Edit: Linhlady
Tập Bạo một ngày 24 tiếng đồng hồ, có tới 16 tiếng đều ở nơi này, ngày đó khi Mạc Vân Quả nhìn đến hắn ta, hắn ta cũng đang trên đường đi đến đấu trường ngầm.
Nói trở về, lần này mục đích của Mạc Vân Quả đúng là đấu trường ngầm……
Đấu trường ngầm không phải người nào cũng có thể tùy tiện đi vào, anh có thể không giàu có, nhưng anh cần thiết phải có gan dạ sáng suốt, anh cũng có thể không có gan dạ sáng suốt, như vậy tất yếu anh phải có quan hệ……
Tóm lại, nếu đến đấu trường ngầm không có người bảo lãnh để đi vào, nói như vậy là vào không được.
Giống như hiện tại Mạc Vân Quả đang đứng ở cửa đấu trường ngầm, nhưng cô lại không có cách nào đi vào.
Cái gọi là nhập khẩu thực chất đó là một quá trà phổ thông, bất kỳ ai cũng không tưởng tượng ra được, đây chính là cửa vào đấu trường ngầm.
Lúc này quán trà có tốp năm tốp ba người, mọi người đều đang nói chuyện trời đất, không hề để ý Mạc Vân Quả đứng ở nơi đó.
Lúc này người ở trong quán trà uống trà dường như cũng không biết sự tồn tại của đấu trường ngầm.
Mạc Vân Quả ánh mắt lóe lóe, đang nghĩ ngợi có nên trực tiếp đánh vào hay không, thì lại có người đi vào.
Anh ta nói với chủ tiệm câu gì đó, sau đó chủ tiệm dẫn anh ta đi nơi nào nó.
Vừa lúc, Mạc Vân Quả nghe được lời người nọ nói với chủ tiệm.
Vì thế, Mạc Vân Quả bào chế đúng cách đem lời nói thuật lại một lần, quả nhiên, chủ tiệm mang cô vào đấu trường ngầm.
Vừa đi vào nơi này, cơ thể cô tràn ra một cảm giác xao động.
Đó là chỉ số bạo lực quấy phá trong cơ thể con người, trong không khí ẩn ẩn còn có mùi máu tươi, có chút gay mũi.
Mạc Vân Quả đi đến một góc nhỏ, nhìn về phía trung tâm khán đài.
Lúc này ở trong trung tâm khán đài, đang diễn ra một trận tỷ thí.
Mà tình huống hiện tại, gần như là do một bên áp đảo.
Người trên đài đúng là Tập Bạo cùng một người đàn ông cao lớn thô kệch, Tập Bạo đem người kia đánh tới máu me đầy mặt, hơn nữa nhìn dáng vẻ không hề có ý dừng lại.
Người chung quanh giống như không có ý chỉ trích hành động này, bọn họ gầm rú, ầm ĩ.
“Tiểu Quả Quả, lúc này có thể làm nhiệm vụ!”
“Chính xác chính xác, ném một cái vỏ chuối lên đi, hắc hắc hắc ~”
“Oa! Giống như nói rất có đạo lý!”
“Tiểu Quả Quả, mau lên đi! Mau lệ đi!”
“Các ngươi không cảm thấy như vậy có chút đáng khinh sao?”
“╮(╯▽╰)╭ không cảm thấy!”
Mạc Vân Quả:……
Mạc Vân Quả cũng không ném vỏ chuối ở ngay lúc này, mà tìm được một chỗ báo danh tham gia luận võ, điền một chữ “Quả”, sau đó chờ đợi.
Đúng vậy, cô muốn ở trước mặt mọi người dùng vỏ chuối trượt ngã Tập Bạo.
Ở trước tên Mạc Vân Quả còn ba người, y theo tốc độ giải quyết của Tập Bạo, không úa hai mươi phút là có thể kết thúc, đến lúc đó, cô phải lên sân khấu.
Mạc Vân Quả ở một bên nhìn, chờ đợi lên sân khấu.
Khi Mạc Vân Quả lên sân khấu, khán giả đang xem đồng loạt cười ha ha.
“Ha ha ha! Đây là đứa bé từ đâu ra?”
“Đây không phải là nơi nên tới, về nhà bú sữa đi thôi!”
“Ha ha ha! Cười chết đại gia ta! Mau cút về nhà đi thôi!”
“Đúng thế đúng thế, đừng tới mất mặt xấu hổ!”
“Một hồi đừng khóc chảy nước mũi tìm mẹ nha! Ha ha ha ha! Tiểu thí hài!”
Các loại vui cười vang lên, Mạc Vân Quả vẫn như cũ một khuôn mặt lạnh lẽo.
Lúc này đánh cuộc đã bắt đầu, tỷ lệ đặt cược giữa cô và Tập Bạo đã tới 100:1.
Gần như tất cả mọi người đều đặt Tập Bạo, chỉ có một người đặt Mạc Vân Quả, mà người này, đó là tính “Dâm dục” Bạch Ngọc……