Hơn nữa…Trước lúc Tử Tà chết, hắn ta đã trưởng thành! Cho dù vì thực lực hạ xuống không ít, nhưng không thể thay đổi được sự thực hắn ta là người trưởng thành! Mà người trưởng thành Tử Tà chịu trọng thương, thực lực giảm đi, kẻ địch của hắn ta mạnh biết bao nhiêu?
"Bây giờ ta là trẻ vị thành niên, cho nên ngươi không thể bắt nạt ta." Tiểu nam hài nở nụ cười, tươi cười đó nhìn vô cùng khờ dại, chỉ là trong đôi mắt không thể che giấu được tà khí.
"Đối với Tử Tà trẻ con này, ta cảm thấy không được tự nhiên lắm." Cố Nhược Vân nhún vai, đột nhiên nàng nở nụ cười: "Hay là sau này ta gọi ngươi là Tiểu Tử Tà, bây giờ ngươi nói cho ta biết trước, cánh tay Ngọc Nhi chữa trị như thế nào?"
Nếu Tử Tà sống lại, vậy chắc chắn hắn ta biết biện pháp.
"Đợi ngươi đột phá đến Võ Đế, là có thể cứu người chết, làm xương phát triển trở lại."
Võ Đế sao? Cố Nhược Vân trầm mặc: "Ở đại lục Tây Linh, thực lực của ta đã đến giới hạn, xem ra chỉ có thể đến đại lục Đông Nhạc, mới có thể làm ta có tiến triển mới, cho nên sau khi chuyện này chấm dứt, ta lại quay về đại lục Tây Linh."
…
Từ sau khi Tiên Địa bị diệt vong, tất cả thế lực đều im ắng, bọn họ hiểu rõ, chỉ sợ hôm nay qua đi, toàn bộ vận mệnh đại lục không phải do ba thế lực lớn đứng đầu, mà bị thế lực Ma Tông chiếm lĩnh một mình.
Vì vậy tất cả mọi người đều nhanh chóng truyền tin cho gia tộc, còn dặn dò lại ở trong lòng, ngàn vạn lần đừng trêu chọc Đông Phương Thế Gia. Nếu không thì kết cục của bọn họ sẽ giống như Tiên Địa! Thế lực lớn mạnh như vậy nàng nói diệt là diệt, sao bọn họ dám đắc tội?
Ngay lúc đang chấn động, cuối cùng cuộc chiến Thần Ma cũng bắt đầu! Lúc này, trên chiến trường, thế lực của Linh Tông và phủ Tử Minh tề tụ lại một hướng, đối diện bọn họ là một đám người có diện mạo cao lớn, diện mạo của đám người này không khác nhân loại nhiều lắm, chỉ là cái đầu rất cao, thấp nhất cũng phải gần hai thước! Nhất là sự độc ác tàn nhẫn trên người bọn họ, cho dù giết ngàn vạn người, chỉ sợ cũng không bằng một phần vạn bọn họ.
"Nha đầu, những người đó là Ma Nhân…"
Thiên Khải Tôn Giả hít sâu một hơi khí lạnh, ánh mắt nghiêm túc, nói: "Chỉ là Ma Nhân ra quân đều không phải toàn bộ xông lên, mà từ người yếu nhất, cho đến mạnh nhất, cuối cùng mới đến thủ lĩnh Ma Nhân, coi như là cường giả số một của đại lục!"
Cố Nhược Vân khẽ gật đầu, nhìn chăm chú những Ma Nhân xông tới, ngữ khí bình tĩnh: "Những Ma Nhân này chỉ có cấp bậc võ vương, cũng là Ma Nhân cấp thấp nhất!"
Nhìn những Ma Nhân xông tới, cuối cùng nhóm người cũng có động tác, toàn bộ những người đạt cảnh giới võ vương được phái ra ngoài, cố gắng chém giết đối phương trên chiến trường! Chiến đấu tàn khốc, vô số người ngã xuống, một số người không còn sống nằm trong vũng máu.
Nhưng sau khi những võ vương của Đông Phương Thế Gia và Linh Tông bị thương, đều lấy ra một viên đan dược, trong chớp mắt vết thương hồi phục, lặp lại như vậy, trái lại không có nhiều người tử vong lắm. Dù sao Cố Nhược Vân bảo bọn họ tới tham gia, nhất định phải đảm bảo an toàn của bọn họ. Nàng sẽ không để đệ tử Đông Phương Thế Gia đi mạo hiểm.
Những người khác nhìn đệ tử Đông Phương Thế Gia nuốt đan dược, nhất thời ánh mắt nóng lên, trong lòng lại càng chua xót không chịu được! Đời này của bọn họ, mùi vị của đan dược như thế nào bọn họ cũng chưa ngửi qua. Kết quả là nhóm người Đông Phương Thế Gia này ăn một viên lại một viên như ăn kẹo đường, làm cho trái tim bọn họ như bị bóp chặt.