Phế Sài Truy Mỹ Ký

chương 72

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chương - Long Thất yêu mị

Xe dừng trước cửa một khu hội sở cao cấp, khí thế huy hoàng, lại không nghĩ rằng sẽ xây tại một chỗ yên lặng như vậy, nhưng trước cửa lại đỗ đầy đủ các kiểu dáng hào xe, Lăng Hồ sớm đã chờ ở cửa, ba người một hàng liền tiến vào trong hội sở.

Mà đi theo sau xe Cao Tiểu Triều cách đó không xa cũng có một chiếc xe bám đuôi tới, lẳng lặng dừng ở góc xa xa trong chỗ bóng râm không ai chú ý. Đây tự nhiên là thành viên Long tiểu tổ, sứ mệnh của bọn họ chính là bảo hộ Lê Mộc an toàn, Lê Mộc đột nhiên bị Cao Tiểu Triều mang đến nơi đây, bọn họ dĩ nhiên phải trốn ở một nơi bí mật gần đó đi theo.

Chỉ thấy trên xe bước xuống một nam nhân cao lớn thô kệch sau đó tùy ý tựa vào xe, điểm một điếu thuốc hút hai hơi nói: "Không nghĩ tới Lê gia tiểu công tử này sau khi kết hôn còn phong lưu như vậy a, Bích Thủy Vân Thiên nơi đây là ôn nhu hương cho nam nhân, vùng đất phong lưu của nữ nhân a, ta lần trước chấp hành nhiệm vụ từng qua nơi này, tiểu thư nơi này, chậc chậc chậc, kỹ thuật cũng không phải loại vừa a..."

" Đương nhiên, hơn nữa vịt con nơi này cũng rất tuấn tú hây, cũng không biết tiểu suất ca lần trước ta tới có còn ở nhà hay không? Nhị ca, hay là chúng ta cũng đi vào chơi một lát đi, đã lâu không tới chỗ như thế này." Một nam nhân trang phục cực kỳ yêu mị cũng đi xuống, một phen đoạt lấy nửa điếu thuốc trong tay Long Tam hút lên.

"Long Tứ, ngươi con mẹ nó sao lại lấy thuốc của ta a, của ngươi đâu không có sao?" Cao lớn thô kệch Long Tam có chút tức giận, cây này mới vừa hút một hơi đã bị đoạt đi rồi.

"Ai nha, không phải là hút của ngươi một điếu thuốc sao, có một lần chấp hành nhiệm vụ nếu không phải ta cho ngươi nửa miếng lương khô ngươi đã sớm chết đói, không biết nhận một giọt nước ơn huệ phải báo đáp cả dòng suối sao? Hơn nữa, nếu không phải Tiểu Lục nhà ta bảo ta cai thuốc lấy hết thuốc đi hết ta mới không thèm hút đồ thừa đâu!" Long Tứ có chút buồn bực nói, Tiểu Lục trong miệng này tự nhiên chính là Long Lục. Chuyện Long Tứ và Long Lục tất cả mọi người trong lòng biết rõ, nhưng kỳ thực bọn họ cũng đều biết chính là, bọn họ mỗi lần chấp hành nhiệm vụ đều hung hiểm, căn bản không nên có loại tư tình nhi nữ này. Đương nhiên, điều này cũng là Lê Mộc về sau nghe Long Thất kể.

"Tốt lắm, hai người các ngươi đừng náo loạn, chuyên tâm điểm, nếu không có gì bất ngờ xảy ra hai ngày này Long Ngũ cùng Tiểu Thất sẽ tới, hai người các ngươi trước đi theo Lê thiếu vào trong, còn nữa hai người các ngươi, cho dù chơi cũng không thể đùa quá lửa, bảo vệ hắn cho tốt." Nói chuyện là một gã nam nhân tướng mạo cực kỳ bình thường, nhưng thân phận chính là gần với đội trưởng nhất - Long Nhị ca.

Nhận được Long Nhị đồng ý sau, Long Tam Long Tứ liền thí điên thí điên chạy vào hội sở, loại ôn nhu hương này đối với loại người mỗi ngày đều liếm máu trên đao như bọn họ mà nói là phương thức giải tỏa tốt nhất, hơn nữa khó có cơ hội tới nơi như thế một chuyến, cho nên Long Nhị mới có thể cho phép bọn họ đi.

—————————————————————— ta thật không phải phân cách tuyến dùng để ăn gian số lượng từ————————————————————

Lại nhìn Lê Mộc bên này, bị Cao Tiểu Triều từ cửa lớn hội sở đẩy đi vào, mới phát hiện bên ngoài cùng bên trong quả nhiên bất đồng, bên trong hiển nhiên càng thêm xa hoa, bên cạnh đứng hai hàng mỹ nữ mặc sườn xám, hơn nữa dáng người đều là cái loại siêu bổng.

Chòi má! Cao Tiểu Triều hàng này không phải là mang ta đi lượn kỹ viện chứ!!!!

Được rồi, mang cái người tàn tật đi ra tìm gái sợ là cũng chỉ có Cao Tiểu Triều hắn làm được, không thể không nói tên của hắn thực phù hợp tính cách hắn a.

Bị Cao Tiểu Triều từ phía sau đẩy mạnh vào hội sở lúc sau, Lê Mộc rốt cục biết Bích Thủy Vân Thiên là để làm chi, xem trận thế này, đặt ở cổ đại chính là cao cấp thanh lâu thôi. Được rồi, đến thì đến đi, dù sao cùng lắm thì mình giả bộ liệt, đến lúc đó cũng sẽ không thật sự phát sinh cái gì, nhưng mà sợ bị Lãnh đại mỹ nhân biết liền thảm, nghĩ đến đây Lê Mộc vừa chậm rãi buông tâm lại thấp thỏm lên lại.

Một người quản lý đi ra, tựa hồ cùng Cao Tiểu Triều rất quen thuộc, thực sảng khoái mang theo Lê Mộc ba người đi tới một đại sảnh, người đứng bên trong đủ loại sắc thái, nghe nói đều là hàng đỉnh cấp ở nơi này.

Tái như thế nào đỉnh cấp cũng sẽ không bằng Lãnh đại mỹ nhân xinh đẹp, nhớ đến xúc cảm ngày đó ở bệnh viện đụng đến, đến bây giờ còn có chút ý vị chưa hết nì, đợi lát nữa nếu Cao Tiểu Triều cho hắn tìm tiểu thư, cứ nói hắn hiện tại nửa người dưới đều phế đi sợ chậm trễ cô nương người ta, từ chối là được.

Trong lòng tiểu tính toán đánh leng keng, nhưng mà tiến vào cái đại sảnh kia Lê Mộc liền không bình tĩnh nổi nữa, chòi má! Không phải tuyển tiểu thư sao? Con mẹ nó bên kia sao lại đứng một mỹ nam thân trần nữa vậy?

Không phải là cố ý an bài cho Lê Mộc hắn chứ?!! Nghĩ đến tính hướng của Lê gia đại thiếu gia trước kia, Lê Mộc có loại cảm giác không rét mà run, hắn hiện tại tay trói gà không chặt, trên đùi đánh thạch cao căn bản không thể động, như thế này không phải là bị áp chứ. Nghĩ đến đây, Lê Mộc cảm thấy cúc hoa căng thẳng.

Cao Tiểu Triều cũng sớm đã tuyển một cô gái diện mạo xinh xắn lãm trong ngực, một bên Lăng Hồ lại cũng như Lê Mộc run tay run chân méo dám chọn.

"Tôi nói hai cậu hôm nay làm sao vậy, tên nào cũng moa moa chít chít, có chọn hay không, bằng không tôi cho hai cậu tuyển một anh đẹp trai?" Mang theo khẩu khí khích tướng nói với Lăng Hồ cùng Lê Mộc.

Anh đẹp trai? Ta mới không cần cái gì anh đẹp trai đâu! Ta muốn mỹ nữ! Ta muốn lão bà của ta hu hu hu!!

"Ta muốn về nhà!" Mãnh liệt yêu cầu, hắn mới không cần đi ra chơi một chuyến thôi mà đã bị con vịt bạo cây hoa cúc biết không!!

"Ta muốn hắn!"

Không đợi Cao Tiểu Triều đáp lại, trong phòng truyền ra một thanh âm thanh thúy êm tai, nhưng lại không phải từ Lê Mộc bên này truyền tới, mà là từ trong đám tiểu thư trang điểm lộng lẫy xinh đẹp truyền tới.

Đầu tiên đập mắt là một cặp chân dài, tinh tế cân xứng, hướng về phía trước nhìn lại, mông cong, eo nhỏ tinh tế một tay ôm trọn, dáng người này tuyệt đối cùng Lãnh đại mỹ nhân có liều mạng, mới nhìn cái thân cao, nữ nhân này tuyệt đối là hơn m, trên mặt mang mặt nạ giống như các tiểu thư chưa được chọn khác, nhưng là mặt nạ hồ ly màu bạc cực kỳ độc đáo, cộng thêm một thân trang phục thỏ nữ lang khêu gợi tức thì hấp dẫn ánh mắt nam sĩ toàn trường.

"Quản lý, sao vừa nãy lúc tôi tuyển không gặp nàng, tôi sửa chủ ý, tôi chọn nàng." Một bên Cao Tiểu Triều nước miếng đều sắp chảy xuống đất rồi.

"Cậu vừa nãy không nghe sao? Tôi muốn cùng anh đẹp trai này lên giường chứ không phải cậu." Mỹ nữ chân dài đưa ngón tay thon nhỏ lập tức chỉ hướng về phía mỗ Lê ngồi xe lăn đang tự chơi tự vui, mà mỗ Lê bộ dạng giống như hoàn toàn không biết bên này xảy ra chuyện gì.

"Tôi nói này quản lý, các anh từ khi nào còn đến phiên tiểu thư tuyển khách nhân, bất quá cô tuyển chính là huynh đệ của tôi, tôi đây cũng sẽ không đoạt yêu thích của người khác." Nói xong, Cao Tiểu Triều tiêu sái ôm nữ nhân trong lòng hướng về phòng đã sớm chuẩn bị tốt.

"Ngài xem, được không? Đây đều là hôm nay mới tới, vẫn là non đâu, mặc ngài chơi khoái trá, thế nào?" Quản lý tựa hồ cũng không dám trách cứ mỹ nữ kia thất lễ, ngược lại khuyên Lê Mộc đáp ứng mỹ nữ kia yêu cầu.

Mạc danh kỳ diệu, lần đầu tiên lượn kỹ viện lại là cái bị chọn lựa, buồn bực.

"Đi đi, liền nàng."

Kế đó Lê Mộc liền bị chân dài mỹ nữ kia đẩy mạnh vào gian phòng hai người đã được chuẩn bị tốt.

" Lê gia đại thiếu gia này cũng quá lợi hại, mới lần đầu tiên gặp mặt cái gì cũng chưa nói đã đem nữ nhân kia thu phục, con mẹ nó làm ta quá sùng bái!!!" Cao lớn thô kệch Long Tam nhìn thân ảnh Lê Mộc hai người vào phòng bắt đầu không ngừng thở dài.

Màn ảnh quay lại phòng Lê Mộc bên này.

Một cỗ hương khí xông vào mũi, ngay sau đó một thân thể diệu nhân liền ngồi xuống trên hai chân Lê Mộc ở xe lăn, sau đó quyến rũ ôm lấy cổ Lê Mộc kiều mỵ nói: "Lê thiếu gia, chúng ta trước bắt đầu từ đâu a?"

Nói xong liền dùng một ngón tay đẩy ra cổ áo sơmi của Lê Mộc, bàn tay nhỏ bé ở trên ngực Lê Mộc vuốt ve như có như không, thật xứng một tiếng phong tình vạn chủng.

Nhưng rõ ràng chúng ta Lê tiểu bồn hữu đối với mấy cử động này không khoái, không chút thương hương tiếc ngọc đem mỗ cái mỹ nữ từ trên người đẩy đi xuống, lại còn dùng lực rất lớn. Ngươi có thể tưởng tượng trường hợp đem một mỹ nữ kiều diễm mặc trang phục thỏ nữ lang ngồi ở trong lòng ngươi thoáng cái đẩy té xuống đất sao?

"Ai nha, anh làm đau người ta ~~" Bị đẩy té trên mặt đất mỗ mỹ nữ hờn dỗi nói.

"Được rồi được rồi, đừng diễn, nếu tôi không đoán sai, cô chính là Long Thất chứ gì." Không mảy may lưu tình chút nào nói, đừng nhìn nữ nhân này bề ngoài nũng nịu chọc người đau, kì thực cũng là một vị chủ nhân phúc hắc đến tận nhà, cho nên không thể cho nàng sắc mặt quá tốt, bằng không nàng sẽ được sủng mà kiêu, đương nhiên, những điều này là do đội trưởng Long tiểu tổ trước đó nói cho Lê Mộc, bao gồm tính cách và đặc điểm của từng cái thành viên, mà vị Long Thất tiểu thư này hình như khá khó quản thúc.

Nghe nói như thế, Long Thất rõ ràng ngây ra một lúc, lập tức thản nhiên cười: "Không nghĩ tới chúng ta Lê đại thiếu gia ánh mắt cũng không tệ lắm a, hơn nữa mỹ nữ tọa trước ngực cũng không loạn, thật là một hảo nam nhân a, nhưng anh sẽ không sợ tôi là người xấu?"

Đột nhiên được khen, luôn luôn da mặt dày Lê Mộc thế mà lại hơi đỏ mặt ngượng ngùng, này cũng không có thể trách hắn, một mỹ nữ gợi cảm mặc đồ thỏ nữ lang lại còn dáng người nóng bỏng đứng trước mặt ngươi, ngươi không mặt đỏ mới là lạ.

"Chẳng qua bởi vì Long Tam Long Tứ bọn họ nhìn tôi bị cô một mình mang đến đây, lại không có chút lo lắng, cho nên tôi đoán cô là người một nhà, mà Long tiểu tổ trùng hợp có một vị Long Thất yêu mị như vậy mà thôi." Lê Mộc thoáng lệch đi tầm mắt, không để mình nhìn lom lom cái dáng người bốc lửa kia, bất quá, nếu lúc nào đó Lãnh mỹ nhân nhà hắn ăn mặc thành như vậy đứng trước mặt hắn, hắn ngược lại thập phần chờ mong a.

"Vậy vạn nhất Long Tam Long Tứ bị người của tôi xử lý rồi, anh chẳng phải là dê nhập hang hổ?" Long Thất đi đến trước mặt Lê Mộc, gắt gao nhìn chằm chằm hai mắt Lê Mộc, tựa hồ như muốn từ đôi mắt rám nắng này nhìn ra điều gì.

Bị nhìn gắt gao chăm chú như vậy Lê Mộc lại cũng không chút nào bối rối, ngược lại càng thêm trấn định, khóe miệng hơi hơi nhếch một chút, tản mát ra một loại khí chất khiếp người chưa bao giờ có.

"Nếu Long Tam Long Tứ đều bị cô giải quyết, tôi con dê này còn có gì để mà chạy?" Tuy nói là một câu hỏi lại vô cùng đơn giản, lại có một loại cảm giác hết thảy đều bị Lê Mộc nắm trong tay.

Nếu đây là trận trò chơi, vậy thì Lê Mộc hắn chính là kẻ nắm trong tay quy tắc trò chơi này.

Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: bình luận đâu, bình luận đâu? Ta lòng tràn đầy chờ mong đích bình luận đâu o( ̄ヘ ̄o)

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio