Phế Vật Cuồng Thê: Cực Phẩm Thất Tiểu Thư

chương 124: hiểu lầm, hiểu lầm thật to

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Editor: Luna Huang

Chính như lời Cố Nhân Nghị, Cố Khuynh Thành đúng là không có sợ hãi.

Năm đại gia tộc lúc này tìm tới cửa, mỹ kỳ danh viết là tới nói xin lỗi, còn nói nàng đưa ra điều kiện gì cũng đáp ứng, như vậy cũng tốt có người nguyện ý làm dê béo, nàng làm đồ tể, không làm thật tốt, cũng có lỗi với đại đao trên tay, hình dạng cam làm đồ tể.

Chỉ bất quá, đại đao trong tay của đồ tể như nàng là Mộ Quân Tà, tự nhiên mới có thể cho bọn họ sợ hãi.

Chỉ cần có Mộ Quân Tà ở đây, nàng có thể hát tuồng cáo mượn oai hùm, nàng cũng không tin, những gia chủ này dám không ngoan ngoãn đưa đầu cho chém?

Lúc sắc mặt chúng gia chủ trắng bệch, ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, Cố Khuynh Thành giống như vô tình đảo qua bình phong cắt đứt tiền thính cùng hậu đường.

Nàng có thể so với thái gia gia lão ngoan đồng, thật coi nàng không biết hắn hiện tại núp ở phía sau nghe trộm sao?

Bất quá, hắn nguyện ý nghe trộm thì nghe cho kỹ! Phản chính hắn cũng đã sớm nói, chuyện này do nàng toàn quyền xử lý, vậy đến lúc đó nàng mang năm mươi vạn huyền tinh tệ, cất vào túi hông của mình, hắn cũng không nên khóc a!

Không sai, Cố Khuynh Thành chính là định đem năm mươi vạn huyền tinh tệ toàn bộ cất vào túi hông của mình, ai bảo Cố Nhân Nghị làm thái gia gia, hãm hại nàng như thế?

(Luna: Thấy hơi nhảm @@ ngta tới cửa tìm bả, tới lúc thỏa thuận không được mới hỏi ổng thế mà bả là ổng hãm hại bả)

Nếu hãm hại nàng, nên làm tốt, chuẩn bị bị nàng hãm hại lại.

Về phần năm mươi vạn huyền tinh tệ có nôn ra hay không, vậy phải xem biểu hiện ‘Mọi cách sủng ái’ của thái gia gia với nàng.

Đang ở hậu đường Cố Nhân Nghị chính cười trộm, chẳng biết tại sao, đột nhiên cảm giác được lưng thổi qua một trận gió lạnh, thẳng thổi trúng hắn cả người run.

Sẽ không phải là bị phát hiện rồi chứ?

Cố Nhân Nghị vội vàng cấp nháy mắt với Phú Quý thúc, hai người lúc này mới vội vội vàng vàng đi đến hậu viện.

“Khuynh Thành a, ngươi xem mười vạn huyền tinh tệ, có đúng hay không…”

“Ta biết.” Bạch Trung đang muốn dùng một điểm tình cảm của mình và Cố gia, cùng Cố Khuynh Thành cò kè mặc cả, nhưng lại bị Cố Khuynh Thành cắt đứt.

Nhấp một ngụm trà, giọng nói của Cố Khuynh Thành tản mạn: “Ta biết, những thứ này, đối với các ngươi nói không lại là chín trâu mất sợi lông, nhưng nhìn phân thượng thập phần thành ý của các ngươi, ta cũng không tiện lấy nhiều. Các ngươi cũng không cần cảm thấy Cố gia ta chiếm tiện nghi, cứ quyết định như vậy đi, năm mươi vạn huyền tinh tệ, một phần ta cũng không cần nhiều.”

Nói cách khác, nàng cũng không cần nhiều, nhưng cho nàng ít một phần, cũng không được!

Nghe nói như thế, chúng gia chủ trong nháy mắt máu toàn bộ chạy lên não, hầu như muốn té xỉu.

Con mẹ nó, đây là cái quái thai gì!

Lại còn nói mười vạn huyền tinh tệ là chín trâu mất sợi lông! Còn là bọn hắn chiếm tiện nghi của Cố gia?

Rõ ràng là mở mắt nói mò, nhân cơ hội lấy mạng của bọn họ a!

Nhưng bọn hắn bây giờ đâm lao phải theo lao, có thể làm sao?

Lời tốt, đã nói ra, hơn nữa còn có Ám Dạ Ma tôn ở đây, dù cho bọn họ muốn đổi ý, vậy cũng phải điêm lượng cân lượng của mình một chút.

Lúc này, bọn họ mới phát hiện, mình là bất tri bất giác, bị Cố Khuynh Thành mang vào cống ngầm, bị người xem như là người coi tiền như rác!

Chuyện cho tới bây giờ, làm sao có thể đổi ý?

Giá hạ tử mấy người bọn hắn, toán tài là chân chính vào trong tay con nhóc Cố Khuynh Thành này, ngày sau truyền đi, bọn họ đều không mặt mũi thấy người.

Đem đau lòng cùng với vẻ mặt khóc không ra nước mắt của bọn họ thu hết đáy mắt, Cố Khuynh Thành cong loan khóe môi, cười đến như tiểu hồ ly.

Chiêu này của nàng đã nói, nhân ngươi bệnh lấy mạng ngươi!

Khó có được những người này có việc muốn nhờ, lúc này không đòi chút lợi tức, cũng có lỗi với hơn nửa đêm không ngủ, bồi bọn họ tại đây lăn qua lăn lại.

Suy nghĩ một chút, Cố Khuynh Thành ngáp một cái.

“Mệt?” Thấy Cố Khuynh Thành dáng dấp giấc ngủ không đủ, Mộ Quân Tà có chút đau lòng nói.

“Ân.” Thế nhưng mệt hơn nữa, nàng hiện tại cũng không có thể ngủ a, nếu như ngủ, nỗ lực trước mặt nàng, đã phí công rồi.

Vịt đến miệng, cứ như vậy để nó bay, chuyện ngu xuẩn như vậy, Cố Khuynh Thành nàng không làm.

Có thể nói nói như vậy, buồn ngủ tới, cũng không đở nổi, Cố Khuynh Thành đang muốn lấy đề thần đan ăn, chống đoạn thời gian này, Mộ Quân Tà chợt xuất thủ, thoáng qua ôm vào trong ngực, đồng thời quay một đám gia chủ, lạnh lùng nói: “Đồng ý, sống. Không đồng ý, chết. Bổn tôn cũng không thời gian, cùng các ngươi từ từ suy nghĩ.”

Cố Khuynh Thành nghe nói như thế, lập tức từ trong hỗn loạn tỉnh lại, dựa vào! Tôn thượng đại nhân, ngươi cuồng túm khốc phách huyễn như thế, người nhà ngươi biết không?

Lời này vừa ra, mấy n lão gia hỏa nhất tề rùng mình một cái, nói đến phân thượng này còn có ai dám không đồng ý?

Trừ phi, bọn họ muốn chết.

Bất quá, rất hiển nhiên, bọn họ cũng còn sống chưa đủ, không muốn chết.

Mộ Quân Tà vừa dứt lời, các gia chủ, không ngừng bận rộn cởi không gian giới chỉ trên tay mình, để lên bàn, rất sợ chậm một bước, bị Mộ Quân Tà ghi hận, một chưởng đánh chết.

Thấy như vậy một màn, Cố Khuynh Thành vùi ở trong lòng Mộ Quân Tà, không nhịn được, trực tiếp bật cười, âm thầm cùng Mộ Quân Tà thì thầm: “Quân Tà, ngươi cũng thật lợi hại!” Sớm biết rằng một câu nói của hắn, dùng tốt như vậy, nàng mới sẽ không lãng phí nửa ngày, tại đây chậm rãi đưa những người này vào bẫy.

Quả nhiên là, người so với người tức chết người hơn!

Nhất là cùng tôn thượng đại nhân nhân vật đặc biệt như vậy tiến hành tương đối, đó là phân phút đều có tiết tấu tra tấn, tốt không?

Thế nhưng, ngay thời gian Cố Khuynh Thành cúng bái Mộ Quân Tà tới cực điểm, các vị gia chủ bất mãn!

Bọn họ vốn là bị người uy hiếp, trong đầu có các loại cách nghĩ? Lại còn phải nhìn “Tiểu nhân đắc chí” như Cố Khuynh Thành, cộng thêm tú ân ái lớn, đây quả thực là tức chết người không đền mạng a!

Nhưng, những lời này bọn họ chỉ dám suy nghĩ một chút ở trong lòng, không có lá gan nói ra.

Nói đùa!

Những lời này, nếu như nói ra, Mộ Quân Tà mất hứng, vung tay lên, giết cả nhà bọn hắn làm sao bây giờ?

Nghĩ đến thảm trạng cả nhà Tần gia bị diệt, chúng gia chủ nhất tề chiến run một cái.

Tuy nói Tần gia là bị diệt, Cố Nhân Nghị sớm đại biểu Cố gia thừa nhận, bọn họ cũng không có hoàn toàn tin tưởng, nhất là nghe được phía sau Cố gia còn có một cao nhân, mà cao nhân này chính là trên Linh Huyễn đại lục, một tay che trời Mộ Quân Tà, bọn họ sớm ở trong lòng cho rằng chắc hẳn phải vậy, chuyện này tất nhiên thủ bút của Mộ Quân Tà.

Bằng không, bằng vào Cố gia, còn không có biện pháp dưới tình huống không kinh động bất luận kẻ nào, diệt Tần gia.

Nghĩ như vậy, tốc độ của bọn họ càng tăng nhanh!

Thậm chí cởi xong không gian giới chỉ, không nói câu nào, vài người liền vội vội vàng vàng cúi đầu rời đi, bộ dáng kia hình như là sợ Mộ Quân Tà coi trọng bọn họ.

Cố Khuynh Thành nhìn, buồn cười.

“Mọi người đi rồi, nàng có muốn trở về phòng hay không?” Nhìn Cố Khuynh Thành nghẹn cười, Mộ Quân Tà đưa tay nhéo nhéo khuôn mặt nhỏ nhắn mềm mại trắng nõn của nàng, “Không phải là đều theo như nàng nói, muốn cười cũng không cần nhịn.”

“Ha ha…” Nghe nói như thế, Cố Khuynh Thành như được đại xá, cười đến cực kỳ vui: “Quân Tà, ngươi thật là đáng yêu, quá ngưu!” Nói, nàng chủ động vươn hai tay, ôm lấy cổ của Mộ Quân Tà, trên gò má của hắn, hôn một cái, liền nhảy khỏi ngực hắn, thí điên thí điên tiêu sái đến trước bàn đổ đầy không gian giới chỉ.

Nàng sớm chú ý tới, mấy người kia, bởi vì là gia chủ, trên tay tối thiểu mang theo bốn năm không gian giới chỉ, hơn nữa đẳng cấp cũng không thấp, nàng liền suy nghĩ, trong không gian giới chỉ của mấy người này, chắc là bảo bối rất nhiều, lúc này mới để cho bọn họ lưu lại không gian giới chỉ.

Thấy Cố Khuynh Thành đi, Mộ Quân Tà cũng theo, không đợi Cố Khuynh Thành mở miệng, liền chủ động phất tay, xóa đi dấu vết khế ước trên không gian giới chỉ.

Vẫn là câu nói kia, những thứ gia chủ đồ bỏ này tiếc mạng, căn bản luyến tiếc định ra khế ước sinh tử với không gian giới chỉ, đều là dùng khế ước tinh thần bình thường nhất.

Chỉ cần thực lực hoặc tinh thần lực, đối với người cao thâm như bọn họ, đều có thể sau khi lấy được không gian giới chỉ, đơn giản xóa đi dấu vết khế ước.

“Cảm tạ!” Cố Khuynh Thành không chút khách khí lại hôn Mộ Quân Tà một cái, xem như là khen thưởng, liền nhìn vào không gian giới chỉ.

Vừa nhìn, Cố Khuynh Thành mới phát giác được cái gì gọi là thua thiệt!

“Dựa vào! Thánh khí, linh khí Huyền cấp, nam vạn lam tinh tệ, một vạn huyền tinh tệ, thiên cấp đan dược, hài cốt ma thú… Có tiền như vậy, lại còn trang với lão nương!” Những người này, quá ghê tởm!

Cố Khuynh Thành chỉ lo bất bình, không có chú ý tới trên mặt của người sau lưng, rõ ràng viết bốn đại tự muốn tìm bất mãn!

Tốt xấu hắn cũng là một nam nhân bình thường, nào có lúc nữ nhân mình yêu thích, liên hôn hai cái còn thờ ơ?

Huống chi, hôn của Cố Khuynh Thành đều là chuồn chuồn lướt nước, tinh khiết đến không thể tinh khiết hơn, ngoại trừ trêu chọc ra, một điểm tác dụng tính thực chất cũng không có, có được hay không!

“Quân… Ngô, ngươi làm gì thế!” Cố Khuynh Thành quay đầu lại, đang định nói với Mộ Quân Tà, những gia chủ hãm hại này, nhưng lại bị Mộ Quân Tà không nói hai lời, ôm đi ra ngoài.

Lúc gần đi, Cố Khuynh Thành nắm chặt thời gian, vung tay lên đem tất cả không gian giới chỉ, toàn bộ thu vào không gian giới chỉ của nàng.

“Uy, Mộ Quân Tà, tối hôm nay ngươi không đúng lắm nga?”

Cố Khuynh Thành, nàng là có bao nhiêu thần kinh đại điều, hiện tại mới phát hiện bổn tôn không đúng lắm!

Mộ Quân Tà liếc nhìn Cố Khuynh Thành, khuôn mặt tuấn tú cũng đen xuống, hận không thể kéo Cố Khuynh Thành, hảo hảo giáo huấn một phen, có thể động thủ đánh. Hắn lại không hạ thủ được. Vậy cũng chỉ có thể đổi phương thức thôi!

“Chờ một chút, nàng liền biết bổn tôn rất thích hợp.” Mộ Quân Tà vô thanh vô tức đổi vai hai người, hắn hiện tại không chỉ có là phu quân tương lai của Cố Khuynh Thành, còn là Ám Dạ Ma tôn, chuyện sắp xảy ra, đổ lên góc độ hoàn toàn hợp lý, để Cố Khuynh Thành vô pháp cự tuyệt.

Thế nhưng, Mộ Quân Tà đã nói, thần kinh của Cố Khuynh Thành không được, coi như là nghe đến đó, nàng vẫn là không có phản ứng kịp, Mộ Quân Tà đây là thế nào.

Chỉ là trong lòng mơ hồ có chút lo sợ bất an, luôn cảm thấy tiếu ý này của Mộ Quân Tà, bao hàm tin tức nhiều lắm, nhưng nàng lại không có biện pháp hoàn toàn giải hết được. Nếu không, nàng dùng thuật đọc tâm của phượng hoàng đản thử một lần?

“Mẫu thân, ngươi đừng suy nghĩ, ta là không có khả năng bán đứng cha!” Ngay khi ý niệm trong đầu của Cố Khuynh Thành vừa nhô ra, liền bị ngôn từ chính nghĩa của phượng hoàng đản bóp chết.

“Phượng hoàng đản, ngươi rốt cuộc là ai khế ước?” Ở trong lòng Cố Khuynh Thành, điên cuồng hét lên phượng hoàng đản một trận!

Đây là phượng hoàng đản nàng hạ khế ước sao?

Còn chưa có chân chính gặp mặt Mộ Quân Tà một lần, liền chọn vì Mộ Quân Tà bán đứng nàng, đây rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?

“Mộ Quân Tà, ngươi giỏi lắm!” Cố Khuynh Thành mang phẫn nộ với phượng hoàng đản, dời đến trên người Mộ Quân Tà.

Cố Khuynh Thành cũng thừa nhận, nàng đây là giận chó đánh mèo, thế nhưng vừa nghĩ tới Tương Tú, Xuân Oánh Mộ Quân Tà nói gì nghe nấy, ngay cả phượng hoàng đản nàng hạ khế ước, đều được thiết phấn của Mộ Quân Tà, nàng thật tình không dễ chịu oa!

“Ta có tốt hay không, lập tức nàng sẽ biết thôi!” Mộ Quân Tà ném ra một câu ý tưởng bất minh, khiến cho Cố Khuynh Thành không hiểu ra sao. Hắn nguyên tưởng rằng Cố Khuynh Thành đoán được ý nghĩ của hắn, mới nói ra một câu nói như vậy, cũng không có suy nghĩ phương diện giận chó đánh mèo.

Không biết, Cố Khuynh Thành người ta căn bản không phải ý tứ này.

Ngay khi hai người đều không minh bạch, lâm vào một hồi hiểu lầm tốt đẹp, hai người về tới tiểu viện.

“Tiểu thư, thượng, các ngươi đã trở về, có xảy ra chuyện gì?” Vừa vào viện tử, Tương Tú cùng Xuân Oánh nhanh lên tiến lên đón, đối với Mộ Quân Tà ôm Cố Khuynh Thành, xem như là lao động tay chân thôi, cũng là thấy nhưng không thể trách.

Cố Khuynh Thành bĩu môi, nói: “Không có gì. Chính là cái người này, không biết điên cái gì.” Nàng hình như không có đắc tội hắn đi, thế nào bày ra cái mặt thối này?

“Ngạch… Tiểu thư, sắc trời đã tối, ngươi vẫn là sớm một chút trở về phòng nghỉ ngơi đi.” Tương Tú cùng Xuân Oánh nhìn Mộ Quân Tà một mắt, liền vội vã cúi đầu, trong lòng bắt đầu thay Cố Khuynh Thành mặc niệm.

Tiểu thư a, ngươi rốt cuộc là có bao nhiêu sơ sài?

Rõ ràng muốn tìm bất mãn như vậy, ngươi cũng không nhìn ra được?

Nghe nói như thế, Cố Khuynh Thành vốn còn dự định nói cái gì nữa, nhưng Mộ Quân Tà cũng không cho nàng cơ hội, trực tiếp ôm người vào phòng.

Ầm!

Cửa phòng bị Mộ Quân Tà lấy phương thức bạo lực đóng cửa, phát sinh kháng nghị yếu ớt, chi chi nha nha lắc lư một hồi, cuối cùng vẫn kiên trì chịu đựng.

Tương Tú cùng Xuân Oánh liếc nhau, đều từ trong mắt của đối phương, thấy được không đành lòng.

Đêm này chầm chậm kéo dài, các nàng chỉ cầu tiểu thư chịu nỗi, cũng hy vọng tôn thượng đại nhân thương hương tiếc ngọc một chút…

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio