Edit: Linhlady
“Tiểu mỹ nhân, ngoan, đi rửa mặt đi, hoặc là nói, em còn muốn cùng tôi ngủ tiếp sao?” Bạch Ngọc xoa xoa tóc Mạc Vân Quả, cực kỳ ôn nhu nói.
Mạc Vân Quả nhìn anh một cái, quyết đoán xoay người tiến vào toilet, bắt đầu rửa mặt.
Bạch Ngọc nhún nhún vai, với hành vi này của Mạc Vân Quả cũng không cảm thấy thất vọng.
Anh nhìn chung quanh bốn phía phòng, ngoại trừ cameras bị phá hư ra, Mạc Vân Quả gần như không đụng vào đồ khác trong phòng.
Bất kể là nội y tình thú đặt trong tủ quần áo, hay là các loại trang sức đặt trong ngăn kéo.
Bạch Ngọc lại nhìn thoáng qua máy tính, không có dấu vết sử dụng qua.
Nói cách khác, tiểu mỹ nhân ở hủy đi xong cameras, lúc sau, thật sự ngoan ngoãn ngủ?
Ừm…… Nếu như không nhớ lầm mà nói, lúc ấy hình như mới 9 giờ.
Bạch Ngọc lại nhìn thoáng qua thời gian hiện tại, ừm…… 8 giờ.
Tiểu mỹ nhân ngủ mười một tiếng đồng hồ còn không tỉnh ngủ, thật là một con mèo nhỏ lười……
Nghĩ đến đây, ý cười trên mặt Bạch Ngọc càng thêm rõ ràng.
Mạc Vân Quả vừa vặn rửa mặt xong đi ra:……
Mạc Vân Quả sờ sờ cánh tay mình, ừ…… Thật nhiều da gà nổi lên.
Vì sao cô lại cảm thấy Bạch Ngọc cười ghê tởm như thế nhỉ?
Xem ra, cô phải nhanh một chút đem vỏ chuối ném ra hoàn thành nhiệm vụ thôi.
Nhưng đáng tiếng đó là cả trong không gian hệ thống lẫn cả động phủ đều không có vỏ chuối.
Vốn dĩ ở trong không gian hệ thống đã chuẩn bị vỏ chuối rồi, thế nhưng bị Đoàn Tử coi như rác rưởi xử lý, Mạc Vân Quả tỏ vẻ cô cũng rất bất đắc dĩ ╮(╯▽╰)╭
Bạch Ngọc nhìn thấy Mạc Vân Quả ngoài, muốn kéo tay cô, nhưng mà bị Mạc Vân Quả tránh đi.
Bạch Ngọc cũng không giận, anh giống như không nhận ra Mạc Vân Quả bài xích, vẫn như cũ cười tủm tỉm nói: “Đi thôi, đi xuống ăn bữa sáng.”
Mạc Vân Quả gật đầu, đi theo phía sau Bạch Ngọc.
Dưới lầu, vẫn như cũ là các mỹ nữ quần áo hở hang, các cô dùng cái loại ánh mắt khát vọng nhìn Bạch Ngọc, khiến Mạc Vân Quả ở vên cạnh cảm giác da gà trên người lại có xu hướng nổi lên.
Cho dù Mạc Vân Quả lại trì độn, cũng bị ánh mắt kia của đám mỹ nhân làm cho không trì độn nổi.
Bạch Ngọc giống như không có cark bức gì, nên ăn thì ăn, nên uống thì uống, không có gì không được tự nhiên.
“Tiểu mỹ nhân, em thích cái gì?” Bạch Ngọc nhìn như tùy ý hỏi.
Mạc Vân Quả đang nghĩ cách hoàn thành nhiệm vụ cũng không thông qua não xử lý, trực tiếp trả lời nói: “Chuối……” Vỏ.
Bạch Ngọc sửng sốt, theo sau từ trong mắt nhộn nhạo ý cười, từng vòng nhộn nhạo mở ra, thật giống như đứa bé xuân tâm xao động.
“Như vậy à……” Bạch Ngọc cố ý đè thấp giọng nói trả lời.
Mạc Vân Quả:…… Đột nhiên có một loại dự cảm xấu.
Sự thật chứng minh, dự cảm của Mạc Vân Quả chuẩn xác, khi ăn sáng xong, đã có người mang một xe tải chuối lại đây, đúng vậy, một xe tải chuối lớn!
Chuối đôi ở bể bơi, nước trong bể bơi bị rút cạn.
Chuối tràn lan ở mặt trên, đầy một tầng.
Sau đó Bạch Ngọc mang theo một đám mỹ nhân đến bể bơi, đương nhiên, Mạc Vân Quả cũng ở trong đó.
Chỉ thấy Bạch Ngọc nằm ở ghế trên, nhàn nhạt nói: “Vừa lúc nhàm chán, các ngươi tới ăn chuối đi, ai ăn nhiều nhất, ăn vũ mị nhất, khiến tôi hài lòng, tôi sẽ ban thưởng cho người đó……”
Bạch Ngọc nói tới đây, ý vị thâm trường nhìn thoáng qua Mạc Vân Quả, môi mỏng khẽ mở.
“Ăn chuối của tôi ~”
Mạc Vân Quả:……
Các mỹ nữ: Ăn! Ăn! Ăn! Ăn chuối!