“Ví dụ như Lang phi, tối hôm qua nhận được thư của hắn, mới biết hôm nay phải giả bộ thân thiết với nữ tử mặt nổi mẩn đỏ kia trước mặt hoàng đế”
“Ví dụ như Mỹ Nhân, trước khi Tào Chiêu Nam đến phủ, hắn đã sớm bảo Mỹ Nhân dịch dung thành lão Thiết, như vậy là có thể đem sơ hở cuối cùng cũng hoàn toàn che lấp mất.
Chi tiết kia nếu là người bình thường cũng chưa chắc đã chú ý, nhưng hoàng đế thì không phải người đơn giản, nhất định sẽ chú ý.
Nếu Mỹ Nhân giả là do thái tử phái đến, nếu Duệ vương là ‘hoàn tòa không biết một chút gì hết’, vậy thì Mỹ Nhân sau khi tiến cung nhất định vẫn chờ ở ngoài xe ngựa.
Lúc đó, ta thì đến thái y viện, còn Duệ vương thì cùng hoàng đế đánh cờ, còn thời gian của Mỹ Nhân thì vô cùng dư giả, chỉ cần tìm một nơi bí mật, loại bỏ hóa trang trở lại thành Mỹ Nhân, đến thời điểm Hạ Hải Băng theo lệnh hoàng đế đến tìm thì Mỹ Nhân vẫn đang canh giữ ở xe ngựa.
Kỳ thực hành tung của lão Thiết mới là mấu chốt, nhưng lúc đó hoàng đế lại chỉ chú ý đến Mỹ Nhân cho nên mới bỏ sót.
Lão Thiết kỳ thực vẫn một mực ở trong phủ, đợi đúng thời điểm sẽ đưa cho Lang phi túi gấm, để cho nàng biết hôm nay phải làm như thế nào”
“Ví dụ như ta, chỉ biết cả hai phong thư đều là kế dụ địch, chỉ biết nội dung trong phong thư không phải dùng loại mực bình thường để viết, sau một thời gian nhất định sẽ tự động phai màu, chỉ biết thân phận của ‘Lâm Hải Lam’ ngay từ đầu đã là do Lang gia an bài, mà ngày hôm qua ‘Lâm Hải Lam’ đã sớm bị đổi thành nữ ám vệ, chỉ biết là lúc tới thái y viện thì không thể để Mỹ Nhân đi theo.
Còn không biết chính là về nữ tử mặt nổi mẩn đỏ, cũng không biết được Trầm Thanh Linh nguyên lai đang sắm một vai diễn lớn như vậy…………”
….
Kiều Sở nói một hơi, Tứ Đại nghe xong nghẹn họng trân trối nhìn nàng, mà cả Mỹ Nhân cũng vô cùng sửng sốt, bởi vì Mỹ Nhân căn bản chỉ biết được một phần kế hoạch theo nhiệm vụ của mình, vả lại ngày hôm qua khi Thượng Quan Kinh Hồng phân phó nàng đã nói, chuyện này cho dù thế nào cũng không được nói ra cho kẻ khác biết bao gồm cả chủ tử ngươi.
Nàng lúc đó cũng cảnh giác hỏi nguyên nhân.
Mà Thượng Quan Kinh Hồng chỉ đáp một câu, ngươi chỉ cần biết, việc của ta thành mới tốt cho chủ tử của ngươi.
…..
Lúc này nghe Kiều Sở nói, nàng biết Duệ vương lại một lần nữa cầm quyền, nhưng vì sao chủ tử của nàng lại không tốt như hắn nói?
Chủ tử tuy không biết rất nhiều chuyện, nhưng vẫn có thể tự đoán ra, nếu như chủ tử không đoán ra, có phải chủ tử đã có thể vui vẻ hơn được một chút?
Nàng hận Duệ vương, rồi lại không biết nên an ủi chủ tử của nàng như thế nào.
Tứ Đại nghiến răng: “Nghe nói hoàng đế đã ban chỉ tứ hôn, Duệ vương kỳ thực chỉ cần an bài ám vệ đem cái vị Trầm tiểu thư kia lại đây, cho nàng ta dịch dung thành ‘Lâm Hải Lam’ là được rồi, không thì cho nàng dịch dung thành Mỹ Nhân cũng được đi, nào ngờ giờ lại còn được hoàng đế tứ hôn!”
“Chỉ có như vậy thì nàng ta mới có thể chân chính được tự do dưới thân phận thật của mình, phương pháp tốt nhất không phải là dùng tuyệt nhan đan, cũng không phải một thân phận khác, mà quan trọng là đoạt được lòng người.
Hoàng đế một khi đã động lòng trắc ẩn tất sẽ tha cho Trầm Thanh Linh.
Có điều tứ hôn là việc mà ta chưa bao giờ nghĩ đến…………”
Kiều Sở hạ mi mắt, nhìn thấy bên giường có dấu vết nôn mửa đã khô, nàng nhẹ nhàng ôm bụng, rốt cuộc cũng hỏi: “Duệ vương đang ở đâu?”
Nhìn gian điện trống rỗng, hoàng đế cầm lấy khăn Hạ Hải Băng đưa tới, lau máu dính ở miệng, mệt mỏi nhắm mắt lại.
“Hoàng thượng, có cần truyền thái y không?”
“Không cần” Hoàng đế chậm rãi lắc đầu, mới vừa rồi sau khi hắn thịnh nộ đuổi Thượng Quan Kinh Hạo đi, liền ngã ngồi xuống ghế rồng.
Sơ hở mà Thượng Quan Kinh Hạo đã nói căn bản không thể nào tồn tại được.
Hắn lúc ấy rõ ràng đã để Hạ Hải Băng đi kiểm tra rồi, Mỹ Nhân quả thật là có theo Thượng Quan Kinh Hồng tiến cung…Thậm chí hắn còn để nữ quan kiểm tra mặt nàng để chắc chắn nữa.
Lòng hắn ảm đạm thê lương, cảm thấy trước mắt mờ mịt không biết nên làm thế nào.
Thượng Quan Kinh Hạo lại lần nữa muốn vu oan giá họa cho Thượng Quan Kinh Hồng, nếu sau này để hắn kế vị thì Thượng Quan Kinh Hồng sẽ là người đầu tiên phải chết, đó là còn chưa nói đến những huynh đệ khác.
“Hoàng thượng, thứ cho vi thần cả gan hỏi một câu, người tứ hôn Duệ vương với Trầm tiểu thư có phải là còn có nguyên nhân khác?”
Hạ Hải Băng do dự hỏi ra nghi vấn trong lòng.
“Đúng vậy, Kinh Hồng vốn thích nàng, nếu cưới nàng rồi có thể hắn dần dần sẽ không còn yêu Kiều Sở nữa”
“Hoàng thượng…người nhất định phải lấy mạng Kiều phi ư?”
“Phải! Vốn nếu hôm nay Kinh Hồng mà từ chối hôn sự thì trẫm sẽ ngay lập tức lấy cái mạng của nàng.
Hồng nhan họa thủy, nữ nhân này tuyệt đối không nên lưu lại làm gì, nếu không ba người bọn hắn đều lâm vào đại họa.
Nhưng nếu Kinh Hồng đã đồng ý hôn sự thì trẫm sẽ tạm thời tha mạng cho nàng ta, âm thầm tính toán xem phải làm như thế nào mới có thể giết được nàng mà quỷ không biết thần không hay”
Hạ Hải Băng cả kinh, vội vàng chuyển đề tài: “Vậy hoàng thượng định khi nào thì tổ chức hôn sự?”
“Trẫm đang nghĩ, có lẽ sẽ sớm thôi….”
“Chủ tử, lúc nãy Duệ vương vẫn còn ở đây, nhưng sau khi mấy người Trữ vương đến thì hắn đã cùng bọn họ xuống địa lao rồi, hắn còn nói sẽ trở về trước khi người tỉnh lại”
Mỹ Nhân trả lời nàng, theo bản năng liếc nhìn vết máu trên đất, nhớ lại vừa rồi Duệ vương vì nóng lòng vận công trị liệu cho chủ tử trái lại khiến nội lực phản phệ tâm phủ, lúc hắn chuẩn bị xuống địa lao, gương mặt trắng bệch ra, tay vẫn không muốn buông chủ tử, lúc sắp đi còn dặn tuyệt đối không được nói lại cho chủ tử biết hắn bị thương, sợ chủ tử phải lo lắng.
Nàng với Tứ Đại đương nhiên là không nói, trước là vì không muốn chủ tử lo lắng, mà một phần cũng vì giận hắn sắp lấy thêm nữ nhân khác__
Nàng đang âm thầm cân nhắc, thình lình nghe Kiều Sở nói: “Hai người đỡ ta đến địa lao đi, ta muốn gặp Đông Ngưng với Bội tỷ, lần trước mới gặp được có một chút”
“Vâng…”
Hai nha đầu dìu nàng đi, Kiều Sở trong lòng lại tự mỉa mai mình, Kiều Sở, ngươi nói cái gì mà muốn gặp Đông Ngưng chứ, ngươi cũng không phải là kẻ ngốc để tự mình dối mình như vậy, ngươi muốn đi bởi vì ngươi muốn nhìn thấy hắn, bởi vì ngươi tỉnh dậy không nhìn thấy hắn, ngươi cảm thấy cô đơn…..
Địa lao, trên mấy cái bàn đặt phía trước gian nhà trúc.
Khi mọi người nghe Trầm Thanh Linh kể lại toàn bộ kế hoạch, sắc mặt ai nấy đều là vừa mừng vừa sợ.
Thượng Quan Kinh Hồng thì vẫn trầm mặc không nói gì, chỉ chăm chú uống rượu, ly rượu trong tay bất ngờ bị người nào đó đoạt mất, hắn lúc đó mới ngước mắt lên đối diện với Trầm Thanh Linh.
Đột nhiên cửa sắt ngoài kia vang lên tiếng động.