình thường đâu......
Ngải Sâm ăn một cái tát mới hồi phục tinh thần lại, dựa theo chỉ thị của Mạc Vân Quả, vội vàng bỏ tất cả vào trong túi.
Cứ như vậy, hai người liền chuẩn bị đi trở về.
Mà ngay ở lúc này, cũng không biết có phải Ngải Sâm vận đen còn chưa hết hay không, bọn họ lại gặp một con lợn rừng hung hãn!
Thân hình của con lợn rừng này phải to gấp ba Mạc Vân Quả, lợn rừng lao tới, trực tiếp dọa Ngải Sâm biến trở về nguyên hình chuẩn bị chạy......