Edit: Linhlady
Hiện tại việc mỗi ngày của Mạc Vân Quả đó là xem phòng phát sóng trực tiếp náo nhiệt bàn luận, có đôi khi nàng cũng sẽ nhớ tới vài chi tiết xuất hiện khiến mình khó hiểu, sau đó từ từ sắp xếp lại.
Nói đến những chỗ khó hiểu kia, nàng bỗng nhiên phát hiện, ở trong quá trình nàng chấp hành nhiệm vụ, có hai người rất kỳ quái.
Một người là Hiên Viên Mặc, một người khác, đó là Diệp Hành.
Mạc Vân Quả đối với Hiên Viên Mặc ấn tượng cực kỳ khắc sâu, huống chi, hiện tại nàng còn chưa biết tên thật của hắn là gì.
Mạc Vân Quả luôn cảm thấy, trước kia nàng có quen biết hắn, hơn nữa không phải quen biết đơn giản,mà giống như kiểu thâm giao quen thuộc.
Nhưng Mạc Vân Quả lại tỉ mỉ nhớ lại một chút, trong sinh mệnh ngắn ngủi của mình, dường như không có bao nhiêu người tồn tại?
Đây một nỗi băn khoăn rất lớn, nhưng Mạc Vân Quả tin tưởng, chung quy có một ngày, nàng nhất định có thể biết được chân tướng.
Cứ như vậy, ở trong trạng thái này, nháy mắt một cái đã trôi qua một tuần.
Mạc Vân Quả vẫn không hề có dấu hiệu nẩy mầm, cái này khiến Tô Chi Cảnh cảm thấy không vui vẻ nổi.
Hắn đem bồn ngọc đặt ở trên bàn, sau đó nhìn chằm chằm bồn ngọc, giống như xuyên qua tức nhưỡng, nhìn thấy được hạt giống.
Mà lúc này Mạc Vân Quả cũng cảm giác được một loại lạnh lẽo, nàng run run thân mình, không biết tại sao lại thấy lạnh.
Tô Chi Cảnh gõ gõ bồn ngọc, thân mình Mạc Vân Quả lại run run.
“Ngươi là tiểu cương thi kỳ quái kia sao?”
Tô Chi Cảnh hỏi, giống như không tự giác mình đang nói chuyện với một hạt giống.
Đương nhiên Mạc Vân Quả không có cách nào trả lời hắn, sau đó trong phòng lại yên lặng thật lâu.
Thật lâu sau, Tô Chi Cảnh cười một tiếng nói: “Thôi, chờ ngươi lớn lên lúc sau sẽ biết, nếu như không phải mà nói……”
Tô Chi Cảnh tạm dừng một chút, tiếng cười trở nên ý vị thâm trường.
“Giết ngươi nha ~”
Ngữ điệu khi Tô Chi Cảnh nói hơi hơi nhẹ, giống như những lời hắn vừa nói ra, chỉ là vui đùa mà thôi.
Nhưng đúng bởi vì hắn có loại thái độ này, mới có vẻ càng thêm giống quỷ súc*……
*Quỷ súc (鬼畜): Kichiku, là từ dùng để chỉ người có tâm lý biến thái, có khuynh hướng ngược đãi hay còn gọi là SM.
“Oa! Quỷ súc Tô Chi Cảnh!”
“Oa ~ lợi hại, tiểu Quả Quả lần này lại có thể trực diện tiếp xúc với quỷ súc~”
“Oa! Tô Chi Cảnh lợi hại, lần này tiểu Quả Quả vẫn chỉ là một hạt giống nho nhỏ, nên đối kháng như thế nào với Tô Chi Cảnh đây?”
“Phiền lầu trên mở to mắt ra mà nhìn, đều nói nhiệm vụ lần này là Tô Chi Cảnh đem hạt giống nuôi lớn, căn bản hoàn toàn không phải đối kháng gì!”
“Khụ khụ…… Quên mất……”
“Chẳng lẽ chỉ có mình ta bức thiết muốn biết khi nào tiểu Quả Quả mới có thể nẩy mầm sao?”
“Ai, ta chỉ muốn biết, tiểu Quả Quả nhà ta là đóa hoa gì ~”
“Ài…… Thế giới này…… Ta giống như có hơi quen mắt.”
“Hả? Lầu trên có ý gì?”
“Ây? Quen mắt là có ý tứ gì?”
“Oa! Hay lầu trên phi thăng từ thế giới này?”
“Oa! Vậy chẳng phải là đại thần sao?!”
Bạch Hành Trình vuốt cằm nhìn phòng phát sóng trực tiếp, như suy tư gì gật gật đầu, kỳ quái, tiểu Quả Quả làm sao lại tới thế giới này?
Hắn nhớ rõ thế giới này không phải bị chấp pháp giả phong tỏa rồi sao? Lý do hình như là…… Ài…… Có chỗ nghĩ không ra.
Bạch Hành Trình lắc lắc đầu, từ sự kiện hai mươi năm trước, ký ức của hắn càng ngày càng kém, nhưng loại thoái hóa ký ức này, cùn không phải mất đi toàn bộ trí nhớ, mà loại này chỉ nhằm vào chuyện kia mà thôi……
Bởi vì hắn còn có thể nhớ rõ ràng chuyện từ nhỏ đến lớn của mình, tỷ như mình vài tuổi còn đái trong quần, chỉ duy kí ức của hai mươi năm trước, lại dần trở nên mơ hồ……