Phì Lũ Đại Náo Dị Giới

chương 166: đích đến cuối cùng

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

“ Cái gì??!! Hoàng Kim Nhân Thú Quả đã ……!!” Hoàng Long như không tin vào tai mình nữa, đồng thời phẫn nộ tột cùng, đôi mắt như đang phóng lửa nhìn chằm chằm vào tên “ thủ phạm trời đánh” ở trước mặt, nếu như không phải Ý Chí Tối Cao đang có mặt ở đây, e rằng đã lao vào xé xác tên khốn trời đánh đó ra rồi.

Hoàng Kim Nhân Thú Quả tuyệt đối là báu vật vô giá trong khu rừng Nhân Thú, nhân thú thậm chí có thể đánh đổi sinh mạng của mình cũng mong có được trên tay một hai trái, thế mà cuối cùng bị “người ngoài” cướp sạch. Nếu chỉ một vài trái thì không nói, đằng này chín trái bị tiêu phá hết sạch, không nổi điên mới lạ á.

Nếu như để tin này lan truyền ra ngoài, tuyệt đối có thể khiến Dương Kiệt trở thành kẻ thù muôn kiếp cho tất cả các nhân thú trong khu rừng này.

Nghe Ý Chí Tối Cao nhắc tới “ tội lỗi thiên cổ” của mình, Dương Kiệt không kềm được chột dạ, đồng thời tỏ ra vô cùng cảnh giác với tên Hoàng Long, sợ hắn nổi điên bùng nổ thì khổ.

“ Bổn Tọa có thể bỏ qua chuyện này cho ngươi, để thay lời cám ơn ngươi đã giúp bổn tọa trút bỏ đi tâm niệm cuối cùng của mình. Tất nhiên, bổn tọa cũng không để ngươi thiệt thòi. Thế này nhé, đồng bọn của ngươi cũng là một Hoàng Kim Nhân Thú, vậy thì, hãy bảo đồng đội của ngươi ở lại khu rừng này một thời gian, bổn tọn sẽ nhờ vả Hoàng Long huấn luyện và chỉ giáo cho đồng đội của ngươi, sau này tiến hành thử thách của Ý Chí Tối Cao, tỷ lệ thành công có thể tăng ít nhất một nửa, được chứ.”

Nghe xong lời hứa của Ý Chí Tối Cao, không chỉ Dương Kiệt, ngay cả Dương Diễn cũng khẽ lóe qua tia sáng đầy phấn khích.

Có người của Ý Chí Tối Cao đích thân chỉ dạy và huấn luyện, sau này Dương Diễn tiến hành thử thách trở thành chủ nhân khu rừng Nhân Thú, tuyệt đối không phải những báu vật tài nguyên thông tài có thể so sánh được.

“ Nếu như mọi chuyện đã thỏa thuận xong, vậy thì bổn tọa đi đây. Hoàng Long, làm phiền ngươi đây.” Thấy Dương Kiệt không lên tiếng phản đối, Ý Chí Tối cao khẽ ngật đầu hài lòng, để lại một câu cuối cùng, biến mất khỏi hang động.

“ Vô cùng hân hạnh được phục vụ ngài thưa Đấng Tối Cao.” Ý Chí Tối Cao đã lên tiếng, Hoàng Long tuyệt đối không dám phản đối, vả lại hắn có thiện cảm với Dương Diễn, nên vô cùng vui vẻ đảm nhận nhiệm vụ này. Nếu như đối phương là Dương Kiệt, e rằng không dễ dàng như thế này rồi.

Bước tới trước mặt Dương Diễn, đưa ngón tay chỉ thẳng vào vầng trái của hắn, mang theo vẻ mặt thân thiện hòa nhã nói: “ Sau khi giải quyết xong mọi chuyện, hãy đi tới địa điểm này tìm ta, ta sẽ bắt đầu huấn luyện cho ngươi.” Nói xong, quay sang nhìn chằm chằm về phía Dương Kiệt, lập tức thay đổi một trăm tám chục độ, nộ khí xung thiên hừ mạnh một tiếng, tung người lên không trung, chỉ trong chốc lát đã biến mất trong tầm mắt của cả hai.

“ Xì, trừng gì mà trừng, bộ tưởng bố mày sợ mi chắc, ngoan thì nhào vô đại chiến ba trăm hiệp nữa nè, không đánh tới mi phọt kứt bố mày không gọi là Dương Kiệt nữa, hừ hừ ~~~!!” Không hài lòng với thái độ của đối phương, Dương Kiệt chỉ dám thầm trù ẻo vài câu, tất nhiên là nói trong lòng không dám nói thẳng ra khỏi miệng rồi. Nếu như không phải Ý Chí Tối Cao có mặt kịp thời, lúc này còn lành lặn để trù ẻo người ta đã là một vấn đề rồi đấy.

“ Dương….” “ biết rồi, biết rồi, đây là cơ hội ngàn năm có một, hãy cố nắm bắt đấy, khi nào sau này trở thành chủ nhân của khu rừng Nhân Thú, nhớ tặng cho ta vài trái Hoàng Kim Nhân Thú Quả đã chín muồi là được rồi.” Nhìn thấy Dương Diễn lộ ra vẻ ái ngại, Dương Kiệt bước tới đấm nhẹ vào ngực hắn một cái, sau đó vô cùng thản nhiên hào phóng bước thẳng về phía trước, tỏ vẻ bất cần lợi ích cho bản thân gì cả.

“ Yên tâm, ta sẽ không làm ngươi thất vọng đâu.” Dương Diễn có chút cảm động, thầm nói nhỏ vài câu, tựa như muốn nói với Dương Kiệt, đồng thời cũng muốn nhắn nhủ bản thân.

Bạch ~~~ bạch ~~~~……!!!

Dương Diễn lộ ra vẻ bất ngờ khi phát hiện Dương Kiệt đã đi xa đột nhiên quay đầu chạy thẳng về phía mình, chẳng lẽ hắn còn luyến tiếc hay muốn nhắn nhủ mình điều gì thêm sao?

Vù vù ~~~~~~~!!!

Dưới ánh mắt chờ đợi của Dương Diễn, chỉ thấy Dương Kiệt không hề ngừng lại mà trực tiếp phóng vượt qua khỏi người hắn, lao tới ngay vị trí cái xác bị vỡ tan tành của Phi Long, quỳ xuống không ngừng xới tung lên để tìm kiếm thứ gì đó.

“ Hahaha, đây rồi, đây rồi, nhẫn càn khôn của tên khốn đó vẫn còn nguyên vẹn, cứng thiệt, ngay cả cơ thể cũng đã banh xác, thế mà chiếc nhẫn không hề có vết xước, quả thật khó tin.” Dương Kiệt vui mừng như bắt được vàng khi giơ một chiếc nhẫn nhỏ lục soát được dưới đống tro tàn, phấn khích cười nói.

Lẽ ra phải biết ngay là tên khốn đó không tốt đẹp như mình nghĩ mà, đúng là bó tay.

Dương Diễn không kềm được dùng tay che mặt, lắc đầu không ngừng. Không thèm quan tâm tới đối phương nữa, tung người nhảy lên vách đá cầu thang, nhanh chóng rồi khỏi hang động để đi tới địa điểm đã hẹn với Hoàng Long.

“ mặt đá, mặt đá ~~~!! ủa, đi đâu mất tiêu rồi.” Dương Kiệt nghịch đùa chiếc nhẫn càn khôn xong, quay sang định chia phần cho Dương Diễn, ai ngờ đối phương đã đi mất từ bao giờ.

“ Tiếc quá, lẽ ra còn định chia phần cho hắn, thế mà bỏ đi mất thôi. Thôi thì xem như mình giữ giùm hắn vậy, sau này gặp mặt mới chia lại cho hắn sau.” Đối với một người đã được Dương Kiệt xem là an hem đồng sanh ra tử, tuyệt đối không bao giờ tiếc của với đối phương.

Chuyển hết mọi tài sản của Phi Long vào trong Càn Khôn Tháp của mình, chỉ trong chốc lát từ một kẻ bần cùng không còn xu dính túi, lập tức chuyển biến thành một phú hào giàu có, Dương Kiệt tuyệt đối có thể ưỡn thẳng ngực mà đi.

Tổng giá trị tài sản của tên khốn Phi Long ít nhất cũng phải trên cả trăm triệu linh thạch, quả không hổ danh là thủ lĩnh nắm giữ một phương của khu rừng Nhân Thú, béo không tả nỗi.

Đúng là không gì giàu nhanh bằng kiếm tiền của người chết, một nghề có tương lai sáng lạng vô cùng đấy.

Dương Kiệt không ngừng cảm thán.

Hoàng Kim Nhân Thú Quả đã hái xong, kẻ thù đã tử nạn hết rồi, ngay cả đồng đội cũng có việc phải làm, không còn thứ gì phải luyến tiếc ở khu rừng này nữa, nhanh chóng rời khỏi đi thẳng tới ngôi mộ của vị đại năng, mục tiêu cuối cùng của bí cảnh lần này thôi.

tốn gần nửa ngày trời di chuyển, cuối cùng thì đã tới điểm tận cùng của khu rừng Nhân Thú. Không biết là có phải do Ý Chí Tối Cao đã dặn dò đám nhân thú trong khu rừng hay không, di chuyển hết nửa ngày trời mà không hề xảy ra chuyện gì cả, thậm chí không thể nhìn thấy bóng dáng của một nhân thú nào nữa là. Nên vô cùng dễ dàng bước tới cánh cửa năng lượng giống hệt như một tấm màn LCD phóng to đang nhấp nháy tia sáng bảy màu không ngừng.

Hít sâu một hơi vào người, lao thẳng qua cánh cửa năng lượng đó, chính thức kết thúc chuyến phiêu lưu ở khu rừng Nhân Thú, bước chân tới đích đến cuối cùng.

--- -------

Cùng lúc đó, ngay trước cánh cổng khổng lồ của một tòa kiến trúc giống hệt như ngôi đền khổng lồ hoàng tráng ngay vi trí trung tâm hầm mộ. Một nhóm người đang bó gối ngồi ngay trước đó, tựa như đang chờ đợi ai đó thì phải.

Nhóm người này không ai khác chính là nhóm người Huyết Ma Đạo, bao gồm Tư Mã Phong Vân, Đường Tứ, Song Sinh Tỷ Muội, Tiêu Vân, Doanh Quỷ và Lâm Nhi.

Chỉ là vô cùng kỳ lạ khi hoàn toàn không thấy bóng dáng của anh em nhà họ Diệp đâu cả.

Và điều đáng sợ nhất là, thực lực hiện giờ của nhóm Huyết Ma Đạo, yếu nhất cũng đạt tới cảnh giới chân nguyên tầng thứ 9, tầng thứ 10, cá biệt kẻ mạnh nhất ở đây là tên Đường Tứ đã đạt tới cảnh giới chân tông sư tầng thứ 3 rồi.

Bug, tuyệt đối là bug ~~~~!! Sao có thể thăng cấp như ngồi tên lửa như thế này chứ??

Bug?? Tất nhiên là không phải rồi. Sở dĩ chúng có cảnh giới cao như thế này, hoàn toàn nhờ vào thử thách thí luyện trong hầm mộ của vị đại năng đưa ra.

Bất kỳ ai có thể đi tới ngôi hầm mộ của vị đại năng này, đều có cơ hội tiến hành tham gia thử thách do vị đại năng đề ra.

Thử thách bao gồm 9 giai đoạn, mỗi vượt qua một giai đoạn, sẽ được ban thưởng nguồn năng lượng vô cùng lớn, sau khi hấp thụ nguồn năng lượng đó vào người, có thể giúp người tham gia gia tăng cấp giới ngẫu nhiên từ một tới hai cấp, và nếu như đã nằm ở giai đoạn chân nguyên với tông sư, sẽ mặc địch thăng cấp luôn thành chân tông sư, chứ không phải ngụy tông sư như những người phải cắn thuốc khác.

Và thông thường ba giai đoạn đầu, chỉ cần không phải tên phế vật, đều có thể dễ dàng vượt qua, nhưng khi tới giai đoạn thứ tư, sẽ trở nên khó khăn hơn rất nhiều, chỉ những thiên tài thật sự mới có cơ hội vượt qua được, còn những tên tầm tầm bậc trung ư, bị tống cổ ra khỏi nơi thí luyện từ lâu rồi.

Và nhóm người của Huyết Ma Đạo, đa số đều dừng chân ở thử thách thứ tư, chỉ duy nhất Tư Mã Phong Vân và Đường Tứ vượt qua được thử thách thứ 5, dừng chân ở thử thách thứ 6.

Còn anh em nhà họ Diệp, đã vượt qua luôn cả thử thách thứ 6, lúc này đang tiến hành thứ thách thứ 7, nên mới có cảnh cả nhóm ngồi đợi ở bên ngoài hầm mộ như lúc này.

Nhóm người Huyết Ma Đạo ai nấy đều mang theo ánh mắt ngưỡng mộ, kính sợ pha lẫn chút phức tạp ghen tỵ nhìn chằm chằm về phía cánh cửa, khi hai anh em nhà họ Diệp vẫn chưa bị tống cổ khỏi hầm mộ.

Nếu như một trong hai vượt qua cả thử thách thứ 9, không chừng có cơ hội truyền thừa được tuyệt học thiên giới của vị đại năng cũng không chừng.

Chíu ~~~~~~~~~~~!!!

Chỉ thấy ngôi đèn đột nhiên rực sáng một cái, cả nhóm lập tức lộ ra vẻ mặt khó tin thì thầm trao đổi với nhau.

“ Vượt qua rồi, vượt qua rồi, có người đã vượt qua luôn cả thử thách thứ 7, chỉ là không biết ai là người đã vượt qua, hay là cả hai chăng??”

“ Tiềm lực của hai vị đặc sứ quả thật đáng sợ, vượt ải dễ như uống nước, chả bù với mình, bị rớt ngay vòng thứ 4.”

“ Haha, cam tâm với những gì mình đang có đi, cỡ ngươi thì sao mà so sánh được với hai vị đặc sứ chứ.”

Cả nhóm cười đùa chọc ghẹo với nhau, chỉ riêng Tư Mã Phong Vân và Đường Tứ mang theo vẻ mặt bất cam nhìn chằm chằm về phía ngôi đèn.

Cách biệt tới thế sao??

Đường Tứ còn dễ chịu hơn chút. Còn Tư Mã Phong Vân tuyệt đối không cam tâm chút nào. Phải biết rằng tiềm năng của hắn cũng rất lớn, nhưng chỉ vì thực lực khi bước vào thí luyện thuộc loại yếu nhất trong nhóm, tuy trong lúc hoàn thành thử thách đã thăng cấp không ngừng, nhưng ít nhiều cũng ảnh hưởng tới sự phát huy của hắn. Nếu như hấp thụ đầy đủ tinh huyết, với thực lực lớn mạnh hơn khi bước vào thử thách, tuyệt đối không chỉ dừng chân ở thử thách thứ 6, thậm chí có thể vượt qua thử thách thứ 7 như hai người kia cũng không chừng.

Tất cả chỉ tại con heo mập trời đánh đó ~~~!!

Mỗi lần nghĩ tới hình bóng của Dương Kiệt, Tư Mã Phong Vân đều không kềm được nộ khí xung thiên. Nếu như không phải Diệp Tuyền đã mở miệng bao che không cho phép ai làm hại tới đối phương, e rằng lúc này Tư Mã Phong Vân đã tựa như tên điên truy tìm Dương Kiệt khắp nơi để trảm sát đối phương rồi.

Giờ thì tốt, bao nhiêu đắng cay phải nuốt trôi vào họng không dám hó hé lời nào. Tức chết đi được ~~~~~~!!

Lộp cộp ~~ lộp cộp ~~~~~~!!!

Trong lúc cả nhóm đang tập trung về phía đền thờ, đột nhiên vang lên tiếng bước chân nặng nề cồng kềnh ở phía xa đang áp sát tới gần, kéo cả nhóm phải quay đầu lại nhìn xem cao nhân phương nào xuất hiện.

Chu Nhất Thông ~~~!!!

Đúng thế, người vừa xuất hiện không ai khác chính là người đã đi cùng Hạ Hầu Quan xuyên qua con đường khu rừng Nhân Thú, Chu Nhất Thông.

Nhìn thấy bộ giáp nặng cồng kềnh nặng gần cả ngàn kg, mỗi bước chạy nặng nề khó thở, mồ hôi đầm đìa khiến cả nhóm không kềm được phải lắc đầu, trong lòng khinh thường chế giễu vô cùng.

“ Chu Nhất Thông, làm gì mà chậm trễ thế vậy? Còn nữa, Hạ Hầu Quân đâu rồi??” Tư Mã Phong Vân từ từ bước tới trước mặt Chu Nhất Thông, díu mày hỏi.

Nghe nhắc tới Hạ Hầu Quân, Chu Nhất Thông lộ ra vẻ mặt khó xử.

Chẳng lẽ nói toẹt ra là tên súc sinh đó đã chết dưới tay Dương Diễn sao? Nếu như thế thì người đi cùng là mình sao còn có thể lành lặn đi tới nơi này, lỡ đối phương nghi ngờ mình thông đồng với Dương Diễn hãm hại đồng đội thì khổ.

“ à, ừ, Hạ Hầu Quân đã ….” Chu Nhất Thông nhất thời không biết phải giải thích như thế nào.

“ hahaha ~~~~, ai vừa nhắc tới bố mày đây??” Trong lúc Chu Nhất Thông định khai thẳng ra mọi vấn đề, đột nhiên phía sau vang lên giọng cười nói đầy ngông cuồng.

Chu Nhất Thông vừa quay đầu lại nhìn về phía giọng nói ngông cuồng vừa vang lên, lập tức giật mình hoảng hốt, lộ ra vẻ mặt như gặp ma giữa ban ngày, há hốc nhìn chằm chằm vào bóng người đang từ phía xa bước tới.

Hạ Hầu Quân????!!!! Hắn không phải bị Dương Diễn hành hình tới chết rồi sao?? Sao có thể ……!!

Đúng thế, bóng người vừa xuất hiện sở hữu bắp thịt cuồn cuộn, cao to vạm vỡ, khuôn mặt tràn đầy khí chất đàn ông.

Không phải Hạ Hầu Quân thì còn là ai nữa!!

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio