Phát Sóng Trực Tiếp: Nhân Vật Phản Diện Đừng Hắc Hoá!

chương 156: người yêu ảo của tổng tài (25)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Editor: @ArtHau

Beta: @Aki Re

Re: Mấy chương trước hai cậu cháu nhà này toàn nói cậu - cháu, ta - ngươi giờ đổi thành Quý Bắc Lưu gọi cháu mình là tôi - chú cho nó có văn hoá nhé.

Chợt, màn hình điện thoại tối đen.

Quý Bắc Lưu ngẩn ra, ngay sau đó liền ấn ấn lên điện thoại, màn hình chỉ hiện lên mấy chữ: Điện thoại hết pin tự động tắt máy.

Hắn giận, "Yêu cái gì? Cô có thể nói rõ ràng hay không!"

Tô Mộc tự nhiên là không thể trả lời, Quý Bắc Lưu chỉ có thể nhìn màn hình đen thui phản chiếu mặt mình.

"Đáng chết!" Hắn khó chịu mắng một tiếng, thật ra hắn cũng không rõ mình khó chịu vì cái gì, có lẽ chờ cho đến khi Tô Mộc nói hết cho mình, tâm tình của hắn cũng sẽ không như thế nữa.

Điện thoại hết pin thì có thể làm sao? Đương nhiên là sạc pin!

Một cuộc điện thoại, Lương Lương còn đang sửa gấp cái server phải lập từ công ty cầm dây sạc chạy đến đây, nhìn cậu hắn lấy điện thoại nạp điện, hắn chống hông thở hồng hộc, "Cậu... Sạc điện thoại này, người ở biệt thự cao cấp hẳn là không thiếu, vì sao phải kêu cháu đưa đồ sạc tới hả?"

Hắn ta đi đi về về, chạy thật mệt.

Quý Bắc Lưu nhàn nhạt liếc mắt nhìn hắn, "Không có gì, chỉ muốn gặp chú."

Một câu uy lực này, giống như bom nguyên tử nổ mạnh.

Lương Lương chấn động, mặt đầy kinh khủng, người hơi run rẩy, nói chuyện cũng không nhanh nhẹn, "Cậu... Cậu...... Rốt cuộc vẫn là không nhịn được xuống tay với cháu sao?"

"Tôi xuống tay với chú còn ít?" Quý Bắc Lưu ưu nhã ngồi trên sô pha, mở một tờ báo ra, mắt nhìn thẳng, thuận miệng nói.

Nhưng Lương Lương lại bị doạ đến hư gan, hắn kêu rên, "Cậu! Lương gia chỉ có một mình cháu! Ba mẹ còn trông cậy vào cháu nối dõi tông đường! Cháu cũng không thể cùng cậu làm gay!"

Ngay sau đó, tờ báo bị cuốn lại, đập vào sau ót Lương Lương.

"Chú nói bậy cái gì?" Quý Bắc Lưu nghiến răng nghiến lợi, "Ai muốn cùng chú làm gay?"

Vì những cuốn tiểu thuyết tổng tài, mà hắn cũng hiểu được làm gay là ý tứ gì.

Lương Lương ủy khuất nói: "Cậu... Người đã lớn tuổi như vậy rồi, bên cạnh cũng không có nữ nhân, cháu lại luôn đi theo người, không chỉ có cháu cho rằng như vậy, mà những người khác cũng cảm thấy cậu không thích nữ nhân, người đem theo cháu chính là vì thích chơi khẩu vị nặng."

Cho nên đây là chuyện mà Lương Lương thấp thỏm bấy lâu, sợ chỉ một chút không lưu ý, hắn ta liền thật sự bị xử.

Quý Bắc Lưu coi như đã hiểu vì cái gì ở trước mặt hắn Lương Lương nhất quyết không uống rượu, dùng ánh mắt lạnh lùng của hắn, nếu muốn nói chém Lương Lương thành tám khúc đều sẽ có người tin, "Nếu lão tử muốn làm gay, cũng sẽ không xuống tay với chú!"

"Cho nên... Cậu thật sự thích nam nhân!?" Lương Lương che lại ngực lui về phía sau một bước, hoảng sợ, chỉ kém xông cửa ra.

Quý Bắc Lưu không cần thủ thân như ngọc, nhưng Lương Lương chính là muốn, hắn ta có một bạn gái thanh mai trúc mã, chẳng qua người ta đã đi nước ngoài du học, hắn ta đã hứa phải chờ cô ấy về, không thể phụ cô ấy!

"Chú cút ra ngoài cho tôi!" Quý Bắc Lưu cầm một cái ly ném qua. Không thể chịu được cái này, Lương Lương vội trốn, hướng ngoài cửa chạy, "Hẹn gặp lại!"

Vốn dĩ Quý Bắc Lưu chỉ muốn hỏi một chút về chuyện của Tô Mộc, kết quả, người này chính là cái nên nói thì không nói, hắn nâng tay lên xoa xoa trán, quyết định lên giường ngủ một chút.

Ngủ một giấc, liền tới buổi chiều.

Quý Bắc Lưu tự nhiên tỉnh, theo bản năng xốc chăn lên, kết quả vừa duỗi tay ra, hắn lại đụng phải đồ vật gì đó rất ấm, đầu óc chưa kịp thanh tỉnh hắn lại sờ sờ, cảm xúc thật tốt...

Giống như tay người...

Hắn mở to mắt, vừa thấy liền ngẩn cả người.

Đồng thời, người nằm ở bên kia cũng mở bừng mắt, ngây ngẩn cả người, một lúc sau, cô giơ tay che mặt, "Mình nhất định đang nằm mơ...... Cảm giác không đau......"

"Cô véo mặt tôi!" Quý Bắc Lưu phẫn nộ ngồi dậy, hắn cảm thấy đau. Tô Mộc cũng từ trên giường đứng lên, cô mờ mịt nhìn xung quanh, không xác định đã xảy ra cái gì.

Quý Bắc Lưu đã ôm chăn trốn đến góc tường, "Lúc tôi ngủ cô có làm gì tôi hay không?"

Nếu không phải bên tai hắn phiếm hồng, thì chính là sẽ không ai nghĩ đến....... Quý Bắc Lưu không phải đang tức giận mà là...... thẹn thùng?

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio