Lực lượng cường đại xuyên qua thân thể, Cố Nhược Vân cảm thấy cánh tay của mình đều đã bị đông cứng tê rần, nhưng mà biểu tình trên mặt vẫn là bộ dáng vân thanh phong đạm, dường như vô luận kết cục chiến đấu như thế nào cũng không thể ảnh hưởng tâm trạng của nàng.
" Cố Nhược Vân, ta đã sớm nói ngươi đấu không lại, ngươi lại cố tình không tin! Ta đã dùng hai chiêu, một chiêu cuối cùng này ngươi nhất định phải chết.
Nhìn thấy một màn này, Cố Nhược Vân khẽ thở dài: " Xem ra hiện tại, không thể chỉ dùng đoạn kiếm, vì Nguyệt Linh thảo ta cũng không thể tiếp tục giấu diếm! đây là biện pháp duy nhất cứu huynh trưởng!"
Oanh!
Trong nháy mắt, độ ấm chung quanh đều giảm xuống vài phần, mặc dù người dưới lôi đài cũng cảm nhận được.
Tiếp theo một trường kiếm màu xanh thoát khỏi tay Tô Lâm, bay vào không trung, ngay sau đó dưới ánh mắt của mọi người, trường kiếm ở trong hư không ngày càng lớn dần, cuối cùng trở nên giống như một tòa núi nhỏ, chém về phía Cố Nhược Vân.
Quận Vương đứng phía sau hoàng đế Thiên Nguyệt, mắt lạnh nhìn một màn phía trước, cũng không tính toán ra tay cứu Cố Nhược Vân.
Bởi vì vị dại nhân kia đã từng dặn dò qua hắn, nếu có thể đánh chết Cố Nhược Vân liền nhất định không được để cho nàng có cơ hội chạy thoát, nói cách khác nếu để nàng trưởng thành, tất nhiên Quận Vương phủ sẽ gặp tai ương! sở dĩ hắn vẫn luôn chưa động thủ, mà vẫn giả ý lấy lòng Cố Nhược Vân, bởi vì chính là không biết rõ có thể giết được nàng hay không!
Cho nên, hắn mới muốn nàng gia nhập Quận Vương phủ, thừa cơ hội trộm đi Thượng Cổ Thần Tháp.
Bất quá, nếu có thể giết nàng chính là không còn gì tốt hơn! bởi vậy, lúc này đây hắn mới không ra mặt, chỉ yến lặng đứng phía sau nhìn mọi chuyện diễn ra.