Edit:Linhlady
Hắn trực tiếp mang theo cô đi tiệm cơm Tây, chọn món đơn giản nhất là bò bít tết cùng rượu vang đỏ.
Khi hai người đang nhàn nhã hưởng thụ món ăn, lại bị một cô gái hấp tấp phá vỡ.
Diệp Lãng khó hiểu nhìn cô đột nhiên xuất hiện bên người này, cô ấy tự nhiên ngồi bên cạnh hắn, làm hắn trở tay không kịp.
Mạc Vân Quả nhìn thoáng qua cô gái mặc bộ váy đỏ thẫm đột nhiên xuất hiện kia, ừ...... Vẫn là bò bít tết đẹp, cúi đầu, tiếp tục ăn.
Phong Vi nhìn dáng vẻ Mạc Vân Quả đối diện hết sức chuyên chú ăn bò bít tết, trong mắt nhanh chóng xuất hiện ánh sáng lấp lánh.
Một tay lập cô nàng tức ôm chầm Diệp Lãng bả vai, khí thế mười phần nói: "Hiện tại hắn là của tôi!"
Mạc Vân Quả tiếp tục hết sức chuyên chú ăn, không hề có ý quan tâm Phong Vi, rốt cuộc người ta cũng không có điểm danh nói họ, cô thật đúng là không biết Phong Vi đang muốn nói chuyện với ai.
Diệp Lãng chỉ cảm thấy sức lực của cô gái kì lạ này rất lớn, đè vai hắn phát đau.
Hắn đau hô một tiếng nói: "Cô là ai?!"
Phong Vi quan sát thấy Mạc Vân Quả không có chút phản ứng nào, âm thầm nói một câu không thú vị, liền buông lỏng cổ Diệp Lãng ra, ngược lại đi tới bên người Mạc Vân Quả, không khách khí ngồi xuống.
"Anh không quen biết em sao? Lãng ca ca ~"
Một câu "Ca ca" cuối cùng gọi đến kiều mị, nhưng mà Diệp Lãng không biết vì sao rùng mình một cái.
"Cô......cô cô......"
Diệp Lãng tựa hồ nhớ tới cái gì, chỉ vào Phong Vi nửa ngày nói không ra lời.
Khóe miệng Phong Vi ngậm ý cười nói: "Lãng ca ca, chúng ta mới mấy năm không gặp,hửm? Thế nào thành không quen biết rồi."
Diệp Lãng:...... Thật sự là thay đổi quá nhiều có được hay không!
" Cô không phải vào quân đội hay sao?" Diệp Lãng trấn định một chút nói.
Phong Vi liếc xéo Diệp Lãng một cái, trong ánh mắt mang theo nhạy bén cùng sắc bén của quân nhân.
Một tay cô nàng ôm eo Mạc Vân Quả, đôi tay dài mảnh khảnh còn nhéo nhéo thịt mềm của cô.
"Đúng vậy, gần đây em được nghỉ phép, trở về xử một ít chuyện riêng!"
Phong Vi tùy tiện nói, lại mang theo một loại mị hoặc khác.
Lúc này Mạc Vân Quả cũng ăn xong bò bít tết, cô liếm liếm miệng, quay đầu nhìn Phong Vi đang ôm mình.
"Ngọa tào! Tiểu Quả Quả, ngươi cách nữ nhân này xa một chút, cô ta đang khinh bạc ngươi!"
"Hiện tại đồng tính đều không đáng tin cậy, tiểu Quả Quả nên để tâm một chút nha!"
"Oa! Ta cảm thấy cô gái này rất có khí thế! Là loại hình ta thích!"
"Chẳng lẽ chỉ có mình ta cảm thấy, tiểu Quả Quả cùng cô gái này rất xứng đôi?"
"Ta là thẳng, ta là thẳng, ta là thẳng! Ngọa tào! Thật sự xứng đôi! Hu hu hu...... Ta cong."
"Trên lầu cáu bẩn!"
............
Mạc Vân Quả nhìn phòng phát sóng trực tiếp nói chuyện, nghiêng đầu nhìn nhìn Phong Vi, há mồm nói: "Cô là cong?"
Phong Vi sửng sốt, vừa rồi cô nàng còn nghĩ cô sẽ tức giận đấy, không thể tưởng được lại là phản ứng như vậy aaaaaaa!
Ngay sau đó Phong Vi phá lên cười, trong tiếng cười tràn ngập sang khoái.
"Em gái nhỏ, tôi cũng không phải là cong đâu! Tôi nha ~ còn có người trong lòng đó!"
Khi Phong Vi nói ra câu này, còn liếc liếc Diệp Lãng một cái, lại phát hiện vẻ mặt hắn cạn lời.
Trong mắt Phong Vi xẹt qua một tia mất mát, bất kể cô có thay đổi như thế nào, người đàn ông này cũng sẽ không thích cô, không phải sao?
Cho dù biết sự thật này, nhưng vì sao cô lại không có cách nào buông tay đây?
Phong Vi vô ý thức vuốt eo Mạc Vân Quả, thành công làm mỗ nam nhân nào đó đang xem phát sóng trực tiếp nỗ mạnh.
"Ta muốn cùng thân thân hỗ động(???)! Hiện tại! Lập tức! Lập tức!"