Chương
Sau khi Kiều Hàn tỉnh lại, mơ hồ một chút. Lại lập tức thức tỉnh, nhìn người bên cạnh trái tim còn đang khẩn trương, lập tức bình tĩnh rồi. "Ảnh..." Kiều Hàn cười rất ngọt ngào. Vừa đúng lúc Kiều Ảnh cũng tỉnh rồi, nghe thấy Kiều Hàn gọi nàng như vậy, ngực cũng bắt đầu ấm lến. Hai người nhìn nhau một hồi lâu, mới đứng dậy chuẩn bị thủ tục xuất viện...
Kiều Ảnh về đến nhà cũng chưa hề hoàn toàn từ bỏ con đường sát thủ, vì có thể làm cho Kiều Hàn an tâm, Kiều Ảnh mỗi ngày đều rất chịu khó huấn luyện, ép buộc rèn luyện độ nhạy của tay phải, và độ chuẩn xác của mắt phải. Buổi sáng huấn luyện, buổi chiều lại về quán đồ chơi đi là. Buổi tối thì là ở bên Kiều Hàn, nhìn ánh sao nhìn mặt trăng. Ngươi dựa ta ta dựa ngươi.
"Ân ân ân ~ a ~ "Kiều Hàn ngồi ở trên người Kiều Ảnh, ngón tay ở trong thân thể nàng xuyên tới xuyên lui. Dáng người giãy dụa của Kiều Hàn cũng vô cùng yêu mị, vóc người trước lồi sau vểnh, để Kiều Ảnh nhìn sắp tẩu hỏa nhập ma rồi. "A ~ ân ân ~ a ~"
"Ảnh ~ đang ~ rất nhanh" Quá mê người rồi, âm thanh thật có thể đi quay phim cấm rồi.
"Dáng vẻ ngươi động lên thật quá đẹp rồi" Kiều Hàn không nghĩ tới Kiều Ảnh sẽ nói cô như vậy, trái tim vốn tràn lan, thẹn thùng lên. Lại không có dừng lại.
Ròng rã nửa tiếng, Kiều Ảnh đè Kiều Hàn nửa tiếng, Kiều Ảnh không nghĩ tới người bình thường cao ngạo như thế, nhu cầu tình dục sẽ mạnh như vậy...
Phù' Kiều Ảnh nhẹ nhàng thở hổn hển, nhìn dáng vẻ Kiều Hàn vừa rồi còn dục cầu bất mãn, bây giờ đang ở đó cao lãnh đọc sách
"Hàn"
"Hả?"
"Trò chuyện với ta"
"Ừm"
"... Ngươi ăn rồi chưa"
"...." Kiều Hàn bỏ sách xuống, một mặt cao lãnh nhìn đồ ngốc
"...Nhìn ta làm gì"
Kiều Hàn quay đầu sang chỗ khác, tiếp tục đọc sách
"Ta trở về đã bao lâu rồi?"
"Ừm.... Khoảng một tháng" Tuy không biết Kiều Ảnh tại sao hỏi như vậy, nhưng luôn cảm giác chuyện không tốt
"Hơn một tháng... Chúng ta có phải nên xác định quan hệ một chút không"
Kiều Hàn vốn dĩ yên tĩnh xem sách, nghe thấy câu nói này. Bắt đầu không trấn định rồi
"Quan hệ của... Chúng ta... Không phải là cái đó..." Kiều Hàn có chút căng thẳng
"Từ nay về sau, ngươi chính là...cái đó của ta rồi" Kiều Ảnh cũng có chút lúng túng, thì không nói rõ
"...Được..." Kiều Hàn e thẹn che mặt nói câu được, thì giả bộ ngủ thiếp đi. Kiều Ảnh cũng thực sự có chút ngượng ngùng, tắt đèn, ôm Kiều Hàn bắt đầu ngủ
Hết chương