Edit: Linhlady
Mạc Vân Quả bởi vì hai câu này của Angus không khỏi nhìn thêm y vài cái, không hiểu tại sao y lại nói như vậy.
Đối với một người đã chết mà nói, không phải sống lại là chuyện rất tốt sao?
Nhưng xem Angus nói như vậy, y dường như không muốn sống lại?
Người trong phòng phát sóng trực tiếp cũng phát hiện vấn đề này, lần này, đại số mị người đều có hứng thú với Angus.
Angus nhìn Mạc Vân Quả, giống như đang chờ đáp án của cô.
“Tôi không làm anh sống lại.” Mạc Vân Quả nhấp môi, “Nhưng nếu anh đã sống lại, sao lại không sống cho tốt?”
Đôi mắt màu hoàng kim hiện lên một tia hứng thú dài dạt, giống như cảm thấy khôi hài với vấn đề mà Mạc Vân Quả đưa ra, y cười nhạo một tiếng nói: “Sống sót? Vì sao muốn sống sót?”
Nhân sinh tịch liêu cỡ nào, vì sao muốn sống sót?
“Anh không có việc gì muốn làm sao?” Mạc Vân Quả nhìn thoáng qua phòng phát sóng trực tiếp, cô trước kia, có phải cũng thường xuyên nghĩ vấn đề “Vì sao muốn sống sót” như vậy không?
Nhưng là hiện tại cô, đã không còn nghĩ về vấn đề nhàm chán đó nữa, không có vì sao lại sống, chỉ có sống như thế nào.
Angus nghe thấy vấn đề này, trong mắt xẹt qua một tia mờ mịt xưa nay chưa từng có.
Y có việc gì muốn làm sao? Tự nhiên là có.
Chỉ là ở sau khi lên thánh cấp, hiểu ra được, lúc trước những giao tranh vốn có vẫn như cũ là quy tắc của thế giới này.
Chuyện y muốn làm, trời đất không cho phép y, y từng phản kháng, từng giãy giụa, cũng từng tự hủy linh căn, nhưng mà, có ích lợi gì đâu?
Đến cuối cùng, cái gì cũng đều không có.
“Không có.” Angus lạnh lùng nói, kết hợp với âm thanh nghẹn ngào của y có vài phần quỷ dị.
Mạc Vân Quả:……
“À.” Mạc Vân Quả cũng lạnh lùng đáp trở về một câu.
Trong toàn bộ quá trình đối thoại, Angus chưa từng đình chỉ uy lực phóng thích, Mạc Vân Quả cũng cảm giác được ngực chấn động, máu tươi từ yết hầutrun tràn ra, rồi lại bị cô quật cường nuốt xuống, một lần lại một lần, không có ngừng lại.
“Cô là toàn hệ.” Angus đột nhiên lại nói một câu như vậy.
“Tôi có thể dạy cô ma pháp.” Y nghĩ nghĩ, lại thêm một câu, “Toàn hệ ma pháp.”
“Anh là lôi hệ.” Mạc Vân Quả nói, ngụ ý là anh không thể dạy cô toàn hệ.
“A? Lôi hệ?” Angus lại là một tiếng cười nhạo, sau đó cũng không biết y làm cái gì, toàn bộ phòng đột nhiên tối sầm xuống, ẩn ẩn lại hỗn loạn một tia màu trắng.
Phong gào thét, hỏa khắp nơi, thủy mát lạnh, bằn rét lạnh, thổ dày nặng, mọc sinh cơ bừng bừng, còn có kim kiên cố……
Các loại nguyên tố tại căn phòng nho nhỏ đồng thời vùng lên, chúng nó tùy ý phá hư mọi thứ trong phòng ngoại trừ giường của Mạc Vân Quả.
Gần chỉ là vài giây ngắn ngủi, toàn bộ phòng trở thành một mảnh hỗn độn.
“Hiện tại cô còn cho rằng tôi là hệ lôi?” Angus cười lạnh nói.
Mạc Vân Quả:…… Đoàn Tử là một cái hố Đoàn Tử.
“Lôi hệ? A…… Đó là đã từng.” Đó là linh căn y từng tự hủy.
Mỗi một lần hủy linh căn, y sẽ tự sinh ra một loại linh căn mới, thật thần kỳ không phải sao?
Trời đất này đại đạo muốn đặt y ở tử địa, rồi lại cho y một năng lực thần kỳ như thế.
Hiện giờ y có thành tựu như hôm nay, làm sao không phải đã từng đổi lấy từ thống khổ?
Những loại thống khổ đó, không chỉ là trên thân thể, nhiều hơn, là trên mặt tinh thần.
Angus nhắm hai mắt lại, khi không còn nhìn thấy đôi mắt màu hoàng kim kia, cả người y dường như đều mất đi nhan sắc, cũng tăng thêm một tia ảm đạm.