Hai canh giờ trước.
Tiểu Man không có mặt ở nơi này mà là nằm mê man trong một chiếc xe ngựa chạy dọc theo một con đường rừng, một đường xóc nảy khiến nàng tỉnh lại, mở mắt ra đối diện với vẻ mặt sợ sệt của hai tỳ nữ, hai người này ngày thường vẫn hầu hạ bên cạnh nàng, nhưng vì sao nàng lại không ở trong doanh trướng mà lại nằm trong xe ngựa? Nàng hỏi hai người kia nhưng bọn họ chỉ đáp là theo lệnh gia đi theo hầu hạ phu nhân.
Hôm nay là ngày Tây Hạ dẫn quân đi qua Kháng thành, thành mà Thượng Quan Kinh Thông đóng quân vị trí trí chắn ngay cửa ngõ từ Tây Hạ tiến vào Đông Lăng, quân Tây Hạ muốn vào Đông Lăng phải thông qua Kháng thành.
Thượng Quan Kinh Thông mở cửa thành theo đúng giao hẹn cho Thuần Phong và võ tướng Tây Hạ dẫn quân tiến vào, tiến thẳng về phía Đông, quân của Yến Tử Hy cũng nhắm phía Đông mà xuất phát, tạo thành hai hướng giáp công, bên kia quân của Thượng Quan Kinh Hạo cũng xuất thành, ba đường binh mã cùng hướng về Nghiệp thành.
Vốn chẳng cần huy động cùng lúc nhiều binh mã như vậy, nhưng Thượng Quan Kinh Hạo đã quyết lần này nhất định phải tiêu diệt gọn mười vạn binh mã còn lại của địch, bắt sống cho bằng được Thượng Quan Kinh Hồng.
Tây Hạ vương và Yến Tử Hy đã đồng ý trợ giúp với cái giá nhận được là một phần quốc thổ Đông Lăng_cả hai người mặc dù muốn chiếm toàn bộ Đông Lăng nhưng quả đúng như lời Thượng Quan Kinh Hạo đã phân tích, rằng cho dù hai nước liên hợp lại nhưng để đánh bại được cả hai quân của hắn lẫn Thượng Quan Kinh Hồng, nuốt trọn Đông Lăng thì binh lực cũng sẽ tổn thất không hề nhỏ, mà xung quanh lại còn có những nước khác, nếu lúc ấy chẳng may bị bọn họ thừa nước đục thả câu công quốc thì khó lòng mà chống cự, được một mà mất lẫn mười.
Trái lại nếu hợp tác với Thượng Quan Kinh Hạo, lại còn là ba phường liên thủ đánh chết một mình Thượng Quan Kinh Hồng thì sẽ đem tổn thất giảm đến mức nhỏ nhất.
Chỉ tổn thất một chút binh lực đổi lại là một phần quốc thổ Đông Lăng, cái lợi như vậy cớ gì lại không làm, cũng không sợ Thượng Quan Kinh Hạo lật lọng vì nếu vậy hai nước liên thủ thì Thượng Quan Kinh Hạo cũng khó lòng chống trả.
Mặt khác, Thượng Quan Kinh Hạo đã cùng Thượng Quan Kinh Thông đặt ra minh ước, Thượng Quan Kinh Thông sẽ mở cửa thành cho quân Tây Hạ tiến vào, đồng thời sẽ thủ ở Kháng thành phòng Tây Hạ và Yến Tử Hy có động tĩnh gì.
Thượng Quan Kinh Thông vốn ngày xưa không thể hiện rõ thái độ nhưng hiện nay đã đưa ra điều kiện, sau khi đại cục thành, Thượng Quan Kinh Hạo sẽ nhượng lại cho hắn năm tòa thành.
Tiểu Man biết vì chuyện của Trang phi nên trận chiến giữa Hạ vương và Duệ vương là không thể nào tránh khỏi, nàng rất lo lắng, lại thêm cảm giác bất an khó hiểu đối với người tên Thượng Quan Kinh Hạo kia, càng cảm thấy không tán thành với cách phân chia quốc thổ Đông Lăng, nhưng ý Thượng Quan Kinh Thông đã quyết, vả lại kia có lẽ đã là cách tốt nhất để giảm thiểu tối đa thổn thất chiến tranh.
Ngay thời điểm mấu chốt thế này cũng không biết là Thượng Quan Kinh Thông sẽ đưa nàng đi đâu, tuy tứ phương đã thỏa thuận hiệp định nhưng hắn vẫn sợ khi quân Tây Hạ vào thành sẽ có nguy hiểm gì hay không, sự việc rất trọng đại, cũng vì muốn biểu đạt thành ý nên Thượng Quan Kinh Hạo sau khi hội đàm xong không trở về Triêu Ca mà ba ngày trước đã cùng Tây Hạ vương trở về quân doanh, hôm nay sẽ cùng Tây Hạ vương dẫn quân vào thành…
Tiểu Man lo lắng vội bảo dừng xe ngựa, Hạ tổng quản thò đầu vào cười trấn an nàng: “Phu nhân, gia nói là trước đưa phu nhân đến thôn gần đây nghỉ ngơi, gia lo xong việc bên đó sẽ đến gặp phu nhân”
“Đùng…”
Đúng lúc này tiếng pháo phá không truyền đến khiến cả Hạ tổng quản và Tiểu Man đều giật mình, Tiểu Man liền chớp lấy cơ hội này nhoài người ra ngoài, Hạ tổng quản cả kinh toan ngăn nàng lại nhưng thoáng cái đã thấy một thanh chủy thủ Tiểu Man kề nơi yết hầu…
Tiểu Man đã thành công dùng tính mạng uy hiếp ép Hạ tổng quản phải đưa nàng trở về.
Nhưng thật không ngờ tới tình cảnh trước mắt lại đến mức như thế này
Cửa thành khép chặt, còn bên ngoài thành, Thượng Quan Kinh Thông dẫn binh đang cùng quân Tây Hạ giao chiến.
…….
.
Khắp nơi khói bụi mù mịt…trên thành bố trí cung tiễn, đá tảng, binh sĩ khí thế hừng hực…,mặt đất bên dưới binh đao rơi rụng, thi thể tử sĩ, xác ngựa nằm la liệt đủ mọi tư thế, máu chảy thành sông…
Chiến mã cuồng loạn, tiếng hô hoán chém giết vang khắp trời, nàng bị Hạ tổng quản và sĩ binh hộ tống vây quanh đứng trên tường thành kinh ngạc chứng kiến hết thảy…
Thượng Quan Kinh Thông không hề mở cửa thành cho quân Tây Hạ đi qua, ngược lại còn dẫn quân phục kích quân Tây Hạ.
Quân Tây Hạ trở tay không kịp nên tổn thất không hề nhỏ.
Tuy nhiên so về số lượng thì địch vẫn đông hơn cho nên hiện giờ tình hình Thượng Quan Kinh Thông không mấy khả quan.
Binh sĩ bên hắn cứ từng người từng người ngã xuống…
Chiến bào của hắn nhiễm một màu đỏ, nhưng không hề chùng bước vẫn nghênh chiến địch.
Mắt Tiểu Man nhòe nước, đột nhiên nhớ tới đêm hôm qua nàng và hắn chia tay trong bất hòa.
Khi đó nàng nói nàng không tán thành việc hắn để quân Tây Hạ vào thành.
Thậm chí nàng còn có chút khinh thường nhìn hắn, hỏi hắn chấp nhận bán nước như vậy hay sao?
Nhưng hiện giờ nàng đã biết là không phải.
Cũng không phải vì lời của nàng mà hắn mới thay đổi ý định.
Bởi vì việc bố trí phòng ngự như thế này không thể chỉ làm trong ngày một ngày hai được.
Hắn đã sớm có chuẩn bị từ trước, chỉ là binh lực kém xa so với quân địch.
Thâm tâm nàng lạnh lẽo nhìn từng lá cờ viết một chữ “Hạ” lần lượt đổ xuống, tầm mắt nàng thậm chí có thể thấy được Tây Hạ vương lẫn Thượng Quan Kinh Hạo bên kia cánh quân đang chuyển từ tức giận thành ý cười khoái chí.
Đúng lúc này, chợt có khói bụi nổi lên từ một phía, một đội quân đang từ một phương hướng xông đến, dương cao lá cờ vẽ một chữ “Yến” dâng trào khí thế.
Là quân đội của Yến Tử Hi nghe thấy có động tĩnh nên chạy đến?
Nhưng không phải theo kế hoạch thì quân của Yến Tử Hy đang tiến về phía Nam Đông Lăng, công Nghiệp thành hay sao? Vì sao hắn lại xuất hiện ở đây?
Nếu Yến quân câu kết với quân Tây Hạ cùng công Kháng thành thì quân ta nhất định sẽ bại.
Phải làm thế nào bây giờ?
Nàng còn đang chiến kinh, thình lình nghe Hạ tổng quản kinh hãi hô lên một tiếng, đưa mắt nhìn theo thì thấy Thượng Quan Kinh Hạo bên kia đang dương cung tên nhắm thẳng vào Thượng Quan Kinh Thông___
“Kinh Thông!”
Nàng cả kinh hét lên…nhưng tiếng kêu của nàng không thể nào át đi được tiếng bĩnh sĩ hò hét chém giết bên dưới, nhưng tựa như cảm nhận được tiếng gọi của nàng, Thượng Quan Kinh Thông thoắt cái đã xoay người né được một mũi tên kia nhưng mặt hắn đột nhiên biến sắc….
Tiểu Man chỉ nghe “Phốc” “Phốc” mấy tiếng, Hạ tổng quản lẫn hơn mười binh sĩ bên người đột ngột ngã xuống, trước ngực mỗi người cắm một mũi tên, còn nàng cũng cả kinh trượt ngã khỏi tường thành, thẳng tắp rơi xuống dưới….
Tiếng gió gào thét bên tai, Tiểu Man nhắm chặt mắt lại, nhưng đột nhiên cảm nhận mình rơi vào một ôm ấm áp, nàng chấn động mở mắt ra, chỉ thấy một nam tử tóc trắng đang ôm lấy mình phi thân xuống phía dưới.