Đợi Quân Lẫm Dạ đi rồi, Lăng Khê trở lại nằm trên giường, nghĩ chuyện vừa mới phát sinh, cảm thấy quá không chân thật, đầu tiên là xuyên qua, đến bây giờ chuẩn bị lập gia đình. Càng nghĩ càng thấy được bản thân như là bị bán......
Tuy là cảm giác như là bị bán, nhưng là chuyện cũng đã phát sinh như thế, nàng cũng chỉ có thể tiếp nhận, chí ít trước rời đi cái nơi quỷ quái này rồi nói, dù sao nàng là không một chút muốn lưu lại ở nơi gọi là Lăng phủ này.
Ban đêm, ngoài phòng một mảnh an tĩnh.
Tiểu Thúy sớm đã tiến vào mộng đẹp. Nhưng là đối với Lăng Khê từ thế kỷ xuyên qua mà nói thời gian hiện tại vẫn còn là sớm.
Hiện tại thì đi ngủ hoàn toàn là lãng phí thời gian, lãng phí sinh mệnh. Cho nên, quyết định đi ra ngoài đi dạo một chút, cũng tiện tìm hiểu một chút nơi mà nàng muốn sống.
Mặc dù nói Lăng Khê là đích nữ, nhưng lại là đích nữ không được cưng chiều, cho nên viện cũng chỉ có một thị nữ Tiểu Thúy.
Nhóm tiểu tặc đều biết đích nữ Lăng phủ này không được cưng chiều, khẳng định cũng biết Khê Thanh uyển của Lăng Khê sẽ không có thứ gì đáng giá, muốn trộm đồ cũng sẽ không đến đây trộm, cho nên Khê Thanh uyển hoàn toàn là tiết kiệm thứ thị vệ này.
Cho nên, hiện tại Lăng Khê còn phải cảm tạ mẹ ruột kia của nàng, nếu không phải là bà, nàng bây giờ còn không dễ dàng như vậy len lén chạy ra ngoài đâu.
Lăng Khê ở nơi Tiểu Thúy tìm ra một bộ nam trang, thay lên liền quang minh chính đại từ cửa chính của Khê Thanh uyển đi ra ngoài.
"A a a a a a a, rốt cục cũng ra rồi." Lăng Khê vừa ra khỏi Lăng phủ thì giống như từ người điên từ viện tâm thần đi ra vậy, quỷ gào một trận. Dẫn tới người chung quanh một hồi khinh bỉ, cảm thấy Lăng Khê chính là một người điên.
Tuy nói là đêm, nhưng là ở thế kỷ mà nói hiện tại cũng chỉ là tám, chín giờ tối, cuộc sống ban đêm vừa mới bắt đầu.
Mà đối với quân khu đại lục này mà nói hiện tại cũng không tính là quá muộn, cho nên đường phố của kinh thành coi như phồn hoa.
Lăng Khê bên trái đi dạo một chút, bên phải lắc lư từ đầu đường đi tới cuối đường. Nhìn thấy một tiệm khiến nàng rất là kích động------Di Hồng viện.
Vừa nhìn tên này thì biết là nơi các nam nhân tìm hoa mua vui.
Nghĩ đến thế kỷ nàng là đặc công đỉnh cấp uy phong lẫm liệt đã sống hai đời, không sai chính là hai đời, còn không có đi dạo qua nữ nhi viện đâu.
Nếu hiện tại có cơ hội, không vào xem thì thua thiệt rồi. Cho nên Lăng Khê liền hướng bên trong Di Hồng viện đi tới.
"Ai ai ai, vị khách quan này, lạ mặt như vậy, vừa nhìn liền biết là lần đầu tiên tới đi. Đến đến đến, ta cùng ngươi giới thiệu một chút, vị này là người đứng đầu bảng của chúng tôi, Thu Di. Để Thu Di bồi khách quan đi, tuyệt đối khiến khách quan vui chơi thỏa thoải mái." Lăng Khê mới vừa vào Di Hồng viện, tú bà uốn éo eo thon không được coi là nhỏ nhắn mảnh khảnh kia, nhiệt tình mà đón tới.
Lăng Khê tận lực đè thấp tiếng nói: "Ha ha ha, được, vậy thì để tiểu mỹ nhân này bồi tiểu gia ta, cho ta tới gian nhã phòng."
Tuy nói Lăng Khê là lần đầu tiên vào loại nơi này, nhưng là giả trang có khuôn có dáng, ôm Thu Di đi tới nhã phòng lầu trên.
Đối với Lăng Khê mà nói nhưng là cực kỳ hưng phấn, lần đầu tiên gặp phải chuyện thú vị như vậy.
Đợi Lăng Khê đi tới nhã phòng sau, biểu diễn ở lầu dưới liền bắt đầu, một cái vũ đạo kết thúc sau, liền có vị nữ tử vóc người nóng bỏng đẩy một cái bàn đi ra, mặt trên đặt cây búa.
Lăng Khê lúc này mới biết, thì ra nơi này không chỉ là nơi tầm hoa vấn liễu, còn là một nơi đấu giá.
Nàng nhất thời đã cảm thấy tú bà của Di Hồng viện này không đơn giản, thậm chí có thể nói rất có đầu óc buôn bán, dù sao người có thể tới dạng nơi này ngoại trừ có quyền chính là có tiền, đây tuyệt đối là một cơ hội rất có thể kiếm tiền.
"Các vị khách quan, một tuần một lần bán đấu giá hiện tại bắt đầu. Đầu tiên chúng ta đấu giá chính là một bình Cửu Chuyển Hoàn Hồn đan cấp Địa Vương." Nữ tử nũng nịu nói xong, toàn trường sôi trào.
Cửu Chuyển Hhoàn Hồn đan nha, là đan dược tốt hiếm có, có thể khiến cho người bị thương bất kể là trọng thương hay là vết thương nhẹ, ăn xong lập tức thay đổi sinh long hoạt hổ, người không bị thương ăn xong công lực đại tăng.
Nhất thời toàn trường nhìn chằm chằm. Mà Lăng Khê lại có chút mơ hồ rồi, Hoàn Hồn đan? Là cái gì quỷ tới.
Là nàng huyền huyễn? Hay là thế giới này huyền huyễn rồi?