Edit: kaylee
Thống nhất Hắc Nham Thành, đó là việc bao nhiêu người muốn làm? Ngay từ đầu, lão cũng cho rằng Cố Nhược Vân suy nghĩ viển vông, lqd nhưng hôm nay, nói không chừng chỉ có nàng mới có thể làm được việc này.
"Gia chủ."
Đúng lúc này, một gã hộ vệ vội vàng đi đến, củng củng nắm tay, cung kính nói: "Gia chủ, gia chủ Diệp gia tiến đến bái phỏng."
"Diệp gia?"
Hai mắt Mộ Dung lão gia tử trầm xuống một chút, cau chặt mày, một lúc lâu không ra tiếng, thật lâu sau, ông mới chậm rãi mở miệng: "Chắc hẳn Diệp gia đã biết tin tức ta đột phá, nhưng mà, lão đến bái phỏng ở thời điểm hiện tại, rõ ràng là không có chút ý tốt nào, Nhị trưởng lão, ngươi theo ta đi gặp lão một lần!"
"Vâng, gia chủ!"
Nhị trưởng lão cung kính ôm quyền, chỉ là giữa mặt mày kia cũng mang theo ngưng trọng.
Cho dù hiện giờ gia chủ và lão gia tử Diệp gia có thực lực tương đương, nhưng mà, dù sao sau lưng Diệp gia cũng là Lang Nha đạo tặc đoàn làm tất cả thế lực Hắc Nham Thành nghe tin đã sợ mất mật!
Cho dù là thế lực nhất lưu ở Hắc Nham Thành, cũng không có ai dám nói có thể tru diệt toàn bộ Lang Nha đạo tặc đoàn.
——
Trong đại sảnh, lão giả mặc một bộ áo bào màu xám đang không chút để ý nhấm nháp nước trà, Llqđ trong con ngươi gian trá kia cất dấu vẻ âm độc, lão vẫn luôn không ngẩng đầu, giống như không nhận thấy được có người đi vào từ ngoài cửa.
Nhưng mà Diệp Phàm ở một bên đã thiếu kiên nhẫn, ‘xoẹt’ một tiếng đứng lên, hừ lạnh nói: "Mộ Dung gia chủ, khách nhân Mộ Dung thế gia các ngươi làm bị thương con ta, nếu Mộ Dung thế gia muốn có được tình hữu nghị của Diệp gia, vậy thì giao hai người bọn họ ra đây!"
Từ đầu tới cuối, Diệp Phàm đều nâng cằm, dùng ánh mắt cao ngạo nhìn chăm chú vào Mộ Dung thế gia, hiển nhiên không có để vị cầm quyền Mộ Dung thế gia này vào mắt!
Càng quan trọng hơn là, trong mắt của y, Mộ Dung lão gia tử là người thông minh, tuyệt sẽ không vì hai người trẻ tuổi kia mà buông tha cho việc lôi kéo tình cảm với Diệp gia!
"Hừ!" Mộ Dung lão gia tử hừ lạnh một tiếng, ánh mắt đảo qua trên người Diệp Phàm, nhàn nhạt nói: "Ngươi còn không có tư cách nói chuyện với ta!"
"Ngươi…...."
Diệp Phàm tức đến mức khuôn mặt xanh mét, hung tợn trừng mắt nhìn Mộ Dung lão gia tử, y vừa định mở miệng, lại bị lão giả ở một bên đưa tay ngăn cản.
Lão giả không nhanh không chậm phẩm bắt nước trà bên trong tay, trên mặt lộ vẻ tươi cười âm lãnh: "Nó không có tư cách nói chuyện với ngươi, vậy lão phu có hay không? Nhưng mà không thể không nói, lee~lqđ đạo đãi khách của Mộ Dung thế gia ngươi này không ra sao, vậy mà cho chúng ta uống loại nước trà lâu năm này."
Choang!
Nói xong, lão chậm rãi buông lỏng tay cầm chén trà, cái chén trong tay đột nhiên rơi xuống đất, vỡ nát.
Sắc mặt của Mộ Dung lão gia tử có chút không dễ nhìn, trong ánh mắt sắc bén lóe ra sát khí, nhưng cuối cùng ông vẫn là kiềm chế tức giận trong nội tâm, lạnh lùng nói: "Diệp gia chủ là tới tìm lão phu phiền toái?"
"Không," Lão giả lắc lắc đầu, cười âm lãnh: "Ta chỉ là nghe nói Mộ Dung gia chủ đột phá đến Võ Hoàng cao cấp, cố ý đến bái phỏng một chút mà thôi, chẳng lẽ Mộ Dung gia chủ không chào đón hay sao?"
"Bái phỏng? Ta xem là cố ý tới khiêu khích!" Mộ Dung lão gia tử hung hăng vung tay lên, âm thanh lạnh lùng nói: "Người đâu, tiễn khách, Mộ Dung thế gia chúng ta không chào đón người Diệp gia."
"Ha ha."
Lão giả chậm rãi đứng lên từ trên chỗ ngồi, khóe môi lão nâng lên một chút tươi cười, chỉ là trong mắt gian trá giả dối tràn đầy lạnh lẽo: "Mộ Dung gia chủ làm gì phải tức giận như thế? Ta chỉ là nghe nói khách nhân Mộ Dung Yên mời đến làm bị thương tôn tử của ta! Mộ Dung gia chủ cũng biết chúng ta là một mạch đơn truyền, tôn tử chính là bảo bối của Diệp gia ta, cho nên cố ý đến đòi lại một cái công đạo vì tôn tử của ta, hơn nữa……...."