Edit: Linhlady
Mạc Vân Quả chớp chớp mắt, hơi hơi ngẩng đầu nhìn Hoa Hoan, Mạc Vân Quả nói: “Hung thủ lúc nạn nhân còn ở trạng thái thanh tỉnh mổ bụng bọn họ sao?”
“Sao em biết được?” Hoa Hoan buột miệng thốt ra.
Hoa Hoan nói xong câu đó lúc sau, vội vàng bưng kín miệng mình.
Cô ấy liên tục lắc đầu, nhưng đôi mắt chột dạ kia vẫn để lộ ít nhiều.
Hoa Hoan buông tay mình ra, ánh mắt có chút phức tạp nhìn Mạc Vân Quả.
“Em…… Em nghĩ tới?”
Mạc Vân Quả lắc đầu nói: “Không có.”
“Vậy em……” Hoa hoan do dự mà.
“Tôi nhìn được.” Mạc Vân Quả nói.
Hoa Hoan giờ phút này ánh mắt càng thêm phức tạp, nhìn được? Lừa quỷ hả!
Về hung thủ trong lúc nạn nhân còn đang ở trạng thái thanh tỉnh mổ bụng nạn nhân, bọn họ không nói cho bất kỳ ai.
Bên ngoài chỉ biết hung thủ không tôn trọng nạn nhân, sau khi nạn nhân chết còn mổ bụng ra.
Dù sao thi thể nạn nhân ở ngay đó, bọn họ muốn dấu cũng không dấu được.
Nhưng nguyên nhân cụ thể tử vong, bọn họ không nói rõ ra.
Đúng vậy, mười bốn án mạng, không là mười lăm án mạng, nguyên nhân dẫn đến cái chết đó không chỉ mất máu đến chết mà còn là đau đớn.
Hung thủ tàn nhẫn ở lúc bọn họ có ý thức, trơ mắt nhùn bản thân bị mổ bụng.
Đây là loại tàn nhẫn cỡ nào, máu me cỡ nào, cỡ nào……
Hoa Hoan không thể nghĩ ra cái từ gì khác để miêu tả, cô ấy chỉ biết, tên hung thủ này, nhất định phải xuống mười tám tầng địa ngục, vạn kiếp bất phục!
“Em gái nhỏ, chuyện này không được nói cho người khác.” Hoa Hoan trịnh trọng dặn dò.
Mạc Vân Quả gật gật đầu hỏi: “Trong cơ thể người chết khi làm phản ứng với chất độc có tìm thấy gì không?”
Hoa hoan lắc đầu nói: “Không có, nhưng có thể kiểm tra đo lường ra một lựng thuốc tê rất nhỏ. Phản ứng thuốc tê, chúng tôi phỏng đoán hung thủ chắc hẳn sử dụng gây tê một bộ phận nào đó của nạn nhân. Tê liệt, sau đó lại thực thi hành vi phạm tội.”
Mạc Vân Quả gật đầu, cái này đương nhiên hợp lý, nếu không gây tê, những người đó nhát định sẽ phản kháng, hơn nữa thuốc tê. Hàm lượng thuốc tê, nếu như vận khí không tốt, nói không chừng kiểm tra đo lường không được.
Hoa Hoan nói xong lúc sau mới ý thức được bản thân đã tiết lộ chuyện gì, cô ấy lại vội vàng che lại miệng mình, nhưng cô ấy lại nghĩ nghĩ, giống như cũng không có tác dụng gì……
Cô ấy đã nói rất nhiều, quăng ngã!
“Tiểu Quả Quả khiến chị gái nhỏ vô thức nói ra, ╮(╯▽╰)╭”
“Tiểu Quả Quả, ta chỉ muốn nói với ngươi bốn chữ: Tang ( làm ) tâm ( đến ) bệnh ( phiêu ) cuồng ( lượng )!”
“Tiểu Quả Quả muốn đại triển thần uy sao? Chờ mong nha……╮(╯▽╰)╭”
“Chẳng lẽ chỉ có một mình ta để ý đến sự tàn nhẫn của hung thủ sao?”
“Hu hu hu…… Vì sao lầu trên lại muốn nói chuyện này, vốn dĩ người ta đang ngắm dáng vẻ ngốc manh của tiểu Quả Quả mà quên đi……”
“Ta cũng vậy ta cũng vậy, hu hu hu…… Hệ thống vì sai không mosaic trường hợp máu me như vậy? Người ta hơi sợ~”
“( nôn mửa ) Lầu trên bói chuyện bình thường đi!”
“Hừ ╭(╯^╰)╮ hệ thống chỉ biết mosaic một ít hình ảnh hương diễm! Không thuận theo không thuận theo!”
Hệ thống Đoàn Tử: ╮(╯▽╰)╭ trách ta~
Mạc Vân Quả:…… Luôn cảm thấy điểm chú ý của đám người trong phòng phát sóng trực tiếp có chút kỳ quái.
Hoa Hoan nhìn Mạc Vân Quả phát ngốc, chỉ càng thêm trìu mến vuốt ve đầu cô.
Em gái nhỏ đáng thương, chắc hẳn đã vị họa đến choáng váng.
Hiển nhiên, Hoa Hoan theo bản năng xem nhẹ dáng vẻ ngu ngốc vừa rồi của mình cùng dáng vẻ trấn định của Mạc Vân Quả.
Từ giờ về sau, Hoa Hoan cũng không mang theo Mạc Vân Quả trở lại hiện trường nữa, nơi đó sẽ có đám người Long Uy xử lý.