Edit: Linhlady
Lăng Khanh An cũng không về phòng của mình, mà hứng thú bừng bừng nhìn Mạc Vân Quả xử lý các loại nguyên liệu nấu ăn.
Mạc Vân Quả sau khi nhận được rau dưa, bắt đầu cắt cắt rửa rửa.
Trong quá trình rửa không có khúc mắc gì, mấu chốt là quá trình cắt, khiến cho Lăng Khanh An vào đám người trong phòng phát sóng trực tiếp được mở rộng tầm mắt.
Rõ ràng chỉ là một củ cải trắng đơn giản, Mạc Vân Quả cũng không có gì đo lường chuẩn xác, mỗi một đao hạ xuống, độ dày mỏng chuẩn xác mười phần.
Một búp cải trắng cắt xong, mỗi một mảnh rau đều độ lớn nhỏ tương tự đến kinh người, thật giống như dùng một dụng cụ đo lường tinh chuẩn để cắt.
Lại nói tiếp đến khoai tây, mỗi sợi khoai tây được xắt ra độ dày đều tương tự nhau, dùng mắt thường căn bản nhìn không ra sự khác biệt nào.
Còn các loại rau dưa khác, đều là bị cắt thành kích cỡ lớn nhỏ tương tự.
Mà nhìn đến thịt thì, không cần phải nói gì thêm.
Lăng Khanh An đứng ở cửa phòng bếp nhìn đến trợn mắt há hốc mồm, đương nhiên, Mạc Vân Quả quay lưng lại với hắn cho nên không thấy được biểu cảm này của hắn.
Sau khi sơ chế nguyên liệu xong, cũng đến lúc nấu nướng.
Chỉ thấy Mạc Vân Quả cầm lấy điện thoại, bắt đầu lật xem thực đơn.
Thấy một màn như vậy - quần chúng phòng phát sóng trực tiếp:……
Bởi vì Mạc Vân Quả đưa lưng về phía Lăng Khanh An, cho nên hắn cũng không biết Mạc Vân Quả đang xem cái gì.
Hắn chỉ nhìn thấy Mạc Vân Quả bật lửa, sau đó bắt đầu đảo, cho một ít tỏi và dầu.
Ừm…… Không tệ lắm
Lăng Khanh An nghĩ như vậy, lặng yên nuốt nuốt nước miếng, sáng nay ăn hơi ít, giờ nhìn cô xào nấu trong bếp, hẳn ăn rất ngon.
Ôm cách nghĩ như vậy Lăng Khanh An lại càng thấy đói bụng.
Mà bên kia Mạc Vân Quả mười phần nghiêm túc nhìn chằm chằm thực đơn trong điện thoại, dầu số lượng vừa phải, hành gừng tỏi một chút……
Mạc Vân Quả sâu sắc cảm thấy, cái thực đơn này một chút cũng không chuẩn xác, cái chỗ số lượng vừa phải cuối cùng là nhiều hay ít?
Vì sao không dùng đơn vị đo lường để biểu đạt vậy? Nói như vậy, ngay lập tức cô sẽ biết nhiều hay ít.
Không biết “Số lượng vừa phải” cùng “một chút” là nhiều ít, Mạc Vân Quả chỉ có thể dựa theo cách cô hiểu mà thêm vào.
Sau đó đó là các loại xào, nếu chỉ nhìn cô nấu nướng cũng ra dáng ra hình, nhưng mà trong lúc nấu thêm cái loại gia vị dấm muối gì đó, cũng là thêm theo ý cô hiểu.
Lăng Khanh An nhìn không tới chỗ Mạc Vân Quả thêm nhiều hay ít, hắn chỉ có thể thấy Mạc Vân Quả thêm những gia vị đó, phỏng đoán nhất định ăn rất ngon.
Dù sao thì, lúc cô cắt đồ ăn, cái trình độ kia không phải ai cũng theo kịp được!
Tin tưởng vững chắc vào đầu bếp Mạc Vân Quả, Lăng Khanh An sờ sờ bụng, cảm giác đói khát càng thêm rõ ràng.
Sau khi chiên xào xong là có thể ăn được rồi.
Bởi vì muốn cùng n với Mạc Vân Quả, cho nên Lăng Khanh An cũng không nếm trước hương vị đồ ăn, chuyện này cũng là chuyện khiến hắn vô cùng hối hận về sau, giả vờ đại nghĩa cái gì! Bị tội còn không phải là mình sao!
Chờ đến khi Mạc Vân Quả làm xong tất cả đồ ăn, đem đồ ăn bưng lên bàn, hắn mới cầm đôi đũa, cõi lòng chờ mong nhấm nháp.
Món đầu tiên hắn thử, là khoai tây xắt sợi xào ớt xanh.
Khoai tây xào ớt xanh, màu sắc diễm lệ, màu xanh của ớt cùng màu của khoai tây, khiến người ta muốn ăn ngay lập tức.
Lăng Khanh An gấp không chờ nổi vươn đũa nếm một ngụm, sau đó……
Tay Lăng Khanh An run run lên, thiếu chút nữa cầm không được đũa.
Nửa ngày sau, hắn mới nuốt xuống ngụm khoai tây xắt sợi kia, sau đó gian nan nói: “ Cô…… Rốt cuộc cho bao nhiêu muối?”
“Số lượng vừa phải.” Mạc Vân Quả y theo thực đơn trả lời.
Lăng Khanh Sn:…… Số lượng vừa phải là cái quỷ gì?!