Phi Thăng Chi Hậu

chương 107: ma khí bạo tăng

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Phong Vân Vô Kị vừa phát xuất một kích, liền chẳng chút dừng lại, nhanh như chớp giật lao thẳng về phía đệ ngũ thiên ma vương, tay phải đưa ra bên ngoài, chỉ nghe một tiếng tưng, Đệ Ngũ Kiếm Đảm đã xuất hiện ở trong tay, kiếm mang dài hơn ba trượng liền thấu kiếm phát xuất.

Sắc mặt của đệ ngũ thiên ma vương liền biến đổi, giận dữ quát lên một tiếng, chỉ nghe một tiếng xoạt vang lên, căn căn xương cốt sắc bén màu đen từ trong lòng bàn tay của đệ ngũ thiên ma vương lòi ra, đến khi dài đến khoảng năm xích thì mới dừng lại. Điểm nhẹ mũi chân một cái trên không trung, hóa thành một đạo lưu quang lao thẳng xuống Phong Vân Vô Kị.

Kenh keng!!

Đầu xương với Đệ Ngũ Kiếm Đảm giao kích, phát xuất tửng tiếng từng tiếng va chạm trên không trung, Đệ Ngũ Kiếm Đảm mội một khi chặt đứt được một đoạn xương cốt thì phần còn lại liêng mọc ra ngay lập tức, đồng thời chiếc đuôi của đệ ngũ thiên ma vương dùng tốc độ chớp giật không ngừng đâm về phía Phong Vân Vô Kị, những nơi đi qua đều tê liệt cả không gian, xuất hiện đạo đạo hắc ngân, mức độ uy hiếp chẳng chút thua kém kiếm đảm trong tay của Phong Vân Vô Kị.

"Nhân loại, ngươi không có biện pháp đả thương được ta đâu." Đệ ngũ thiên ma vương cười lạnh.

"Thế sao?" Phong Vân Vô Kị đạm nhiên đáp, sau đó bàn tay phải đột nhiên thả ra, Đệ Ngũ Kiếm Đảm phát xuất một loạt tiếng long ngâm, rồi lướt chẳng khác gì du long thoát ra khỏi bàn tay của Phong Vân Vô Kị, hóa thành một đạo ô hồng quang mang tù các phương hướng khác nhau liên tục côn gkích đệ ngũ thiên ma vương với tốc độ như chớp giật.

Trong lúc không kịp đè phòng, dệ ngũ thiên ma vương liền bị thuật ngự kiếm của Phong Vân Vô Kị khién cho liên tục thối lui, loại viễn trình công kích này nguyên bổn không cần lo lắng những đòn công kích của đối phương. Dưới sự dẫn đạo của ý thức Phong Vân Vô Kị, Đệ Ngũ Kiếm Đảm liên tục đánh cho đệ ngũ thiên ma vương không ngừng thối lui. Không có nỗi lo về thân thể, tính chất xuất quỷ nhập thần và vô kiên bất tồi của Đệ Ngũ Kiếm Dảm được phát huy đến cực hạn.

Phong Vân Vô Kị đứng thẳng ở trên hư không, nhất thân y bào kêu lên phành phcạch trong gió, tay phảy đưa ra khỏi ống tay áo, đưa lên trên đầu với thế chống trời.

Oanh!

Một tiếng sấm nổ từ bên trên trời vang lên, sau đó là vang vọng cả đại lục bất kể gần xa, một loạt tiếng kiếm ngân vang mãi không ngừng, mọi người trong các kiếm phái đều bị loại dị dạng này kinh tỉnh, há hốc miệng mồm nhìn thanh bội kiếm mà bản thân đeo bên mình mấy chục năm đột nhiên hóa thành một đạo lưu quang từ bên cạnh thân thể xạ thẳng vào bầu trời đêm.

Khắp cả thiên địa, vô cùng vô tận kiếm ý hội tụ lại, Phong Vân Vô Kị dùng hai tay đưa về phía hư không mà nắm lại rồi chém thẳng về phía đệ ngũ thiên ma vương.

Phích lạp!

Đệ ngũ thiên ma vương chính đang những côn gkích vô khổng bất nhập của Đệ Ngũ Kiếm Đảm, thì đột nhiên cảm thấy một cổ kiếm ý bàng đại ập đến, còn chưa kịp phản ứng qua đó là chuyện gì thì đã cảm thấy một thanh cự kiếm vô hìn nặng nề kích ngày vào trên ngực. Kêu lên một tiếng thảm thiết, bị thiên kiếm trực tiếp oang kích bay thẳng xuống phía dưới. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY -

Mau ở trước ngực phn ra xối xả, đệ ngũ thiên ma vương còn chưa kịp đập vào trên mặt đất thì lại phát hiện một phiến ngân quang chỉnh tề từ phía dưới ập lên, ổn định thần tình nhìn xuống thì thấy cả vạn thanh kiếm tụ thành đám mây ồ ạt lao đến.

Đing đinh đinh!!!

Cả vạn thanh trường kiếm liên tục oanh kích lên thân thể của đệ ngũ thiên ma vương, Phong Vân Vô Kị ở bên trên hóa thành một đạo lưu tinh hạ xuống, tay phải đưa ra, mọt đạo ô hồng quang mang bay thành một đường cong rồi lọt lại vào trong tay Phong Vân Vô Kị.

Tay cầm lấy kiếm, Phong Vân Vô Kị liền trảm về phía đệ ngũ thiên ma vương.

Xuy!

Một đạo hắc ảnh từ khóe mắt lướt qua, chiếc đuôi của đệ ngũ thiên ma vương lướt qua vau của hắn ta công kích về phía Phong Vân Vô Kị. Chẳng chút chậm trễ, Phong Vân Vô Kị đột nhiên gia tốc, nặng nề kích vào ngực của đệ ngũ thiên ma vương một cái, kiếm khí hạo hàn thông qua ngực oanh nhập vào trong nội thể của đệ ngũ thiên ma vương, đồng thời tay phải như điện cấp tốc chém ra mấy chục kiếm, mỗi một kiếm đều trả lên trên những nơi giao tiếp của các đoạn xương ở trên đuôi của hắn ta.

Rắc!

Một tiếng xương vỡ vang lên, chiếc đuôi mấy trượng dưới sự sắc bén của Đệ Ngũ Kiếm Đảm liền bị chặt đứt thành mấy chục đoạn, từ trên không trung rớt xuống.

A!

Đuôi nối vơi thân, nên khi đuôi đứt thì đệ ngũ thiên ma vương phát ra tiếng gào đau đớn đến tê tâm liệt phế, ma khí quanh thân thể liêng tản đi.

"Đó là ta thay thế Nguyệt Thiên trả lại cho ngươi!" Phong Vân Vô Kị huy kiếm chém xuống, cánh tay phải của đệ ngũ thiên ma vương liền đứt rời ra.

"A! Bổn tọa tuiyệt đối không tha cho ngươi!" Đệ ngũ thiên ma vương giận giữ gào lên một tiếng, ở trước ngực liền phát xuất ra một đoàn huyết quang lấp lánh, đoang huyết quang đó khiến cho chu vi trở thành một phiến huyết hồng.

"Huyết Long Phệ Thiên!" Đệ ngũ thiên ma vương điên cuồng gầm lên một tiếng, đoàn huyết quang ở trước ngực bùng phát vạn đạo huyết quang, mang theo khí tức hủy diệt lao về phía Phong Vân Vô Kị.

Một cánh tay mang theo ma khí dày đặc đột nhiên xuất ra, xuyên thẳng qua đạo quang đoàn hắc sắc đó, đệ ngũ thiên ma vương ngạc nhiên trừng to mắt ra, lúc này thì thấy Phong Vân Vô Kị với bộ mặt hung ác, hồn thân liễu nhiễu ma khí, ở sau lưng nhô lên hai chiếc xương màu đen, đầu tóc tung bay trong gió.

"Ngươi! Ngươi không phải là nhân loại sao?!!!" Đệ ngũ thiên ma vương không ngờ được trong chớp mắt mà kĩ xảo chiến đấu của tên nhân loại đó đột nhiên tăng lên mấy bậc, càng không thể ngờ là có thể biến thành một tên ma tộc mà so với bản thân thì còn giống ma tộc hơn, hơn nữa không ngờ là lại có thể trực tiếp chộp lấy đạo khí kình hủy diệt của Huyết Long Phệ Thiên.

"Hấp Tinh Đại Pháp!" Một tiếng gầm phát ra từ trong cổ họng của Phong Vân Vô Kị phát ra, sau đó trong lòng bàn tay của Phong Vân Vô Kị đột nhiên xuất hiện một đám mây đen dạng vòng xoáy, hút chặt lấy đoang huyết quang đó, một tay còn lại dĩ nhiên là đã đánh trúng thân thể của đệ ngũ thiên ma vương.

Đệ ngũ thiên ma vương đốn thời cảm giác toàn thân ma khí như trăm sông đổ bể lưu nhập vào trong nội thể của tên nhân loại trước mặt, trong lòng đại hãi, một cánh tay còn lại điên cuồng đánh về phía Phong Vân Vô Kị, nhưng lại bị Đệ Ngũ Kiếm Đảm ngăn cản, mọi lọ tuyến tấn công đều bị lấp kín.

"Nói cho ta biết, những đồng bạn khác của ngươi dang ở đâu?" Phong Vân Vô Kị tóc dài bay phất phơ, cặp mắt đã hoàn toàn chỉ còn là một màu đen.

"Một gã Cổ Lạp Tư – là thuộc hạ của ta, chuyện ở Minh Dạ Sơn Trang là do y làm, còn một tên nữa là Minh Gia, y là đệ tứ thiên ma vương, thực lực của y cao hơn so với ta, y hiện tại đang ở tại Anh Lạc đế quốc. Đừng giết ta, cái gì ta cũng đã nói rồi …." Đệ ngũ thiên ma vương kinh khủng nói, dựa vào năng lực của y thì cũng không ra nông nỗi này, nhưng nhất thời sơ hốt, bị Phong Vân Vô Kị chặt đứt một tay, lại bị chặt đứt đuôi, sau đó là bị Hấp Tinh Đại Pháp hút sạch ma khí, mối uy hiếp lớn nhất đối với hắn ta là Hấp Tinh Đại Pháp, cả ngàn vạn năm tích tụ ma khí dưới sự hấp nạp cường hãn của Hấp Tinh Đại Pháp thì chẳng khác gì hồng thủy điên cuồng tiền nhập vào trong thân thể của Phong Vân Vô Kị.

"Món độc dược của các ngươi rốt cuộc là cái gì? Còn nữa, các ngươi làm sao có thể thoát được sự cảm ứng của thần thức?"

"Đó là ma quyết của đệ ngũ thiên ma vương, kết hợp với một loại độc dược từ bên trong nội thể của ma thú luyện chế mà thành, đối với những cường giả có tu vi cớ ức năm công lực đều hữu hiệu. Còn chuyện thoát khỏi sự cảm ứng cảu thần thức thì đó là Liễm Tức Quyết đặc biẹt của Hắc Thiên Ma Tộc của bọn ta."

"Ngươi có biết tâm pháp của Liễm Tức Quyết?"

Nội thể của đệ ngũ thiên ma vương chỉ còn lại chưa đầy trăm vạn năm ma khí, trong lòng sợ muốn chết, lại bị nắm giữ mệnh mạch của sinh mệnh, lí nào lại dám cự tuyệt, liền nói ngay ra khẩu quyết của Liễm Tức Quyết.

"Rất tốt, ngươi có thể chết đi rồi!" Trong mắt Phong Vân Vô Kị lướt qua một làn sát cơ âm hàn, tay phải điên cuồng vận Hấp Tinh Đại Pháp, đệ ngũ thiên ma vương ngay cả kêu thảm lên một tiếng cũng không đủ thời gian, cả thân thể liền sụp đổ xuống, chỉ còn là một bộ da bọc xương.

Phong Vân Vô Kị tùy tay phát ra một chưởng, phần tàn hài còn lại oanh nhiên nổ tung thành tro bụi ….

Lẳng lặng lơ lửng trên không trung, troang mắt Phong Vân Vô Kị hai màu đen trắng không ngừng đan xen, xương cốt sau lưng không ngừng nhô lên, rồi lại rụt về, trên thân thể lúc thì hung dũng mà khí, lúc thì kiếm khí bành phát ….

"Đại nhân!" Một gã đại nội cao thủ từ xa nhìn vào bóng lưng của Phong Vân Vô Kị, kêu lên.

Hồn thân run lên một cái, Phong Vân Vô Kị đột nhiên kinh tỉnh, ma khí hung dũng liền như thủy triều rút đi, tiến nhập vào một nơi bí ẩn trong thân thể, thân thể không ngừng phát xuất ra nhũng tiếng răng rắc, những căn xương cốt ở sau lưng lần lượt lui vào trong thân thể, hắc khí ở trong mắt cũng lui xuống, lộ ra cặp mắt như cũ.

Ngẩng đầu nhìn lên trên thiên không một cái, vầng trăng sáng dang huy chiếu khắp đại địa, may đen cuồn cuộn quang vầng trăng tròn dần dần tản đi ….

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio