CHƯƠNG : KHÔNG ĐƯỢC, KIÊN QUYẾT CỰ TUYỆT
Editor: Luna Huang
Trong Lư Diêm sơn mạch, bóng cây thông thông.
Ánh dương quang ban bác, đánh vào trên mặt của Cố Khuynh Thành, lại chiếu ra màu sắc khác.
Năm người sau cùng của Lưu Tiên tông liếc nhau, năm người một lượt hét lớn một tiếng, trường kiếm trong tay bỗng nhiên biến thành ngân xà phiêu phù ở trước mặt năm người, phun ra xà tín tử đỏ sẫm, phát sinh thanh âm “Tê… Tê”, thật giống như lúc đầu Cố Khuynh Thành nghe được.
Xem ra, dị hưởng vừa rồi chính là bọn họ làm ra.
Chỉ là, kiếm hảo đoan đoan đột nhiên biến thành rắn, đây là linh kỹ đặc hữu của Lưu Tiên tông sao?
Cố Khuynh Thành nhíu mày, hai tròng mắt trành năm người trước mặt, hết sức chăm chú. Thế nhân đều nói đánh rắn đánh giập đầu, không biết đến nơi này trên thân của đám ngân xà này có hiệu quả hay không. Cố Khuynh Thành câu dẫn môi ra, đáy mắt lướt qua một tiếu ý ngoạn vị nhi.
Nắm chặt gân thú tiên trong tay, Cố Khuynh Thành nhướng mi một cái, không đợi năm người kia để ngân xà công kích mà lên, Cố Khuynh Thành liền huy vũ gân thú tiên, ba…một cái đánh vào bảy tấc trên đầu của ngân xà đứng trước, chỉ thấy ngân xà kia mềm nằm úp sấp rơi trên mặt đất, thế nhưng chưa tắt thở, lung lay lắc lắc, tựa hồ mới trở lại vị trí ban đầu.
Cố Khuynh Thành cười, xem ra, đánh rắn đánh giập đầu quả nhiên không giả, coi như một cái đánh không chết, đánh nhiều vài cái nữa là được.
Xác nhận kết quả thực nghiệm, Cố Khuynh Thành lạnh lùng đảo qua năm người, gân thú tiên trong tay, rất nhanh đánh xuống, mỗi một cái, vừa lúc đánh vào bảy tấc đầu của ngân xà.
Bảy tấc của ngươi, chính là nơi buồng tim của rắn.
Không cần đo lường, Cố Khuynh Thành cũng biết ở đâu, phải biết rằng kiếp trước lúc dã ngoài nhận nhiệm vụ, ngũ độc xà chính là thức ăn tốt nhất, nhất là thịt rắn ngon dị thường, cũng coi là mỹ vị, vì ăn được loại mỹ vị này, Cố Khuynh Thành giết không ít rắn lấy xà đảm xà đảm, tim rắng ở đâu, nàng chỉ cần liếc mắt nhìn, liền biết.
Ba… Ba… Ba…
Liên tiếp sáu tiên, mỗi một tiên đều chuẩn xác không có lầm đánh vào trên bảy tấc, ngay từ đầu, ngân xà còn có thể mất một lúc liền trở lại vị trí, nhưng liên tiếp mấy cái, bị tam lần công kích ngân xà rơi trên mặt đất, cũng không đứng dậy nổi nữa.
Lục y nhân là chủ của ngân xà kia, phun ra một búng máu, đông… Ngã xuống đất mà chết.
Vọng Thư Uyển
Thân là tử đệ Lưu Tiên tông, cùng với nói là người còn không bằng nói là thân thể nuôi rắn, mỗi còn rắn chưa triệu hoán, chỉ là một thanh thanh trường kiếm, nhưng một khi triệu hoán, sẽ hóa thành thân rắn, nối liền thành một thể với sinh mệnh của chủ nhân. Hơn nữa, Lưu Tiên tông đã sớm liền quy định chết, ngân xà còn người còn, ngân xà vong người vong.
Còn lại bốn người, thấy bất tri bất giác lại có một đồng bạn tử vong, không khỏi nuốt một ngụm nước bọt, trong lòng dũ phát sợ, nhưng bọn họ còn chưa kịp làm ra phản ứng, lại một ngân xà tắt thở, theo người nọ cũng thổ ra ngụm máu, chết.
“Đây…” Vậy phải làm sao bây giờ?
Cô cục…Lục y nhân ban đầu hung hăng nuốt nước miếng một cái, ngân xà của hắn cũng đã trúng một tiên, không biết còn có thể chống bao lâu, suy nghĩ các đồng bạn khác chết thảm một chút, tâm tình sợ, lặng yên bò lên trên lòng của lục y nhân, hắn luống cuống, sợ, muốn cướp đường mà chạy, thế nhưng cho dù hắn trốn, người của Lưu Tiên tông sẽ không bỏ qua hắn.
(Luna: @@ không hiểu, lúc đầu nói ổng chết rồi mà, cũng không phải cả đám đều mặc màu xanh @@)
Cùng với rơi trong tay Lưu Tiên tông, nhận hết dằn vặt, còn không bằng tại đây chết thống khoái!
“Dù sao cũng là chết, các huynh đệ, lên!” Lục y nhân lấy ra khí thế thấy chết không sờn phun một ngụm nước bọt xuống mặt đất, âm thầm chà xát tay, cùng ba người còn lại, chỉ huy ngân xà, quần công Cố Khuynh Thành.
“A, cùng tiến lên cũng tốt, trên hoàng tuyền lộ sẽ không tịch mịch.” Cố Khuynh Thành lạnh lạnh cong môi, một ánh sáng lạnh từ đáy mắt lặng yên lướt qua.
Bốn người nghe được khiêu khích của Cố Khuynh Thành, tức giận đến thiếu chút nữa ngất đi, nữ nhân này quá ghê tởm! Nếu là bọn hắn không chết, nhất định phải đem nữ nhân này nhét vào vạn xà quật, nghìn vạn con rắn độc từng miếng từng miếng cắn chết nàng!
Càng là phẫn hận, động tác của bốn người lại càng nhanh, bốn con ngân xà dưới sự thúc giục của bọn họ, công kích Cố Khuynh Thành mãnh liệt, phun ra nuốt vào độc khí độc khí, giương miệng dữ tợn, một chút một cái công kích tới Cố Khuynh Thành.
Cố Khuynh Thành cười lạnh một tiếng, gân thú tiên chuẩn xác không có lầm đánh vào ngân xà mưu toan muốn cắn chết của nàng.
Hai tiên rơi, lại một con ngân xà ngã xuống đất, bốn người trong nháy mắt cũng ít đi một.
Thấy loại tình huống vây công này, Cố Khuynh Thành đều có thể thành thạo hóa giải công kích của ngân xà, còn thừa lại ba người mồ hôi lạnh ứa ra, trong vòng mấy cái hít thở, thấm ướt y sam, ba… Mồ hôi càng ngày càng nhiều, cuối cùng từ trên y phục chảy xuống, nhỏ xuống đất.
Chỉ chốc lát sau, trên mặt đất trước mặt bọn họ xuất hiện mảnh nhỏ thấm ướt, trên mặt đất thành phần bùn đất có năng lực hút nước nhất định, nhìn qua cũng rõ ràng như vậy.
Một bên, nam tử bạch bào thấy thủ pháp của Cố Khuynh Thành sạch sẽ lưu loát, nhất thời trước mắt sáng ngời, nguyên bản hắn còn đang lo lắng, lấy lực của Cố Khuynh Thành có thể chống lại mọi người của Lưu Tiên tông không, không nghĩ tới nàng đến linh lực cũng không có sử dụng, đã đem người của Lưu Tiên tông đánh tới người ngã ngựa đổ, thực tại lợi hại!
Thực lực của hắn kỳ thực trên Cố Khuynh Thành, chỉ là thời gian chạy ra Lưu Tiên tông bị tông chủ đả thương, đã tiêu hao hết đã tiêu hao hết, mới thua một đám tiểu lâu la như thế.
“Tất cả mọi người gọi ma thú ra!” Để ma thú cùng ngân xà cùng nhau tác chiến!
Lục y nhân ra lệnh một tiếng, những người còn lại lập tức hiểu, một lượt gọi ma thú của mình ra. Nói đến Lưu Tiên tông làm một thế lực khổng lồ, có tài nguyên, xa so với một ít đại thế gia còn giỏi hơn rất nhiều.
Tự nhiên, phối ma thú cho môn đồ cũng là linh thú đê giai, tuy nói là đê giai, nhưng thắng ở số lượng nhiều, lục y nhân nghĩ lấy nhiều thắng ít vị thường bất khả.
Nhưng Cố Khuynh Thành thấy ma thú của bọn họ gọi ra, một điểm lo lắng cũng không có, “Các ngươi đây là muốn so ma thú?”
Muốn so ma thú với nàng…
Cố Khuynh Thành chỉ muốn nói, các ngươi tìm đường chết cũng không nên như vậy a!
Muốn lấy nhiều thắng ít, cũng không nhìn trên tay nàng có bao nhiêu ma thú. Bất quá, nếu những người này muốn chơi, nàng liền hảo hảo vui đùa một chút với bọn họ!
“Tử Đồng, liệt hỏa, các ngươi đi ra hảo hảo chơi một chút.” Cố Khuynh Thành thu hồi gân thú tiên, khoanh tay dựa vào trên cây khô ở một bên, trực tiếp gọi Tử Đồng cùng liệt hỏa ra, hai tiểu thú đối phó ba linh thú, nàng ngây ngô ở một bên xem náo nhiệt.
Tử Đồng cùng liệt hỏa vừa ra tới, ba người của Lưu Tiên tông nhất thời bị sợ choáng váng.
“Hai, hai thánh thú…” Lục y nhân đứng đầu trở nên cà lăm, mồ hôi lạnh trên trán như mưa rơi xuống, hai thánh thú so sánh với ba linh thú bọn họ, chết, nhất định là bọn họ.
Nghĩ vậy, hai chân của lục y nhân nhịn không được như nhũn ra, suýt nữa ngã quỵ.
“Các ngươi chơi thoả thích, chỉ là đừng để bọn họ chết quá nhanh là được.” Cố Khuynh Thành dựa nghiêng ở trên cây khô, lạnh lùng đảo mắt, bọn họ không phải là một lòng muốn thống khoái mà chết sao? Vậy nàng liền để cho bọn họ nếm thử dằn vặt khác, tư vị kia, tuyệt đối để cho bọn họ muốn sống không được.
“Vâng, chủ nhân.”
Tử Đồng cùng liệt hỏa vui vẻ không ngớt, trong túi càn khôn ngây người hồi lâu, thời gian thật dài không có thống thống khoái khoái đánh một trận, ngày hôm nay nhất định phải đánh thống khoái.
Bên kia, Đản Đản cùng Tiểu Bạch đứng ở trong túi cànn khôn thấy Tử Đồng cùng liệt hỏa có thể ở bên ngoài chơi đùa, lập tức kêu lên: “Mẫu thân, ta cũng muốn đi ra ngoài, ta cũng muốn đi ra ngoài chơi.”
“Tỷ tỷ, tỷ tỷ, ta so với Tử Đồng bọn họ lợi hại hơn, ngươi mau thả ta ra ngoài đi, ta giúp ngươi đuổi bọn hắn đi.”
Hai tiểu thú ngươi một lời ta một lời, làm cho Cố Khuynh Thành đau đầu, rơi vào đường cùng, không thể làm gì khác hơn là thả hai tiểu thú ra, nhưng nói rõ trước: “Hai người các ngươi xem náo nhiệt là tốt rồi, không nên động thủ nữa.” Nàng cũng không muốn thân phận chân thật của Đản Đản cùng Tiểu Bạch bạo lộ ra, dù sao chúng nó át chủ bài sau cùng của nàng, không phải vạn bất đắc dĩ, tuyệt đối không thể để cho những người khác biết.
vongthuuyen.com
Nghe được phân phó của Cố Khuynh Thành, hai tiểu thú tuy rằng không quá tình nguyện, nhưng nghĩ đến có thể ra ngoài chơi cũng đáp ứng, hưng cao thải liệt nhảy đến trên vai của Cố Khuynh Thành, nghiễm nhiên nhất phó tư thái xem cuộc chiến.
Cố Khuynh Thành thấy thế, đáy lòng mềm nhũn xoa xoa đầu nhỏ của hai tiểu thú, dư quang lại liếc về bạch bào nam tử đỡ trên cây khô ở một bên, sắc mặt tái nhợt, cước bộ phù phiếm, thật giống như tùy thời đều muốn té xỉu, mi tâm Cố Khuynh Thành vặn một cái, xuất ra một viên phục nguyên đan một viên chỉ huyết đan, ném cho bạch bào nam tử, giọng nói đạm mạc: “Ăn.”
“Đây là chỉ huyết đang?” Bạch bào nam tử tiếp được hai viên thuốc, ngước mắt nhìn về phía Cố Khuynh Thành, hắn nhận thức chỉ huyết đan, nhưng viên còn là, hình như là phục nguyên đan, nhưng lại không giống phục nguyên đan hắn từng thấy, bạch bào nam tử có chút trịch trục, chưa biết rõ ràng đan dược gì, hắn thực sự không dám dùng, thế nhưng Cố Khuynh Thành nếu là muốn giết hắn, căn bản không cần cứu hắn.
Bạch bào nam tử có chút dao động, cầm hai viên thuốc, đặt lên mép muốn ăn, lại nghe giọng thanh lãnh của Cố Khuynh Thành lần thứ hai truyền đến: “Yên tâm, không có độc.”
Nói cách khác chính là, ngươi không nên lấy bụng tiểu nhân đo lòng quân tử.
Nàng nếu như muốn hạ độc hại ai tuyệt đối có thể chút bất tri bất giác triệt để độc chết người nọ, một chút dấu vết cũng không để lại.
“Khụ!” Bạch bào nam tử bị đâm trúng trung tâm, trên mặt có xấu hổ chợt lóe lên nhưng thoáng qua biến mất, hắn đem hai viên thuốc toàn bộ ném vào miệng, đan dược tiến nhập trong huyết mạch nhất thời cảm giác được cả người nhẹ nhàng không nói ra được, trước thương đều biến mất không ít.
Bạch bào nam tử kinh ngạc nhìn về phía Cố Khuynh Thành, ở Lưu Tiên tông nhiều năm như vậy hắn cũng tiếp xúc qua không ít đan dược, nhưng không có đan dược nào cùng đan dược Cố Khuynh Thành cho hắn một dạng, khởi hiệu nhanh như vậy, đây thật là đan dược phổ thông?
Hắn không biết những đan dược này là đan dược phẩm chất cực ưu Cố Khuynh Thành luyện chế ra, đan dược thông thường căn bản không thể đánh đồng.
Cố Khuynh Thành nhìn vô cùng kinh ngạc của bạch bào ở trong mắt, khóe miệng chảy ra ý tứ hàm xúc không rõ cười. Rất nhanh, Cố Khuynh Thành nhận lấy tiếu ý, vươn tay, nhìn về phía bạch bào nam tử: “Đem Tiểu Lam giao ra đây.”
Tử Đồng cùng liệt hỏa, mau đưa mau đưa ba người kia đùa đến hồn phi phách tán. Nhất khắc nàng còn lo lắng thương tổn Tiểu Lam, nhưng Tử Đồng cùng liệt hỏa khống chế được ba người kia hiện nay chính là thời gian lấy Tiểu Lam về.
“Không được.” Bạch bào nam tử đối với yêu cầu của Cố Khuynh Thành kiên quyết cự tuyệt, tuy nói hắn không biết, Tiểu Lam là cái gì, nhưng trực giác nói cho hắn biết, nhất định có liên quan đến phi ưng bốn cánh nghĩ thái hóa trong ngực hắn, hắn thậm chí hoài nghi, nếu không phải vì phi ưng bốn cánh Cố Khuynh Thành căn bản sẽ không xuất thủ cứu giúp.
Bất quá, hắn thật đúng là đã đoán đúng.
Nếu không phải Tiểu Lam ở trên người hắn, nàng lại lo lắng trong lúc vô ý Tiểu Lam bị liên lụy thụ thương, nàng tuyệt đối sẽ không xen vào việc của người khác.
Thấy bạch bào nam tử kiên quyết cự tuyệt, Cố Khuynh Thành hé mắt, khí tức quanh thân lạnh đến đông chết người, “Khế ước thú của ta, ngươi không chịu trả, ngươi còn lý luận?”
—Phân Cách Tuyến Luna Huang – Vọng Thư Uyển—
mọi người ăn tết vui không nè?
Chúc mọi người năm mới vui vẻ, thành công, phát tài, an khang, thịnh vượng nha.
Xin phép off đến hết mùng mới up chương lại nha