Edit: Linhlady
Bất kể ngày thường anh ta nặng nề, hay năng động khi buôn bán, hay là cảm xúc bạo lực máu me ở trên đấu trường, trước sau như một, anh ta vẫn là anh ta.
Sự việc năm đó đúng thật đã tạo ảnh hưởng tới anh ta, nó làm tính cách anh ta trở nên quỷ quyệt khó lường, nhưng chưa từng xảy ra việc có thêm một anh ta khác nữa.
Lúc này Cách La Phu có lẽ là bởi vì bại lộ, cho nên có vẻ đặc biệt nhẹ nhàng.
Toàn bộ thân thể anh ta dựa cào trên ghế, cả người cũng rơi vào trạng thái thả lỏng.
Đôi mắt đỏ như máu không biết từ khi nào đã chuyển thành mào đen, anh ta nhìn Mạc Vân Quả, khóe miệng gợi lên một nụ cười khẽ.
“Những đan dược kia là do cô làm?”
Mạc Vân Quả nhàn nhạt gật đầu, thuận miệng hỏi: “Anh muốn?”
Thân thể Cách La Phu nghiên về phía trước, lấy một loại ngữ khí dụ hoặc nói: “Chúng ta làm một ít giao dịch thì thế nào?”
Mạc Vân Quả nhướng mày nhìn về phía anh ta, giống như tò mò hỏi: “Cái gì?”
“Cô mang những đan dược độc nhất vô nhị đó cho tôi, tôi giúp cô bán đi, sau khi có điểm tích lũy, cô tám tôi hai được không?”
Mạc Vân Quả không trả lời câu hỏi của Cách La Phu ngay, cô nhìn Cách La Phu, cứ để anh ta thể hiện một chút cũng không thèm để ý, nhưng Mạc Vân Quả vẫn nhận ra một tua khẩn trương của anh ta.
Cách La Phu đương nhiên sẽ khẩn trương, anh ta có một loại dự cảm, chỉ cần thuyết phục được Mạc Vân Quả, như vậy về sau con đường anh ta đi sẽ rộng mở thênh thang.
Còn có ước mơ của anh ta, như vậy tính ra, cũng không phải xa xôi không thể với tới như vậy.
“Được.”
Qua thật lâu, Mạc Vân Quả mới mở miệng đồng ý.
Trong mắt Cách La Phu xẹt qua một tia kinh hỷ, nhưng bên ngoài vẫn bày ra vẻ trấn định như cũ.
Chỉ là khóe miệng đang hơi cong, còn tun run kia bán đứng tâm tình của anh ta.
“Như vậy, mộ lời đã định.”
Sau khi nói chuyện với Cách La Phu một tiếng này, màn bán đấu giá điên cuồng bên ngoài cũng hạ xuống.
Những đan dược đó, tổng cộng Mạc Vân Quả bán đấu giá ra ba trăm triệu điểm tích lũy, ngoại trừ phần chia cho khu giao dịch ngầm, Mạc Vân Quả cũng có thể thu được hai trăm triệu 8000 vạn.
Chuyện sau đó thì đơn giản, Mạc Vân Quả đem một ít đan dược cho Cách La Phu, ngoại trừ những thứ đã đưa cho khu giao dịch ngầm, còn cho thêm những thứ khác.
Sau đó tự cô mua một cái chứng minh thân phận, rồi rời khỏi tinh cầu này.
Sau khi Mạc Vân Quả rời đi một ngày, Cách La Phu cũng không tới tạm biệt cô.
Hiện tại mỗi ngày Cách La Phu đều rất bận, anh ta không chỉ muốn bán những viên đan dược đó ra, còn phải bảo vệ những viên đan dược đó, việc này với Cách La Phu quả thật rất khó khăn.
Nhưng mà Mạc Vân Quả biết, đây là con đường cần thiết anh ta phải đi qua.
Mạc Vân Quả trực tiếp đi tới tinh cầu trung ương, lúc trước đám người Mã Mễ đã nói, bọn họ sẽ ở tinh cầu trương ương tới học viện Liên Bang đọc sách, cũng không biết bọn họ nhập học được chưa.
Sự thật chứng minh, nặng lực của đám người Mã Mễ cường đại, bọn họ không chỉ có nhập học, lại còn được đạo sư đức cao vọng trọng trong học viện đặc phê nhập học, có thể nói là mười phần phô trương.
Mạc Vân Quả biết mấy người này an ổn nhập học, sau đó cũng không có ý muốn đi quấy rầy bọn họ.
Bọn họ học ở học viện Liên Bang sẽ nhận được nền giáo dục tốt nhất, nơi này sẽ xuất phát điểm cho mọng tưởng của bọn họ.
Sau đó, Mạc Vân Quả đi tìm Phạm Đặc, so với đám người Mã Mễ, cô vẫn tương đối để ý Phạm Đặc.
Dù sao Phạm Đặc cũng là kẻ ngốc, cũng không biết hắn có thể lại tùy tiện đi nhặt người về nhà hay không.
Sự thật chứng minh, Mạc Vân Quả lo lắng là có đạo lý.
Khi Mạc Vân Quả tìm được Phạm Đặc, cả người Phạm Đặc rách tung toé, đúng một thân thê thảm.
Ở biên giới tinh thượng, nơi này là chỗ quân đội đóng quân, là nơi trực tiếp đối mặt với đám Trùng tộc.